“Có điều, để gia tăng sự tín nhiệm giữa chúng ta, để Khổng Tước Vương ngươi tin tưởng ta, ta sẽ làm chuyện này. Nhưng... lời không hay Dương mỗ phải nói trước, chỉ một lần này, còn có lần sau... hợp tác của chúng ta sẽ chấm dứt... Hy vọng Khổng Tước Vương hiểu.
Nói đến cuối cùng, Dương Bách Xuyên cũng hơi cương quyết, hắn biết lúc này nên cứng thì vẫn phải cứng, nếu không Khổng Tước Vương thử xong lại bắt hắn thăng cấp huyết mạch cho yêu quái khác, vậy chẳng phải mãi không có hồi kết à?
Nghe giọng điệu cứng rắn của Dương Bách Xuyên, trong lòng Khổng Tước Vương lại yên tâm hơn, vẻ mặt tươi cười nói: “Ngươi yên tâm, chỉ có lần này, hơn nữa tộc muội kia của ta cũng là con cưng của trời, xinh đẹp động lòng người, thực lực cũng là Tôn Vương hậu kỳ, sẽ không khiến ngươi khó xử...
“Được rồi, nếu ngươi đã đồng ý, vậy dễ xử lý rồi. Đến hậu điện đi, tộc muội Hỉ Thước của ta đang chờ ngươi ở hậu điện, nếu như ngươi thăng cấp huyết mạch của muội ấy, bổn tôn cũng sẽ uống máu ăn thề, vĩnh viễn không nuốt lời.
Dứt lời, Khổng Tước Vương vung tay, một thị nữ xuất hiện, bước tới cạnh Dương Bách Xuyên, ra hiệu cho Dương Bách Xuyên đến nội điện với nàng ta.
Dương Bách Xuyên không lằng nhằng, không phải chỉ tốn thêm một giọt nước Sinh Mệnh thôi à?
Đối với hắn là chuyện nhỏ, chủ yếu chuyện này thành công, Khổng Tước Vương mới hoàn toàn yên tâm.
Hắn đứng dậy đi theo thị nữ đến hậu điện, lẩm bẩm trong lòng: “Hay cho Khổng Tước nhỏ nhà ngươi, ngươi đợi đấy cho tiểu gia, đợi tiểu gia thu phục được ngươi xem tiểu gia tét mông ngươi thế nào...
Trong lòng Dương mỗ tự sướng, đi theo thị nữ bước vào hậu điện, đến trước cành cây thô to, thị nữ đẩy mở một cánh cửa, khom người nói với Dương Bách Xuyên: “Mời Yêu Y vào trong, Hỉ Thước đại nhân đang ở bên trong.
“Làm phiền rồi..” Dương Bách Xuyên khách sáo nói với thị nữ, rồi bước vào trong cánh cửa hơi u ám.
Sau khi hắn bước vào, cửa lớn lại bị thị nữ đóng lại, nhưng Dương Bách Xuyên không để ý, đánh giá cả không gian, phát hiện cả không gian không rộng lắm, chắc là trong động cây khổng lồ, trông chỉ khoảng năm mươi, sáu mươi mét vuông.
Bàn ghế mọi thứ đầy đủ, có màn che màu hồng, trong mũi cũng ngửi thấy mùi hương kỳ dị thoang thoảng, rất thơm. Không biết có phải vì ở trong động cây hay không, Dương Bách Xuyên cảm thấy hơi ngột ngạt.
“Y sư đại nhân có cần uống nước không.”
Một giọng nói mềm mại truyền ra từ sau màn che.
Dương Bách Xuyên chợt quay đầu tiến về phía trước, nhưng sau khi thấy phía sau màn che là một cái giường lớn đàn bằng lông vũ màu trắng, cạnh giường là một nữ tử xinh đẹp nửa nằm, hai chân như ẩn như hiện trong đống lông vũ dày...
Tình huống gì thế này…?
Dương Bách Xuyên nhìn thấy cảnh tượng ướt át như vậy thì ngơ luôn, không phải đã nói để hắn tiến hóa huyết mạch cho Hỉ Thước – tộc muội của Khổng Tước vương trước hay sao?
Nhưng…đây là…nữ tử chỉ quấn một tấm vải thưa đang nằm trên chiếc giường lông vũ trắng muốt kia là như thế nào?
Dương Bách Xuyên vừa bước vào đã cảm thấy ngột ngạt, hơn nữa không gian màu hồng nhạt ảm đạm, trong không khí tản ra mùi thơm nhàn nhạt mê người, lúc này nhìn thấy đôi chân dài kia…
Ầm một tiếng, hắn cảm giác mạch máu bên trong cơ thể như đang căng ra.
Miệng lưỡi đắng khô, nữ tử đang nằm trên giường lông trắng muốt kia rất xinh đẹp, trên người hình như…chỉ quấn một tấm vải màu hồng, ngoại trừ đôi chân dài kia, những nơi khác đều như ẩn như hiện, đúng là không chịu nổi…
Nhưng đôi mắt của Dương Bách Xuyên không hề rời đi…
Hắn không ngừng nuốt nước bọt.
Mặc kệ chuyện gì xảy ra, cứ qua xem thử rồi tính, thân hình bốc lửa như vậy, không nhìn sẽ bị trời phạt, hắn là tu chân giả bằng xương bằng thịt, đâu phải thánh nhân không nhiễm khói lửa nhân gian.
“Y sư, tới đây…”
Lúc này, người đẹp trên chiếc giường lông vũ lên tiếng.
Thần kinh Dương Bách Xuyên chấn động, hắn cảm giác mạch máu của mình sắp nổ tung, khoảng cách tới chiếc giường lông vũ chỉ còn tám – chín mét, Dương Bách Xuyên không tự chủ được tiến về phía trước.
Lúc này, trong lòng Hỉ Thước vô cùng phức tạp, nàng biết vị y sư Dương Bách Xuyên kia qua đây có nghĩa là gì…
Thân là đại yêu đắc lực của Khổng Tước vương, thậm chí có thể nói nàng cùng Khổng Tước vương trưởng thành, nhưng dù sao thì vẫn là thuộc hạ cấp dưới, vương đã có lệnh, không thể không nghe theo.
Khổng Tước vương đã nói cho nàng biết tất cả về nhân loại Dương Bách Xuyên này, mà cảnh tượng ngày hôm nay cũng là do Khổng Tước vương sắp xếp.
Loài người không đáng tin cậy, Hỉ Thước biết Khổng Tước vương cẩn trọng, để nàng tới thăm dò, hoặc nói đúng hơn là buộc chặt Dương Bách Xuyên.