Nghĩ tới đây, Khổng Tước Vương nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên và nói: "Trước giờ ta không tin tưởng Nhân tộc, nhưng trong trực giác của ta, ngươi là người không tệ. Mặc dù điều kiện của ngươi rất hấp dẫn, song tạm thời ta không thể quyết định ngay được. Bởi vì một khi ta lựa chọn đồng ý với ngươi tức là ta phải đối mặt với lửa giận của ba đại Yêu Tôn khác. Thế này nhé, ba tháng sau nếu ngươi dám đến núi Khổng Tước của ta thì chúng ta bàn tiếp được chứ?"
Dương Bách Xuyên sửng sốt, không ngờ cuối cùng Khổng Tước Vương lại đi một nước cờ xoay chuyển tình thế.
Hắn cũng biết bây giờ mà bảo Khổng Tước Vương tin tưởng mình là chuyện không thể nào, dù sao hắn cũng là Nhân tộc, cho dù hắn có lập lời thề Thiên Đạo cũng không thể nhận được sự tin tưởng của Khổng Tước Vương.
Cuối cùng Khổng Tước Vương yêu cầu hắn đến núi Khổng Tước, đây là một khảo nghiệm, cũng là lời đe dọa.
Nhưng suy cho cùng thì thật ra Khổng Tước Vương đã dao động rồi, nếu không nàng ta sẽ trở mặt chứ không bảo hắn ba tháng sau đến núi Khổng Tước.
Có thể tưởng tượng được chuyến đi tới núi Khổng Tước cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng nếu ba tháng sau hắn không đi thì sự việc sẽ khác, chắc chắn sẽ dẫn đến cuộc tấn công mang tính hủy diệt của Yêu tộc trên khắp dãy núi Vạn Yêu.
Hắn không đi thì Khổng Tước Vương sẽ vạch trần thân phận của hắn, cho rằng hắn không có biện pháp tăng cường huyết mạch.
Về điều kiện này của Khổng Tước Vương, dù Dương Bách Xuyên có muốn hay không thì hắn cũng phải đồng ý.
Dương Bách Xuyên cười gượng: "Có gì đâu mà dám hay không dám chứ. Vậy thì chốt, ba tháng sau ta sẽ đến núi Khổng Tước, nhưng hi vọng trước lúc đó Khổng Tước Vương có thể..."
"Ta biết, ba tháng này cũng là thời gian để ta cân nhắc. Ngươi yên tâm, trong vòng ba tháng, ngươi và mỗi người trong Yêu Y quán của ngươi đều bình an. Nhưng nếu ba tháng sau ngươi không xuất hiện ở núi Khổng Tước thì đừng trách ta. Cho ngươi cái này..."
Nói xong Khổng Tước Vương đưa cho Dương Bách Xuyên một sợi lông Khổng Tước xem như tín vật.
Sau đó, nàng ta cười khẽ: "Dương Bách Xuyên, ba tháng sau bản tôn sẽ quét dọn nhà cửa sạch sẽ tiếp đón ngươi ở núi Khổng Tước. Ngươi đừng để bản tôn thất vọng. Tiễn đến đây thôi!"
Dương Bách Xuyên ngây ngẩn nhìn nụ cười nhẹ của Khổng Tước Vương, cảm thấy nụ cười của đối phương khiến đất trời phai sắc. Hắn nhìn theo bóng lưng Khổng Tước Vương rời đi, kìm lòng không đậu nói: "Ba tháng sau không gặp không về."
…
Khổng Tước Vương đi rồi, Tử Hoàng bước đến: "Chủ nhân, ngươi thật sự muốn đến núi Khổng Tước gặp cô nàng Khổng Tước kia ư?"
"Ta và Khổng Tước có giao ước, ba tháng sau nhất định phải đi." Dương Bách Xuyên cũng hơi cay cú, thầm nghĩ ta hơi chột dạ khi phải đến sào huyệt của đại Yêu Tôn đấy, ai mà biết được rốt cuộc Khổng Tước Vương nghĩ gì.
"Chủ nhân đừng để vẻ bề ngoài xinh đẹp của Khổng Tước mê hoặc, rõ ràng là ả có âm ưu." Tử Hoàng nhắc nhở.
Dương Bách Xuyên thở dài: "Nếu đấu với Khổng Tước Vương, ngươi có nắm chắc phần thắng không?"
"Một chọi một thì ta nắm chắc, dù sao tu vi của ta cũng mạnh hơn ả. Nhưng nếu đến sào huyệt của Khổng Tước Vương thì ta không dám đảm bảo. Tộc Khổng Tước mang huyết mạch của thần điểu Phượng Hoàng, thần thông thiên phú rất cao, không dễ đối phó." Tử Hoàng trả lời đúng sự thật.
"Được rồi, đi thôi, lát nữa sẽ bàn bạc kỹ hơn. Hiện giờ chúng ta đang bị nàng ta nắm thóp, không đi không được. May mà ta có thứ Khổng Tước Vương cần, hẳn là không sao đâu. Trong thời gian tới, mấy người các ngươi hãy đẩy nhanh chuyện khiêu chiến. Thời gian càng dài thì càng lắm rắc rối, chỉ cần chúng ta khống chế được một phần ba thế lực ở dãy núi Vạn Yêu là có thể đứng vững gót chân. Phía Khổng Tước Vương chưa chắc không phải là một cơ hội..."
Tên họ Dương nào đó lẩm bẩm, trong mắt lóe lên tia sáng.
...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!