Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Dương Bách Xuyên thấy có hiệu quả thì vô cùng vui vẻ.

Vội vàng thúc giục mệnh tinh Thần Tượng đánh lên chuông Đông Hoàng.

“Thịch thịch thịch..”

Sau khi đánh mấy chục quyền, dòng máu chảy ngược trong cơ thể bình tính lại.

Mỗi một lần chuông Đông Hoàng vang lên, Dương Bách Xuyên lại càng cảm thấy thoải mái hơn.

Mặc dù chuông Đông Hoàng là thiên phú thần 'thông nhưng cũng có thể coi như là một loại nhạc cụ, tiếng chuông đối đầu với ma âm đàn cổ, rất thích hợp.

Hơn nữa tiếng chuông Đông Hoàng của hắn còn chiếm thế thắng, áp chế tiếng đàn cổ của Thần Đế Giang.

Sao người nào đó lại không vui vẻ chứ?

Nhưng lúc này lại nghe thấy tiếng cười của Thần Đế Giang: “Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ đã xem nhẹ ngươi, có chút thực lực, vậy mới đúng chứ, không ngờ có thể áp chế tiếng đàn của tỷ tỷ, ha ha ha, quá thú vị, tiểu đệ đệ cẩn thận, tỷ tỷ sẽ nghiêm túc đấy.”

Nghe vậy Dương Bách Xuyên giật mình.

Thì ra từ nấy đến giờ yêu nữ này vẫn chưa dùng hết toàn lực.

Dương Bách Xuyên càng thêm nghiêm túc, lúc này hắn thu hút hết sự chú ý lên trên người mình, bởi vì chuông Đông Hoàng bao phủ Ong Tiên, tiểu Phượng Hoàng và chồn nhỏ, mà chuông Đông Hoàng lại là thiên phú thần thông của hắn, cho nên chỉ có một mình hẳn đánh với Thần Đế Giang.

Lúc này Dương Bách Xuyên vô cùng áp lực.

Nghe giọng điệu này của Thần Đế Giang, có vẻ yêu nữ này chưa dùng hết toàn lực, Dương Bách Xuyên biết tiếp theo sẽ rất phiền phức.

Đối mặt với sự khiêu khích của Thần Đế Giang, Dương Bách Xuyên không chịu thua, lạnh lùng nói:

“Yêu nghiệt, có thủ đoạn gì dùng hết ra, ta chấp hết”

“Ha ha ha... Tiểu đệ đệ, đừng nóng vội, tỷ tỷ sẽ cho ngươi biết sự lợi hại, chỉ mong tiếp theo thực lực của ngươi có thể tương xứng với miệng lưỡi của ngươi” Thần Đế Giang cười hì hì nói.

Sau đó Thần Đế Giang há mồm ngâm nga, tay đàn nhanh hơn, phát ra âm thanh mà Dương Bách Xuyên nghe không hiểu, vô củng tối nghĩa, còn đánh thẳng vào linh hồn.

Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng khó chị không nói nên lời nhưng khó chịu đến mức muốn nổi điên.

Âm thanh của đàn cổ cộng thêm tiếng ngâm xướng của Thần Đế Giang giống như một loại nguyễn rủa vô cùng cường đại.

Dương Bách Xuyên chỉ có thể tiếp tục thúc giục mệnh tinh Thần Tượng đi đánh chuông Đông Hoàng để chống cự, nhưng hắn phát hiện cho dù hẳn đánh chuông Đông Hoàng, lực chống cự cũng càng ngày càng nhỏ.

“sư phụ, hình như tác dụng của chuông Đông Hoàng đang yếu đi..” Dương Bách Xuyên nôn nóng nói.

“Yên tâm đi, nếu yêu nghiệt này muốn đấu pháp với con thì đấu một trận với nàng, lát nữa niệm chú theo vi sư, vi sư sẽ truyền cho con một bộ kinh vẫn, đảm bảo làm yêu nghiệt này hiện ra nguyên hình” Vân Thiên Tà nói

Nếu hiện tại Dương Bách Xuyên có thể đánh sư phụ, tuyệt đối sẽ đánh ông. 

Đứng trước sống chết, rõ ràng có năng lực đối phó với Thần Đế Giang, cố tình không hỏi không nói, còn chờ hắn hỏi.

Đáng tiếc hắn chỉ dám mắng trong lòng, cũng may sư phụ thối cũng đã đưa ra biện pháp đối phó.

Sư phụ Vân Thiên Tà nói: “Cẩn thận, nghe kỹ, dùng nguyên thần niệm chú theo, đừng dừng thúc giục mệnh tỉnh Thần Tượng, vi sư truyền cho ngươi bộ kinh văn tên là Bát Bộ Thiên Long Kinh, sau này nếu gặp phải tình huống đấu pháp này thì dùng nó, vi sư chỉ nói một lần, không nhớ được cũng sẽ không dạy lần thứ hai.”

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement