Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Chút tiên thạch đó họ Dương vẫn trả nổi, bèn dứt khoát nộp tiên thạch, bước vào đại môn.  

 

 

Một luồng sáng loé lên, hắn cảm nhận được sức mạnh dịch chuyển không gian. Quả nhiên, ngay sau đó, hắn xuất hiện trong một sơn cốc cực lớn, tràn ngập tiếng chim hót hoa nở.  

 

Nhưng Dương Bách Xuyên chỉ cần nhìn sơ đã biết là thế giới tạo thành từ trận pháp cấp cao. Ngoài ra mặt hắn còn tự động bị che khuất bởi một tầng sức mạnh dưới dạng sương mù, dựa theo lời của chim Thần Ma, đây là phúc lợi sau khi giao nộp cho chợ đen năm trăm tiên thạch. Có tầng sức mạnh này, không một ai trong không gian có thể nhìn thấy dung mạo của hắn, đây cũng là một dạng bảo hộ, tránh bị người khác ghi nhớ dung mạo rồi tìm cách đánh cướp sau khi rời khỏi đây.  

 

Cuối cùng là lệnh bài trong tay, dùng để kiểm chứng khi ra vào. Lúc muốn ra ngoài, chỉ cần phát động lệnh bài là sẽ được truyền tống khỏi đây bất cứ lúc nào.  

 

“Nơi này chính là chợ đen hả?” Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma.

Diện tích của chợ đen rất lớn, đông nghịt người, phương thức giao dịch cũng đặc biệt, giống như mua đồ ở chợ bán thức ăn vậy, toàn là hàng vỉa hè.  

 

Trên mặt mỗi người đều hiện lên một luồng sương mù che khuất dung mạo, tùy ý lựa chọn chỗ bày ra bảo bối của mình, muốn giao dịch thì đến hỏi.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn thấy dòng người tấp nập, ít cũng phải mấy vạn người.  

 

Dương Bách Xuyên hỏi: “Những người này bày quán như vậy không sợ bị cướp à?”  

 

“Ha hả, ngươi thật sự tưởng chợ đen là nơi hỗn loạn à? Thử cướp xem? Nơi này là một không gia, nếu ai dám to gan đi cướp bóc, tuyệt đối sẽ bị ban tổ chức của chợ đen tiêu diệt.” Chim Thần Ma nói.  

 

“Cũng đúng, nhìn như đang bày lung tung không quản thúc, nhưng chưa nhìn thấy ai cầm đồ chạy mất.” Dương Bách Xuyên nói.  

 

Nói xong hắn lại hỏi: “Chẳng lẽ nơi này không có hội đấu giá à?”  

 

Chim Thần Ma: “Không có, Tiên Vực Hỗn Loạn không như những nơi khác, có bảo vật gì đều bày ra ở bên ngoài rồi giao dịch, nhiều người cùng nhìn trúng một bảo vậy, vậy thì cùng trả giá, ai trả giá cao hơn thì được.”  

 

“Chúng ta đi xem đi.” Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một chợ đen mà giống như chợ bán thức ăn, trên mặt mỗi người đều có sương mù không thấy rõ diện mạo.  

 

Nơi này là Tiên giới, khái niệm của Dương Bách Xuyên vẫn dừng ở tiên khí mờ ảo, xa hoa lộng lẫy.  

 

Trên thực tế có vài nơi giống như vậy, nhưng đa số không khác gì Tu Chân giới. Tu Chân giới là thế giới vô biên, xung quanh có vô số tiểu thiên thế giới. Còn Tiên giới được tạo thành từ vô số Tiên Sơn lớn nhỏ hợp thành Tiên Vực lớn nhỏ, rồi các tiên vực hợp thành Tiên giới.  

 

Hỗn Loạn Tiên Vực được coi là một nơi kỳ lạ nhất Tiên giới.  

 

Mỗi một Tiên Sơn được coi là một Tiên Vực.  

 

Mọi thứ ở đây làm Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thoải mái.  

 

Sau trận chiến với Cốt Yêu Hoa Nương, hắn đã hiểu ra một đạo lý, ở chỗ này không thể tùy ý ban phát lòng lương thiện.  

 

Nếu không sẽ gặp họa, Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn là đại giới của lòng lương thiện đó.  

 

…  

 

Trận pháp không gian này rất lớn, Dương Bách Xuyên cảm giác nó như một Động Thiên cao cấp, không quá an toàn.  

 

Chim Thần Ma lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng bảo vật như Động Thiên là rau cải à? Khắp Tiên giới, bảo vật không gian như Động Thiên có thể chứa đựng vật sống rất ít, không gian nơi này tạm được, nhưng lại không thể di động trận pháp không gian, không tính là bảo vật Động Thiên.”  

 

“Nghe ngươi nói vậy ta cảm thấy an toàn hơn rồi.” Dương Bách Xuyên thầm nói.  

 

Một người một chim vừa đi vừa nói chuyện.  

 

Dọc đường đi Dương Bách Xuyên mua được mấy tiên dược, cũng được chứng kiến đúng nghĩa hai chữ chợ đen.  

 

Ở chợ đen có đủ các chủng loại, ngay cả tiên dược quý hiếm cũng có.  

 

Đương nhiên cũng có không ít tiên dược giả.  

 

Theo lời của Qụa Đen, Hỗn Loạn Tiên Vực có đủ loại người, không thiếu kiểu người chơi mưu lừa người, làm giả tiên dược tài liệu.  

Advertisement
';
Advertisement