Xem qua một lượt, Dương Bách Xuyên mừng rõ, của lão đầu rất dễ tu luyện, hơn nữa theo như giới thiệu, bộ công pháp này không chỉ chuyển hóa chân khí thành yêu khí mà lực lượng ma khí...cũng có thể thay đổi.
Mặc dù đây chỉ là phương pháp hỗ trợ tu luyện nhưng cũng rất quan trọng với hắn trên con đường sau này.
Dương Bách Xuyên rất bội phục lão đầu, không hổ là Tán Tiên Chí Tôn, tiện tay cũng có thể sáng tạo ra bộ công pháp như vậy.
“Lão đầu, người còn gì dặn dò nữa không?” Hắn biết sư phụ mình biết rất nhiều bí mật, một chút chỉ bảo cũng có lợi ích rất lớn.
Vân Thiên Tà cân nhắc một lúc rồi nghiêm túc nói: “Cũng không có gì, nhưng không được để ấu thú Kỳ Lân đi theo con nữa, trước khi trải qua lần hóa thân đầu tiên thì cứ để nó ở trong không gian Càn Khôn đi.
Dù sao thì những người muốn thần thú quá nhiều, nhân tộc thánh địa có thể nghe được tin tức, yêu tộc đương nhiên cũng có thể, con chớ coi thường yêu tộc ở Thái Hoang, ở ngoại vực thì còn tốt, nội vực quả thật có một số yêu thú rất mạnh, không được coi thường, nếu như để lão quái vật biết được ấu thú Kỳ Lân, haha...
Đến khi đó con sẽ gặp phiền phức lớn, hiện tại Kỳ Lân mới chỉ là ấu thú mới phá kén, vẫn chưa thức tỉnh truyền thừa huyết mạch, không có lực chiến đấu, thế nên để nó ở trong không gian Càn Khôn sẽ an toàn hơn.
Còn nữa, con đừng dừng cho nó ăn, Kỳ Lân ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy cũng không phải vô ích, đợi khi trong cơ thể tích lũy đủ năng lượng nhất định, huyết mạch kỳ lân sẽ thay đổi, hóa thành Kỳ Lân chân chính, tới khi đó tiểu tử con có thể tung hoành ngang dọc cả cái Tu Chân Giới, thế nên đừng có keo kiệt, nuôi dưỡng Kỳ Lân cho tốt, vi sư cũng muốn xem thử, sau khi Kỳ Lân biến hình sẽ trở thành thần thú như thế nào.
Đương nhiên những chuyện này phải làm từng bước một, quan trọng là phải kiên trì, vi sư cần phải nghỉ ngơi, lần này con hành động quá điên cuồng, làm bao nhiêu sức mạnh thần hồn khó khăn lắm vi sư mới tích trữ được, toàn bộ đã đắp hết lên người con, tiểu tử con đúng là không phải người, không biết đau lòng cho sư phụ, không phải thời điểm đe dọa tới tính mạng thì đừng gọi ta, thế nhé.”
Câu cuối, Vân Thiên Tà như mắng Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên thấy tính tình cổ quái, lật mặt còn nhanh hơn lật sách của sư phụ mình thì cười khổ, vừa rồi còn đàng hoàng chững chạc, thoáng cái đã trực tiếp mắng người.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng biết sư phụ đối xử với mình rất tốt, mặc dù mỗi lần đều mắng hắn nhưng ở thời khắc nguy hiểm, ông đều dốc hết sức lực, dùng sức mạnh tàn hồn còn sót lại để giúp đỡ hắn.
Dương Bách Xuyên hiểu, ngoài miệng lão đầu mắng hắn giống như không thèm quan tâm, nhưng thực tế thì lần nào cũng hao tổn rất lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!