Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Dương Bách Xuyên không ngờ bản thân sẽ bị người khác theo dõi suýt sao tới vậy. Vì sợ có người chú ý tới nên sau khi hủy diệt Tiên Đan Lâu, hắn đã co giò bỏ chạy ngay lập tức, thế mà ban nãy, lúc dừng chân nghỉ ngơi, hắn bỗng phát hiện từ rừng cây cách chỗ mình không xa truyền tới hơi thở của người lạ. Hắn cau mày, quát nhẹ một tiếng.  

             Quả nhiên, từ gốc đại thụ kế cạnh bỗng xuất hiện một người đàn ông trung niên lững thững bước ra, tay chắp sau lưng.  

             Trước giờ Dương Bách Xuyên chưa từng nhìn thấy người này, nhưng hắn nhận ra trang phục trên người ông ta chính là đồng phục của Luyện Tạo Tiên Minh. Với cả hơi thở của người này rất cường đại, nhìn kỹ thì hóa ra cũng là một sơ phẩm Hỗn Nguyên Đạo Tiên.  

             Hắn biết Luyện Tạo Tiên Minh là một tổ chức vô cùng hùng mạnh, dù không tìm hiểu quá sâu, nhưng từ những thông tin Yến Xích Hà thu thập được ở Tiên Đan Thành, hắn đoán Luyện Tạo Tiên Minh là một thế lực không hề tầm thường, trải rộng khắp Tiên Giới.  

             Thú thật, nếu được, hắn cũng chẳng muốn gây thù chuốc oán với quá nhiều người.  

             Nhưng hắn cũng chẳng sợ người khác tới gây sự đâu.  

             Ngay từ đầu, người này đã có ý đồ theo dõi hắn, nên đương nhiên Dương Bách Xuyên có đầy đủ lý do để hoài nghi rằng mục đích ông ta bám theo mình không tốt lành gì.  

             Hắn xụ mặt, nhìn người vừa xuất hiện, trầm giọng nói: “Các hạ đi theo Dương mỗ có ý gì?”  

             “Ha ha, đạo hữu đừng lo, tại hạ là người phụ trách bộ luyện đan của Luyện Tạo Tiên Minh ở Tiên Đan Thành, tên Đinh Hòa Bình, hôm nay đến đây không có ý xấu gì, với lại tới cả Giả Diệp mà đạo hữu cũng giết được, chắc không cần quá đề phòng ta đâu.”  

             Đinh Hòa Bình mỉm cười, đứng cách Dương Bách Xuyên ba thước, thân thiện bắt chuyện. Tuy đúng là Dương Bách Xuyên vừa bỏ chạy, ông ta lập tức bám theo ngay, nhưng giữa đường suýt mất dấu hắn, thế nên trong lòng rất tán thưởng kỹ năng chạy trốn của Dương Bách Xuyên.  

             Và chuyện Đinh Hòa Bình tới đây lần này không ôm mục đích xấu gì là thật, trái lại, ông ta tới để mời chào Dương Bách Xuyên gia nhập Luyện Tạo Tiên Minh. Năm ấy, Kim Quy Tiên Nhân chèo kéo bất thành, nên chuyến này, Đinh Hòa Bình quyết định đích thân ra trận, bởi vì ông ta cực kỳ xem trọng tiềm lực của Dương Bách Xuyên.  

             Thế nên bất kể có thành công hay không cũng phải thử một lần, nếu có thể khiến Dương Bách Xuyên mắc nợ ông ta một ân tình thì càng tốt.  

             Nghe Đinh Hòa Bình nói thế, Dương Bách Xuyên ngẫm ngợi một lát rồi cảm thấy cũng có lý. Nếu đối phương có âm mưu thật, hắn cũng chẳng phải ngọn đèn cạn dầu. Nói thì nói vậy thôi, tuy không cảm nhận được ý xấu từ người Đinh Hòa Bình, nhưng hắn vẫn không hề buông lỏng cảnh giác, bình tĩnh nói: “Đinh đạo hữu muốn gì thì cứ nói thẳng, chứ Dương mỗ vẫn còn nhiều việc cần giải quyết.”  

