Trong mắt Mai Hoa tiên tử, giờ phút này Dương Bách Xuyên chắc chắn sẽ bị Tâm Ma thôn phệ, hoàn toàn biến thành một ma đầu.
Cho nên nàng ta đột nhiên kêu to: “Mọi người đều dừng lại, Dương Bách Xuyên hóa ma rồi, cùng nhau giết chết hắn, nếu không tất cả chúng ta đều sẽ bị hắn tiêu diệt, không có ai có thể đối phó với ma khí.”
Tiếng rống này của Mai Hoa tiên tử quả thật đã khiến mọi người có mặt ở đây bao gồm cả chín Hồ muội đều sửng sốt.
Còn Dương Bách Xuyên lại nhếch miệng cười gian tà, nhìn Mai Hoa tiên tử nói: “Hóa ma cái đầu ngươi, hôm nay ta sẽ giết ngươi trước.”
Tất nhiên hắn biết rõ trong lòng Mai Hoa tiên tử đã có suy đoán đối với hắn.
Nhưng mà tất nhiên hắn sẽ không nói với nàng ta, Tâm Ma trong người hắn đã từng bộc phát từ lâu, hơn nữa còn bị áp chế thành công, sức mạnh ma khí giờ phút này là đang bị hắn khống chế.
"Các tỷ muội đừng để ý, đó là việc của Nhân tộc, cướp đoạt bảo tàng quan trọng hơn.”
Giữa sân, sau khi Mai Hoa tiên tử hét một câu Dương Bách Xuyên hóa ma rồi, bầu không khí chìm trong im lặng ngắn ngủi rồi bị lão đại của chín Hồ muội đánh vỡ.
Cùng lúc Mai Hoa tiên tử hét lên, Hồ muội đã vọt tới trước kén bảy màu, giơ tay bắt lấy.
“Vèo…”
Thế nhưng Hồ muội không ngờ tới, nàng ta vừa tung trải, kén bảy màu lại bay vèo đi hệt như có sinh mệnh.
Rõ ràng chỉ là cái kén nhưng lại biết cách tránh né.
Cảnh tượng này khiến đám Hồ yêu sửng sốt, đồng thời cũng để mấy người Mộ Trường Phong thở phào một hơi.
Mọi người đều có lòng riêng, ai cũng không hy vọng người khác bắt được kén bảy màu.
Đặc biệt là hồ yêu.
Sau khúc nhạc đệm ngắn ngủi, trận chém giết lại tiếp tục…
Chủ yếu là Nhân tộc và Yêu tộc đấu với nhau, đương nhiên còn có Dương Bách Xuyên và Mai Hoa tiên tử.
Chín Hồ mội chiếm lợi về nhân số, bốn người Mộ Trường Phong, Hiên Viên Linh Hề, Minh Du Nhiên và Khương Thế Long cũng không phải người ăn chay.
Có thể sống đến tận bây giờ, thân là đệ tử tinh anh của Thánh Địa, Mộ Trường Phong đều sử dụng con bài tẩy của mình.
Ngược lại chín Hồ muội, nhìn qua có vẻ cường đại rồi đông người hơn nhưng sau khi Thất Tinh tan biến, hay nói không còn ưu thế địa lý của hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu, thuật ảo cảnh mạnh nhất của các nàng đã mất ưu thế.
Sở dĩ lúc trước có thể chế tạo ảo cảnh là bởi vì chín người các nàng lợi dụng ưu thế địa lý của hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu, hiện tại ưu thế đã mất, chỉ dựa vào nhân số thì chín người các nàng không so được bốn người Mộ Trường Phong.
Suy cho cùng, chín Hồ muội cũng chỉ là chín cái đuôi của Cửu Vĩ Thiên Yêu mà thôi.
Hơn nữa, các nàng cũng không kế thừa pháp lực của Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương, có thể mở linh trí tu hành đều là dựa vào sự cố gắng của bản thân.
Chỉ là chín cái đuôi, không có cách nào so với đệ tử tinh anh đến từ Thánh Địa của Nhân tộc.
…
Bên kia bốn người Mộ Trường Phong và chín Hồ muội chém giết lẫn nhau, bên này Dương Bách Xuyên không hề do dự lao thẳng về phía Mai Hoa tiên tử.
Lúc này, do đã dẫn động lực lượng Tâm Ma mà sắc mặt Dương Bách Xuyên rất âm u, cả người tỏa ma khí nhè nhẹ, chỉ không có lợi hại như khi Tâm Ma bùng nổ lúc trước.
Ngược lại, trong lòng Mai Hoa tiên tử đang vô cùng hoảng loạn…
Nàng ta kêu gọi mọi người giết chết Dương Bách Xuyên, hắn đã nhập ma nhưng… Chín Hồ muội tử không để bụng chuyện này, trong mắt bọn họ chỉ có cái kén bảy màu kia.
Bốn người Mộ Trường Phong cũng bị chín Hồ muội quấn lấy, không rảnh bận tâm.
Thật ra nếu không có chín Hồ muội, Mộ Trường Phong cũng sẽ không đối phó Dương Bách Xuyên, kéo theo Hiên Viên Linh Hề cũng sẽ không ra tay. Bởi vì Hiên Viên Linh Hề đã đi theo Mộ Trường Phong rồi, hoặc nói Trường Sinh Điện và Hiên Viên hoàng triều vốn là một thể, tự nhiên sẽ không đối phó Dương Bách Xuyên.
Nguyên nhân cốt yếu là vì Dương Bách Xuyên chính là sư đệ của thánh chủ Trường Sinh Điện, Vân Trường Sinh.
Minh Du Nhiên và Khương Thế Long đã đứng ở bên trung lập ngay từ đầu, sẽ không nghe lời Mai Hoa tiên tử, dù sao thì Dương Bách Xuyên cũng có ra tay với hai người bọn họ đâu?
Mọi người đều hiểu rõ Dương Bách Xuyên chỉ muốn giết Mai Hoa tiên tử, hắn cũng không hề đi trêu chọc những người khác.
Hiện thực luôn tàn khốc như thế, chẳng phân biệt thần tiên hay người phàm.