Hoàng đế Hiên Viên thấy Vân Trường Sinh nhìn qua, y sững người một lúc rồi mới phản ứng kịp, chỉ biết cười khổ: “Ta đâu có giàu như ngươi, không có nhiều pháp khí cao cấp, chỉ tặng được năm món với một ít đan dược trị thương.”
“Đa tạ.” Vân Trường Sinh vui mừng nói, hắn biết cho dù hoàng đế Hiên Viên không tặng pháp khí, chỉ tặng đan dược thì cũng sẽ là loại tốt nhất, bởi vì hoàng triều Hiên Viên là thánh địa y đạo, có thể nói là một mình đứng đầu, đan được mà hoàng đế Hiên Viên đưa, tất nhiên sẽ không kém.
Lúc này, Diệu Tiên cũng lên tiếng: “Nể tình tiểu sư muội Tử Hà, theo lý thì ta cũng nên tặng chút đồ, cũng xem như cho tiểu sư muội một câu trả lời, nếu không sau này muội ấy biết được lại trách móc, ta lại không biết ăn nói thế nào.”
Vừa nói, Diệu Tiên vừa vung tay, ngay lập tức, năm lệnh bài màu vàng bay về phía Dương Bách Xuyên.
Vân Trường Sinh thấy Diệu Tiên đưa ra lệnh bài màu vàng, đây là lệnh bài cấp Kim của Thông Tiên Cung. Hắn vô cùng cảm động, người khác không biết nhưng thánh chủ bọn họ đều nắm rõ, lệnh bài màu vàng là lệnh bài gần với tiên khí ẩn chức sức mạnh cấp bậc địa tiên, cũng chính là địa khí do một vị lão tổ Tán Tiên tinh thông luyện khí, tu vi vô cùng cường đại đích thân luyện chế, không thể coi thường.
Không ngờ Diệu Tiên vừa vung tay đã đưa ra năm tấm tiên lệnh, hắn vội vàng cảm ơn, đồng thời cũng rất cảm thán: “Vẫn là mặt mũi của tiểu sư muội Tử Hà lớn.”
Nhưng mà Diệu Tiên đưa Thông Tiên Lệnh cho Dương Bách Xuyên cũng là hợp tình hợp lý, bởi vì hắn Vân Trường Sinh, Tinh Thần Tử và Tử Hà đều là đồng môn, mà hiện tại Dương Bách Xuyên là tiểu sư đệ của bọn họ.
Vị trí cung chủ của Diệu Tiên là do Tử Hà truyền lại, cũng xem như là một loại báo đáp.
Ngay sau đó, thánh chủ của thánh địa Đao Chủng cũng cười lớn nói: “Hôm nay lão phu có thể nhìn thấy thiên khiếp Cửu Cửu tối cao cũng cảm ngộ ra được rất nhiều, hiện tại thiên kiếp Cửu Cửu mới thật sự bắt đầu, ta cũng rất mong chờ lôi kiếp ở phía sau.”
Tục ngữ nói được người chỉ bảo còn hơn để trời, hôm nay nhìn Dương Bách Xuyên độ kiếp, tu sĩ ở đây đều phải nợ Dương Bách Xuyên một phần nhân tình, lão phu không nợ ân tình của người khác, đưa lên ba kiếm của Đao Chủng ta, xem như hoàn lễ.”
Vừa nói, thánh chủ Đao Chủng vừa phất tay, ba thanh đao dài ba thước bay về phía Dương Bách Xuyên.
Mấy vị thánh chủ nghe được những lời này thì đều rất cảm động, mọi người đều biết thánh địa Đao Chủng có truyền thừa lâu đời, lấy tu đao che giấu đao làm chủ, nghe đồn đao khí của thánh địa Đao Chủng đều là thượng phẩm chất lượng cao nhất, không ngờ thánh chủ lại tặng ba món?
Nhưng thánh chủ lại nói là xem Dương Bách Xuyên độ kiếp rất rung động, xem như trả lễ, nói đi cũng phải nói lại, hôm nay Dương Bách Xuyên độ thiên kiếp Cửu Cửu quả thật khiến nhiều tu sĩ được lợi không nhỏ.
Huống chi thiên kiếp càng về sau thì càng hiếm thấy, tất nhiên quan sát sẽ có ích rất lớn cho tu vi.
Nhưng mà chỉ có thánh chủ Đao Chủng mới rõ nhất, vì sao ông lại tặng Dương Bách Xuyên ba món đao khí này.
Bởi vì con trai Khương Thế Long đã kể cho ông nghe chuyện Dương Bách Xuyên ở Thái Hoang, Dương Bách Xuyên quả thật đã bỏ qua cho Khương Thế Long, ông làm vậy là để trả lại nhân tình.
Nguyên nhân sâu xa hơn là thánh chủ Đao Chủng đang đặt cược, ông có cảm giác Dương Bách Xuyên sẽ vượt qua được thiên kiếp, nếu như hôm nay hắn độ qua thiên kiếp Cửu Cửu, tương lai của hắn sẽ là vô hạn.
Xem như là một khoản đầu tư đi.
Cho dù Dương Bách Xuyên độ kiếp thất bại thì ông cũng chỉ tổn thất ba thanh đao, thứ đồ chơi này trân quý với người ngoài, nhưng với một thánh chủ Đao Chủng như ông thì nó cũng chỉ là vật tầm thường.
Hơn nữa thánh chủ Đao Chủng cũng nhìn thấy Diệu Tiên và Vân Trường Sinh, hoàng đế Hiên Viên rất xem trọng Dương Bách Xuyên, ông tặng đao cũng giống như giữ mặt mũi cho ba người họ, vì sao lại không làm?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!