             Đinh Hòa Bình mỉm cười, mở miệng đáp: “Được, thế Đinh mỗ cũng không vòng vo chi cho mệt, lần này Đinh mỗ tới là mong Dương đạo hữu sẽ đồng ý lời mời gia nhập Luyện Tạo Tiên Minh, ta chỉ có đúng một mục đích này thôi, tuyệt đối không ôm tâm tư gì khác nữa.”  

             Vừa nghe Đinh Hòa Bình tới để mời mọc mình, Dương Bách Xuyên tính từ chối ngay, năm đó Kim Quy Tiên Nhân cũng đến chèo kéo một lần, nhưng hắn không thích chuyện gia nhập các thế lực khác, sau đó bị người quản lý đủ chuyện, có điều, đúng lúc hắn định mở miệng, Đinh Hòa Bình đã giành trước một bước: “Dương đạo hữu đừng vội từ chối, có thể nghe ta nói hết không? Đến lúc đó nếu vẫn muốn khước từ thì cũng không muộn mà.”  

             Dương Bách Xuyên sững sờ, thuận miệng bảo: “Ông nói đi.”  

             Đinh Hòa Bình nhìn thẳng vào mắt Dương Bách Xuyên, chầm chậm mở miệng: “Lần diệt trừ Giả Diệp này của Dương đạo hữu thật sự rất oai phong, nhưng đồng thời cũng khiến ngươi đắc tội với Tiên Đan Lâu, mà Tiên Đan Lâu ở Tiên Đan Thành do Giả Diệp phụ trách chỉ là một trong số những chi nhánh của tổng bộ Tiên Đan Lâu thôi.  

             Có thể nói, tổng bộ Tiên Đan Lâu tại Tiên Giới cũng là một trong các thế lực lớn tại Tiên Giới, chẳng biết Dương đạo hữu có biết gì về tổng bộ Tiên Đan Lâu không? Hay đúng hơn là đã nghĩ ra kế sách gì để ứng phó với sự trả thù của họ chưa?”  

             Hắn cũng từng nghe người khác nói qua về thế lực của Tiên Đan Lâu, Giả Diệp chỉ là người phụ trách chi nhánh ở Tiên Đan Thành, và bên ngoài vẫn còn rất nhiều chi nhánh Tiên Đan Lâu khác trải dài khắp Tiên Giới, có thể nói là một thế lực khá mạnh. Nhưng hắn chỉ biết có nhiêu đó thôi, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện kế tiếp nên đối phó với sự trả thù của tổng bộ Tiên Đan Lâu thế nào.  

             Đương nhiên, chuyện đối phương có khả năng trả thù hay không vẫn còn chưa xác định, thế nên hắn mới không thèm nghĩ nhiều. Nhưng từ giọng điệu của Đinh Hòa Bình bây giờ, xem ra ở Tiên Giới này, thế lực của Tiên Đan Lâu không hề yếu. Hắn là hung thủ giết chết người phụ trách chi nhánh ở Tiên Đan Thành, chuyện tổng bộ Tiên Đan Lâu phái người xuống điều tra, thăm hỏi cũng là lẽ thường tình, có điều tới lúc đó khả năng cao sẽ khiến hắn rơi vào rắc rối lớn.  

             Quan trọng nhất là hắn không biết chút gì về thế lực của tổng bộ Tiên Đan Lâu hết.  

             Nghĩ tới đây, hắn mở miệng, nói: “Đinh đạo hữu có tiện nói thêm vài lời?”  

             Đinh Hòa Bình mỉm cười, ông ta biết đây là một khởi đầu tốt, bèn đáp ngay: “Người đứng đầu Tiên Đan Lâu ở Tiên Giới là một tiên đế xuất thân là luyện đan đại sư, thế nên tốt nhất Dương đạo hữu hãy cân nhắc một chút về con đường phát triển sau này đi, đây không phải lời nói đùa hay đe dọa gì đâu.

Advertisement
';
Advertisement