Dương Bách Xuyên nhìn Xuyên Sơn Giáp đang bắt đầu lảo đảo, hắn híp mắt bắt đầu lên tiếng lừa gạt với vẻ thần bí đau xót: “Xuyên Sơn huynh, hôm nay ta và huynh ăn ý với nhau, trong tay tiểu đệ còn có một ly rượu cực phẩm, mời Xuyên Sơn huynh nếm thử.”
Lúc này, Xuyên Sơn Giáp đã bị miệng lưỡi sắc bén của Dương Bách Xuyên lừa gạt, cộng thêm việc uống rượu không dùng pháp lực nên đã rất tin tưởng Dương Bách Xuyên, nghe thấy Dương Bách Xuyên còn có một ly linh tửu cực phẩm, hắn sáng mắt nói: “Huynh đệ, mau lấy ra để vi huynh mở mang tầm mắt.”
Dương Bách Xuyên cười híp mắt vung tay, trên bàn xuất hiện thêm một vò rượu.
Thật ra đây là rượu do mấy Thái Châu Nữ dùng Linh Đào luyện chế ở trong không gian Càn Khôn, nhưng vò rượu này bị hắn thêm một giọt nước Sinh Mệnh vào bên trong.
Chuẩn bị nhiều như vậy, chỉ đợi thời khắc này mà thôi.
Sau khi Dương Bách Xuyên lấy rượu Linh Đào ra, hắn còn giả vờ thần bí cảnh giác nói: “Rượu này…”
Nói được một nửa thì giống như sợ bị người khác nghe được, hắn dừng lại nhìn về phía Thanh Ngưu nói: “Đại Hùng, ngươi ra ngoài trước đi.”
Thanh Ngưu sững người, không hiểu chủ nhân nhà mình đang giở trò gì, nhưng lão biết Xuyên Sơn Giáp đã bị chủ nhân lừa gạt, không hỏi thêm, lão Ngưu xoay người đi ra ngoài.
Lúc này, Xuyên Sơn Giáp đã bị Dương Bách Xuyên gây tò mò, hắn vội vàng nói: “Người huynh đệ, rốt cuộc là loại rượu ngon gì, mau cho vi huynh mở mang trí óc?”
Xuyên Sơn Giáp không thể chờ đợi được.
Dương Bách Xuyên tay cầm vò rượu, nhìn hai tùy tùng của Xuyên Sơn Giáp với vẻ khó xử: “Xuyên Sơn huynh, rượu này không giống bình thường, huynh xem…” Nói tới đây, hắn lại nhìn hai người kia, ý bảo Xuyên Sơn Giáp đuổi người.
Xuyên Sơn Giáp híp mắt nhìn Dương Bách Xuyên, hắn muốn thử xem có nhìn ra điều gì khác từ trong mắt của Dương Bách Xuyên hay không, nhưng vẻ mặt của Dương Bách Xuyên lại rất nghiêm túc, mặc dù hai mắt hắn mang theo vẻ ngà ngà say nhưng lại rất tỉnh táo, không hề có ý nghĩ mờ ám.
Xuyên Sơn Giáp vốn đã bị gơi dậy hứng thú, hắn bèn nghĩ, nơi này là địa bàn của mình, hơn nữa tên thuộc hạ Tôn Vương sơ cấp cũng đã rời đi. Bản thân hắn cũng có thực lực Tôn Vương sơ cấp, ‘Dương Bách Xuyên’ chỉ là một tiểu yêu Linh Dương mà thôi, hắn không sợ Dương Bách Xuyên giở trò lừa bịp.
Xuyên Sơn Giáp nhếch miệng cười: “Hai người các ngươi ra ngoài, ta và Dương huynh có chút chuyện riêng.”
Dứt lời, Xuyên Sơn Giáp bày ra kết giới.
Chuyện này vừa đúng ý của Dương Bách Xuyên, sau khi bày xong kết giới, người bên ngoài không thể nhìn thấy hắn và Xuyên Sơn Giáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!