“Mau vào..."
Lúc này chỉ nghe thấy Phong Tiên nói, ra hiệu cho Dương Bách Xuyên tiến vào trong.
Dương Bách Xuyên chờ đợi đã lâu, đương nhiên biết thời gian gấp rút, bọn họ chỉ có thời gian ba hơi thở, không dám trì hoãn, lắc người một cái biết thành hư ảnh cùng với Chồn nhỏ nhảy vào cánh cửa màu xanh, biến mất ngay lập tức.
Sau đó Tiểu Phượng Hoàng và Phong Tiên cũng. Tần lượt vào trong.
Thời gian vào đến bên trong quả thực mất ba hơi thở, vừa vặn.
Sau khi bọn họ vào trong, những dòng chữ khảo trên núi cũng dần mờ đi, trở về hình dáng ban đầu, như. chưa hề có chuyện gì xảy ra.
...
Dương Bách Xuyên đặt chân xuống đất, sau lưng hãn có hai luồng sáng lóe lên, Tiểu Phượng Hoàng và Phong Tiên xuất hiện, ba người gần như đồng thời đi vào.
"Chi chi."
Lúc này Chồn nhỏ trên vai Dương Bách Xuyên kêu lên một tiếng rồi nhảy vợt ra ngoài.
"Chồn nhỏ quay lại~"
Dương Bách Xuyên lo lảng, sợ Chồn nhỏ lỗ mảng sẽ gây ra biến cố gì đó, bọn họ chỉ vừa vào Cứu Vĩ Tiên Phủ, còn chưa đứng vững gót chân, cũng chưa xem xét tình hình, không biết hoàn cảnh ở đây thế nào, có cái gì †ồn tại mà Chồn nhỏ lại vọt đi như vậy, lỡ như ở đây có sinh linh mạnh mẽ nào đó tồn tại sẽ thiệt thòi lớn.
Phải biết rằng nơi này là Tiên Phủ cấp bậc Yêu
Tuy rằng Phong Tiên nói Cửu Vĩ Yêu Đế đã rời khỏi đây từ lâu, nhưng lời đồn chung quy vẫn là lời đồn, vẫn chưa được chứng thực, lỡ như Cửu Vĩ Yêu Đế vẫn còn tồn tại trong Tiên Phủ thì sao?
Nói không chừng Chồn nhỏ sẽ gặp rắc rối lớn, tất cả mọi người cũng xui xẻo theo.
Cấp bậc Yêu Đế, tuy Dương Bách Xuyên không hiểu rõ lâm, không biết rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào, nhưng chắc chắc là một sự tồn tại vô cùng huyền diệu...
Giết bọn họ có lẽ cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Đương nhiên Cửu Vĩ Yêu Đế là sư nương của hắn, nhưng sư nương người ta không biết hắn!
"Không sao, chỉ là một cây linh quả, không có nguy hiểm gì.” Phong Tiên đi tới nói.
Lúc này Dương Bách Xuyên cũng đã thấy Chồn nhỏ nhảy tới một cái cây linh quả cách bọn họ mấy chục thước.
Lá cây màu trắng, thân cây màu đỏ, mọc đầy những quả linh quả ngoại hình trông giống như cà.
Quả có màu tím nhạt, trông giống cà tím.
Nhưng từ xa cũng đã ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu.
Dương Bách Xuyên cười khổ, hẳn biết Chồn nhỏ này thích ăn uống, nhìn thấy linh quả liền không thể kiềm chế được.
Hắn cũng không thấy gì nguy hiểm nên không quan tâm nữa mà bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Lúc này mới phát hiện nơi bọn họ đứng dường như nằm trong cốc của một ngọn núi.
Khắp núi đều là những loài thực vật không biết tên, muôn màu muôn vẻ, hai bên sơn cốc cũng có rất nhiều linh quả, hơn nữa linh khí đồi dào, nhưng so với thế giới bên ngoài thì những linh quả linh thụ này đều là bảo vật của thiên địa.