Dương Bách Xuyên chưa tới Vân Môn Tiên Cảnh nhưng thần thức đã bao trùm toàn bộ dãy núi Vân Lôi.
Hiện tại ý thức của hắn cường đại đến mức trong một niệm có thể đạt tới hàng ngàn dặm, ở Tu Chân Giới không có giới hạn như đảo Tán Tiên và Tiểu Yêu Giới.
Dù sao thì hai thế giới kia đều là kết quả của Tiên Giới, có giới hạn thần thức cũng là chuyện bình thường.
Ở Tu Chân Giới, tu vi của hắn đã đạt tới đỉnh phong của tu chân ~ Phi Thăng cảnh đại viên mãn, thần thức không bị hạn chế.
Thần hồn càng mạnh thì thần thức càng xa.
Phạm vi thần thức một nghìn vạn dặm, mặc dù không là gì so với Tu Chân Giới mênh mông, nhưng đối với hẳn mà nói thì đã là thành tự vượt xa tu chân giải rồi.
Trong thần thức của hẳn, dãy núi Vân Lôi vẫn yên bình, cánh cửa bảo vệ Vân Môn tiên cảnh vẫn an toàn.
Thấy vậy, Dương Bách Xuyên thở phào một hơi.
“Chỉ mong là bản thân hắn nghĩ nhiều, tế đàn trấn áp giữa Vô Gian Cốc và Yêu Ma Cốc có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, không hề có liên quan”
Trong lòng nghĩ như vậy, hắn không ngừng dịch chuyển tức thời, rất nhanh đã tới dãy núi Vân Lôi
“Theo sát bước chân ta, nơi này là dãy núi Vân Lôi nghìn vạn dặm” Dương Bách Xuyên nói với bốn đại yêu Hắc Hồ đang đi sau hãn.
“Rõ.”
Mặc dù đây là lăn đầu tiên tới dãy núi Vân Lôi nhưng bọn họ đã phát hiện ra nơi này giăng đầy sấm sét.
Một người bốn yêu đi xuyên vào trong...Rất nhanh, Dương Bách Xuyên dẫn theo bốn yêu đi tới vùng đất rung tâm của dãy núi Vân Lôi, cửa chính của Vân Môn Tiên Cảnh.
“Này lưu manh, nơi này là môn phái ngươi sáng lập sao?” Chim Thần Ma ngồi xổm trên vai Dương Bách Xuyên nói.
Dương Bách Xuyên cũng đã quen với việc con chim không biết lớn nhỏ này nên cũng không thèm so đo với nó.
“Đúng vậy, đợi lát nữa vào trong thì ngậm kỹ cái miệng ngươi vào, bị người ta xé rách đừng có đi tìm ta” Dương Bách Xuyên trợn mắt, hân vung tay mở đại trận rồi đi vào trong.
“Lão tử là chim Thần Ma đệ nhất tam giới, kẻ nào đám động tới ta, trong mắt lão tử các ngươi chỉ là lũ gà nhắt.." Chim Thần Ma lại bắt đầu lầm mồm.
Dương Bách Xuyên không thèm để ý tới nó.
Sau khi vào Vân Môn tiên cảnh, đột nhiên Dương Bách Xuyên cảm giác có gì đó không đúng, toàn bộ Vân Môn quá mức yên tĩnh.
Trong thần thức, hẳn phát hiện tất cả người Vân Môn đang tập trung ở đại điện.
Tim Dương Bách Xuyên đập thỉnh thịch, trong lòng hắn có một loại dự cảm không tốt.
Hầu hết những thành viên cấp cao của Vân Môn đều có mặt ở đại điện, điều này chứng tỏ đã có chuyện lớn xảy ra.
“Vèo ~"
Dương Bách Xuyên không dám chậm trễ, hắn biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện trong đại điện.
Đại điện Vân Môn.
“Tử Hoàng, bên phía các cô có tin tức không?” 'Vẻ mặt Triệu Nam tiều tụy nói
Tử Hoàng lắc đầu: “Không có, vẫn đang tìm ~”
“Có chuyện gì vậy..”
Bóng dáng Dương Bách Xuyên xuất hiện trong đại điện.
“Vân Tử..”
"Tham kiến thánh chủ..."
Một loạt tiếng chào vang lên.
Dương Bách Xuyên đã rời khỏi đây hơn ba trăm năm, cuối cùng cũng đã trở về, mọi người nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện thì đều thở phào một hơi, nhưng đồng thời cũng trở nên căng thẳng.
Bởi vì chuyện xảy ra ở Vân Môn, đổi với mọi người mà nói thật sự là quá lớn.
“Không cần phải nghĩ thức như vậy, nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì?”
Dương Bách Xuyên cảm nhận được cảm xúc bị đè nén và tâm trạng lo lắng của mọi người
Nhìn thấy đôi mắt đỏ lên của mấy người Triệu Nam và Độc Cô Vô Tình, tim hắn đập càng lúc càng nhanh.
“Vân Tử... Nguyên Thanh mất tích rồi” Cuối cùng Triệu nam cũng lên tiếng.
“Nguyên Thanh?”
Dương Bách Xuyên lầm bấm, mới đầu có chút sững sờ nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: “Cha, mẹ, Nguyên Tranh và Nguyên Bảo đều đã tới Tu Chân Giới rồi sao?”
Nguyên Thanh, Dương Nguyên Thanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!