Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Càng là luyện đan sư giỏi thì số lượng đan dược luyện ra được càng nhiều, đây là lẽ thường trong giới luyện đan.  

             “Các vị, mời đánh giá ~”  

             Dương Bách Xuyên nhìn vẻ mặt đầy ngạc nhiên của đối phương, hắn đưa chín viên đan Sinh Nguyên qua.  

             Từ biểu cảm khiếp sợ của bốn người này, hắn đã nhìn ra được rất nhiều tin tức.  

             Lần luyện đan này của hắn khá tốt!  

             Ít nhất thì cả bốn người họ đều rất ngạc nhiên.  

             Mấy phút sau, cả bốn người Đinh Hòa Bình cầm đan Sinh Nguyên trong tay rồi nhìn nhau, nhưng khi thấy tiên đan đạt tới mức trong suốt và chín đường vân thì bọn họ đã biết đan dược mà Dương Bách Xuyên luyện chính là tiên đan chín thành.  

             Còn thiếu một bước cuối cùng là phải tự mình đánh giá công hiệu mới được.  

             Phải dùng mới chắc chắn, đan dược mà Dương Bách Xuyên luyện ra có phải cấp bậc Hỗn Nguyên hay không.  

             …  

             Hơn mười phút trôi qua, cả bốn người tỉnh lại sau khi dùng đan dược của Dương Bách Xuyên, trên mặt bọn họ đều mang vẻ khiếp sợ, không thể tin nổi.  

             “Ta…bình cảnh của ta hình như dãn ra rồi ~” Biên Long kích động nói, muốn đột phá ở cấp bậc tu vi như bọn họ, đôi khi không đơn giản chỉ cần dùng đan dược là đủ.  

             Chưa nói tới đan Sinh Nguyên mà Dương Bách Xuyên luyện chế chỉ là loại tiên đan thường dùng nhất của cấp bậc Hỗn Nguyên, ngày thường bọn họ dùng không ít đan Sinh Nguyên nhưng đều không có tác dụng.  

             Nhưng đan Sinh Nguyên mà Dương Bách Xuyên luyện chế gần như đạt tới trạng thái hoàn mỹ, theo một ý nghĩa nào đó, phẩm chất của đan dược đã đạt hơn chín thành.  

             Không ngờ lại có dấu hiệu đột phá cảnh giới.  

             Sao Biên Long không kích động cho được?”  

             “Ta cũng có cảm giác ~” Diêu Bất Ngôn cũng nhìn Dương Bách Xuyên bằng ánh mắt nóng rực.  

             “Hình như ta…ta, chỉ còn một chút nữa thôi là bước vào cảnh giới Hỗn Nguyên trung phẩm rồi.” Lúc này Bảo Thuận Quang xấu hổ, đỏ mặt nói.  

             Mới đầu, ông ta đã làm khó dễ cho Dương Bách Xuyên, ai mà ngờ Dương Bách Xuyên lại là cao thủ luyện đan, chỉ cần một viên đan dược đã giúp ông ta gần bước vào cánh cửa Hỗn Nguyên trung phẩm, đây được xem như một phần ơn huệ.  

             Bảo Thuận Quang biết kể từ ngày hôm nay, mình không thể nào làm khó Dương Bách Xuyên được nữa, thậm chí…từ giờ trở đi, ông ta sẽ trở thành…  

             Nhớ tới vụ đánh cược, trong lòng Bảo Thuận Quang lại cay đắng.  

             “…Dương đạo hữu ~ Ấy không, Dương đại sư, ngài…Ngài làm thế nào hay vậy?” Đinh Hòa Bình là người kích động nhất, bởi vì phẩm chất đan dược mà Dương Bách Xuyên luyện ra vượt quá cả 90%, tốc độ luyện đan có thể xưng là tông sư.  

             Đinh Hòa Bình biết lần này mình nhặt được bảo bối rồi, một siêu bảo bối luyện đan, thật ra ông ta muốn hỏi cách luyện đan của Dương Bách Xuyên.  

             Nhưng lúc này vui mừng quá nên không hỏi…  

             Dương Bách Xuyên cười nói: “Trước tiên các người hãy nói cho ta biết, ta có vượt qua sát hạch không cái đã?”  

             Dương Bách Xuyên rất đen tối, lúc nói chuyện hắn còn cố ý liếc nhìn Bảo Thuận Quang.  

             “Qua, qua rồi, tiên đan có cấp bậc này chính là đại tông sư, ta sẽ báo lên tổng bộ cho ngày huy hiệu Đại tông sư luyện đan cửu phẩm, bên phân bố chúng ta chỉ có thể cấp huy hiệu ngũ phẩm.  

             Chẳng biết từ lúc nào, Đinh Hòa Bình đã đổi cả xưng hô, ông ta là một luyện đan sư thuần thúy, chỉ theo đuổi con đường luyện đan, lúc này, Dương Bách Xuyên trong mắt của ông chính là đại tông sư, thật ra Đinh Hòa Bình biết rất rõ, thủ pháp luyện đan và đan dược cao cấp mà Dương Bách Xuyên thể hiện ra ngày hôm nay, có rất nhiều đại tông sư cũng không thể so sánh.  

             Con đường luyện đan, ai giỏi hơn thì sẽ đứng trước.  

             Thái độ của Đinh Hòa Bình đối với Dương Bách Xuyên như một đại tông sư, ông muốn học cách luyện đan của Dương Bách Xuyên, vậy nên thái độ cũng thay đổi một cách vô thức.  

             “Thông qua, ta tán thành ý kiến của lão Đinh, đợi chúng ta báo cáo về tổng bộ, trao huy hiệu Dương đại sư cửu phẩm ~” Dương Bất Ngôn cũng lên tiếng.  

             “Ta đồng ý.” Biên Long nói.  

             Ánh mắt cả ba người đều nhìn về phía Bảo Thuận Quang.  

             Lúc này, nét mặt già nua của Bảo Thuận Quang nóng ran, đối mặt với ánh mắt của mấy người, ông lắp bắp nói: “Ta…ta không có ý kiến.”  

             “Nếu đã như vậy thì chúng ta sẽ báo lên lên minh, nhưng trước tiên thì ta thấy vẫn nên thực hiện kết quả đánh cược của Dương đại sư và Bảo Thuận Quang.” Lúc này, Đinh Hòa Bình nhìn Bảo Thuận Quang nói.  

             Diêu Bất Ngôn và Biên Long không lên tiếng nhưng đều nhìn Bảo Thuận Quang, coi như tán thành với lời của Đinh Hòa Bình, là do ông ta tự mình đánh cược với Dương Bách Xuyên, bây giờ người ta đã làm được rồi, hơn nữa còn tốt hơn cả dự liệu.  

             Đương nhiên phải thực hiện lời hứa.

Advertisement
';
Advertisement