Hai huynh muội Bạch Long, Bạch Phượng nghe thấy giọng nói run rẩy phía sau, nghe thấy có người gọi tên của bọn họ.
Bạch Long, Bạch Phượng!
Bao nhiêu năm rồi không có ai gọi hai cái tên này, ở quặng mỏ vĩnh viễn chỉ có tiếng roi da gọi bọn họ.
Qua mấy trăm năm, cặp sinh đôi vượn trắng này đã chết lặng.
Ngoài cha mẹ ra, trên thế gian số người có thể gọi tên bọn họ đếm được trên đầu ngón tay, tính ra cũng chỉ có gia định nhị thúc Vân Môn.
Bạch Long và Bạch Phượng quay đầu lại, quả nhiên ở phía sau cách bọn họ không xa là người quen, là nhị thúc Dương Bách Xuyên với mái tóc màu trắng.
“Nhị thúc..." Hai huynh muội đồng thời cất giọng run run nói.
“Là ta.."
Dương Bách Xuyên nhìn cặp vượn trắng, trong lòng cũng xót xa. Hân chưa từng nghĩ rằng sau lần từ biệt ở Vân Môn Sơn Hải Giới, đến khi gặp mặt lại là cảnh tượng này.
Có thể nhìn ra hai huynh muội đã chịu rất nhiều khổ cực, bộ lông vốn trắng như tuyết trên người đã biến thành màu xám tro, dính đầy bụi đất.
Bản thể cao to giống cha mẹ, nhưng lại gầy trơ xương, coi bộ đã bị hành hạ tơi bời.
Đào quặng, nhất là quặng mỏ ở Tu Chân Giới, Dương Bách Xuyên đã làm rồi. Hồi xưa ở Sơn Hải Giới hẳn từng đào quặng linh thạch, cũng thập tử nhất sinh.
Lúc hẳn thoát khỏi công việc đào quặng đã gặp cha mẹ của Bạch Long, Bạch Phượng, sau đó kết bái huynh đệ.
Sau mấy trăm năm, Dương Bách Xuyên không ngờ cặp con trai con gái của đại ca kết nghĩa lại làm thợ mỏ.
"Nhị thúc... hu hu...”
Một giây sau, Bạch Phượng nhìn Dương Bách Xuyên khóc òa.
Ầm!
Dương Bách Xuyên vung tay giải trừ phong ấn pháp lực trên người bọn họ.
Mặc dù đây là địa bàn của Yêu tộc, nhưng vẫn có phong ẩn hạn chế pháp lực của thợ mỏ, nếu không sẽ dễ xảy ra hỗn loạn. Dù sao một quặng mỏ cũng có rất nhiều thợ mỏ yêu tu, trên người không có trói buộc thì rất khó quản lý
Dương Bách Xuyên lại phất tay về phía Bạch Long, Bạch Phượng. Đạo thuật pháp tắc vận khí, ngưng tụ nguyên tố nước trong không khí, rửa sạch bùn đất trên người bọn họ.
Sau đó, cặp vượn trắng Bạch Long, Bạch Phượng hóa thành thiếu niên thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, ngoại hình đều rất đẹp. Đây cũng là lăn đầu tiên Dương Bách Xuyên nhìn thấy dáng vẻ hóa hình của Bạch Long, Bạch Phượng.
Năm đó ở Sơn Hải Giới, hai huynh muội này vẫn chưa hóa hình.
Tiếp đó là khung cảnh một nhà đoàn tụ...
Bọn truyen.Full .vn và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Đám người Mai tỷ, Hắc Hồ đứng nhìn đằng xa, người thấp thỏm nhất là Hắc Hồ.
Bởi vì quặng mỏ này là địa bàn nàng ta quản lý, tuy nhiên Hắc Hồ hoàn toàn không biết chuyện cặp vượn trắng bị bắt, chuyện này do đại yêu quản lý mỏ dưới trướng nàng ta phụ trách.
Chẳng qua năm đó khi đi tuần tra mỏ, Hắc Hồ từng trông thấy vượn trắng, bởi vì vượn trắng là chủng tộc hiếm gặp nên nàng ta mới có ấn tượng, không thì cũng quên từ lâu rồi.
Bây giờ thì sao?
Thấy quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và cặp. vượn trắng, Hắc Hồ sợ Dương Bách Xuyên sẽ trút giận sang mình. Nàng ta không nói gì, cũng không dám đến xem.
...
Nửa canh giờ sau, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nghe Bạch Long, Bạch Phượng kể xong, bấy giờ hắn mới biết bọn họ đến quặng mỏ này là có nguyên nhân khác.
Ban đầu hắn cứ tưởng là kiệt tác của Hắc Hồ, còn định giết Hắc Hồ xả giận cho hai đứa trẻ. Bây giờ hắn đã biết là không phải vậy, tính ra thì còn phải cảm ơn đại yêu đã bắt bọn họ đến quặng mỏ, không thì hai huynh muội đã mất mạng tử lâu rồi
Qua lời kể của Bạch Long, Bạch Phượng, Dương Bách Xuyên biết được năm đó bọn họ rời núi tiến vào Tu Chân Giới không đi bằng thông đạo ở Thái Huyền Tông, mà đi theo Yêu tộc Sơn Hải Giới bằng một con đường khác. Kết quả là không biết vì sao bọn họ lại xuất hiện trong Man Hoang đảo Tán Tiên.
Sau đó là khởi đầu của cơn ác mộng. Bọn họ gặp phải kẻ địch trong Man Hoang, không phải thế lực quặng mỏ hay thế lực Yêu tộc Hắc Hồ, mà là một tên yêu ma.