Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

“Mở rộng phạm vi tìm kiếm, ba mươi Thiên Yêu, hơn nghìn yêu binh yêu tướng, ta không tin là ngay cả một hơi thở cũng không để lại, bọn họ còn có thể chui lên trời chắc?”  

Dương Bách Xuyên hạ lệnh cho mười Thiên Yêu.  

“Rõ!”  

Mười Thiên Yêu lập tức tản ra tìm kiếm…  

Sau nửa canh giờ, tất cả đã quay trở lại.  

Không có.  

Như biến mất vào hư không.  

Dù sao thì hơi thở cũng mất dấu từ chỗ này.  

Đúng là kỳ quái, xung quanh ngọn núi này đều là vách đá dựng đứng, mặc dù diện tích lớn nhưng vẫn có hạn, tìm khắp một vòng, bọn họ giống như biến mất vào trong hư không.  

Cho dù là tiểu Phượng Hoàng hay là đám đại yêu kia đều không để lại bất kỳ một hơi thở nào.  

“Tiếp tục tìm, tìm kỹ dưới vách núi, ta không tin bọn họ còn có thể lên trời xuống đất…”  

Vừa hạ lệnh, Dương Bách Xuyên vừa thả thần thức đi tìm, thần thức nhìn ngọn núi trước mắt, thậm chí là xuyên qua đỉnh núi, nhìn thẳng vào sâu bên trong…  

Nửa canh giờ sau, mười Thiên Yêu kia lại quay trở về, vẫn không có thu hoạch gì.  

Dương Bách Xuyên cũng không tìm được kết giới gì ở bên trong núi.  

Nhưng hắn chắc chắn, đám tiểu Phượng Hoàng biến mất ở đây, không có khả năng không tìm thấy, dù là thi thể thì vẫn phải có, đúng không?  

Vậy mà bọn họ như bốc hơi khỏi nhân gian, không thể lại bất kỳ dấu vết nào.  

Dương Bách Xuyên khẳng định nơi này có vấn đề.  

Dương Bách Xuyên đứng trầm tư, nhìn đỉnh núi trong mây mù ở trước mắt, trong lòng khẽ động, hắn vọt lên nhảy về phía đỉnh núi.  

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên đã xuất hiện trên đỉnh núi, mười Thiên Yêu theo sát ở phía sau.  

“Thánh chủ, diện tích của đỉnh núi này không lớn, vừa rồi thuộc hạ đã kiểm tra qua, không phát hiện ra điều gì bất thường…” Một trong số Thiên Yêu lên tiếng.  

Dương Bách Xuyên lập tức cho tên đại yêu một cái tát, hắn cười mắng: “Ngươi cảm nhận trên đỉnh đầu xem…?”  

“A…đại yêu ngây người, sau đó cảm nhận thử, hắn sửng sốt nói: “Cách đỉnh đầu ba trượng có kết giới…”  

“Đúng là chui lên trời rồi…” Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn cầm kiếm Đồ Long trong tay rồi quay sang nói với mười đại yêu: “Chuẩn bị cho tốt, ta sẽ phá vỡ kết giới này, các ngươi lập tức chui vào, đám tiểu Phượng Hoàng nhất định đã bị người khác dẫn vào trong kết giới này, tất cả xốc lại tinh thần, không được phép xảy ra bất kỳ sai sót nào.”  

“Rõ…” Mười đại yêu đồng thanh đáp.  

“Mở…”  

Dương Bách Xuyên nhảy lên, bổ một kiếm lên đỉnh đầu.  

Kiếm khí sáng bừng, chém thẳng đến vị trí kết giới.  

“Ầm ầm…”  

Ngay sau đó, kiếm khí ba trượng mạnh mẽ phá mở kết giới, một cánh cửa chừng ba mét xuất hiện.  

“Vào…”  

Dương Bách Xuyên hô lên, mười đại yêu hóa thành những luồng sáng rồi chui vào bên trong cánh cửa.  

Dương Bách Xuyên cũng bước vào bên trong rồi biến mất.  

Hắn suy đi nghĩ lại cuối cùng nghĩ tới trên bầu trời.  

Ở khu vực xung quanh hay dưới lòng đất, bên trong núi đều không có dấu vết của tiểu Phượng Hoàng và những người khác, nơi duy nhất chưa được tìm kiếm chính là trên bầu trời.  

Khi thần thức bay lên, quả nhiên hắn phát hiện có linh khí dao động ở bầu trời trên đỉnh núi, nếu dùng mắt thường thì sẽ không nhìn thấy bất cứ thứ gì, chỉ có trời xanh mây trắng, dùng thần thức mới phát hiện có kết giới tồn tại trên đỉnh.  

Lúc này Dương Bách Xuyên đã có thể khẳng định, tiểu Phượng Hoàng và đám đại yêu đã chui lên trời rồi.  

Kết giới trên bầu trời rất bí ẩn, bố cục vô cùng tinh diệu, nhưng sau khi Dương Bách Xuyên đứng trên đỉnh, quan sát địa hình núi, hắn đã phát hiện ra một số manh mối.  

Bất kỳ kết giới nào đều cần phải mượn sức mạnh của trời đất, núi sông để hoàn thành, mà khi đứng ở trên đỉnh núi, hắn phát hiện xung quanh những đỉnh núi san sát này được hình thành theo xu thế thất tinh sơn xuyên, nơi này giống như nền móng của một trận pháp thiên nhiên khổng lồ, rất thích hợp để bày bố kết giới.  

Chỗ kỳ diệu ở nơi này là, kết giới được giấu trên bầu giời, mượn sơn thế bắc đẩu tinh, giấu cánh cửa kết giới ở trên không trung, như vậy thì sẽ rất ít người có thể phát hiện.  

Phải nói là, địa thế núi và chủ nhân của trận pháp quả thật là người tài giỏi.  

Giống như một tác phẩm của tác giả nổi tiếng.  

Mượn thế của bảy ngọn núi lớn để bày bố kết giới, đây không phải là bản lĩnh của người bình thường, tinh lực tiêu hao cũng không đơn giản.
Advertisement
';
Advertisement