Nhưng mà tên Dương Bách Xuyên đáng chết này đã trở mặt với nàng ta rồi.
Không giết hắn thì mất sạch mặt mũi, giết hắn, nói thật Mai Hoa tiên tử không nắm chắc, đương nhiên dùng át chủ bài là một chuyện khác, chẳng qua át chủ bài không phải muốn dùng là dùng.
Trong đầu Mai Hoa tiên tử hiện lên rất nhiều ý niệm, cuối cùng nàng ta chậm rãi mở miệng: “Đưa Hoa Yêu Đầu Hổ cho Dương đạo hữu đi.”
“Sư tỷ, dựa vào cái gì… Chúng ta…” Lúc này đứng bên cạnh Ngọc Thanh, Ngọc Minh không phục lên tiếng.
Không ngờ, Ngọc Minh còn chưa nói xong, Mai Hoa tiên tử bỗng nhiên ra tay, tung hai chưởng vào đầu Ngọc Minh, Ngọc Thanh: “Ầm… A…”
Ngọc Minh, Ngọc Thanh kêu thảm thiết một tiếng, trực tiếp bị Mai Hoa tiên tử trở tay đập chết.
Hẳn hai người hoàn toàn không ngờ sư tỷ các nàng lại hạ sát chiêu, dưới tình huống không đề phòng bị Mai Hoa tiên tử chém giết.
Lúc này những người khác cũng bị dọa chết khiếp, im thin thít như ve sầu mùa đông, không nghĩ ra được tại sao sư tỷ các nàng lại giết Ngọc Minh, Ngọc Thanh.
Giọng nói lạnh như băng của Mai Hoa tiên tử vang lên: “Ngọc Minh, Ngọc Thanh không nghe quản giáo, vô lễ vô phép, trộm đồ vật của Dương đạo hữu, thân là tiên tử Thông Tiên Cung, Mai Hoa cho Dương đạo hữu một câu trả lời, chẳng biết Dương có vừa lòng không?”
Dứt lời, Mai Hoa tiên tử vươn tay chạm vào thi thể Ngọc Minh, Ngọc Thanh, tức khắc hai đóa Hoa Yêu Đầu Hổ bay ra từ thân các nàng về phía Dương Bách Xuyên.
Giờ phút này, Dương Bách Xuyên cũng bị thủ đoạn của Mai Hoa tiên tử hù dọa, hắn không ngờ nữ nhân này còn dám giết chết sư muội của mình.
Sao hắn có thể không hiểu ẩn ý trong lời vừa rồi của Mai Hoa tiên tử đây?
Thay vì nói nàng ta đang dạy dỗ sư muội ngỗ nghịch, đúng ra là đang muốn hắn xem, thù này của chúng ta, không chết không giải.
Dương Bách Xuyên cũng không biết tại sao Mai Hoa tiên tử không trực tiếp ra tay với mình, ngược lại dùng cách chém giết sư muội cho hắn một câu trả lời nữa.
Nhưng hắn hiểu một điều, chắc chắn Mai Hoa tiên tử có cất giấu át chủ bài, Thông Tiên Lệnh lúc trước là bằng chứng, nếu nàng ta dùng Thông Tiên Lệnh, hắn cũng không chắc chắn có thể giết ngược nàng ta.
Hiện tại Mai Hoa tiên tử không tiếc chém giết hai vị sư muội trả lời hắn, chuyện này rất bất thường, đánh chết Dương Bách Xuyên cũng không tin, Thông Tiên Cung thật sự có thể làm ra chuyện công bằng chính trực như thế.
Chỉ có thể chứng minh, Mai Hoa tiên tử không trở mặt với hắn là vì có băn khoăn, một là kiêng kị hắn, hai là nàng ta giữ đòn sát thủ lại vì mục đích khác, hơn nữa không thể dễ dàng sử dụng.
Nếu không hà cớ gì phải giết hai vị sư muội của mình?
Nhìn Mai Hoa tiên tử đưa hai đóa Hoa Yêu Đầu Hổ lại đây, Dương Bách Xuyên mỉm cười, vung tay thu hồi hai đóa Hoa Yêu Đầu Hổ, nói: “Mai Hoa tiên tử công bằng chính trực, quả nhiên không hổ là đê tử Thông Tiên Cung đứng đầu Cửu Đại Thánh Địa, ta… Rất hài lòng."
Dương Bách Xuyên cố tình nhấn nhá ba chữ cuối.
“Nếu hài lòng, vậy ta đã cho ngươi câu trả lời, cũng trả lại đồ, từ giờ trở đi, Dương đạo hữu ngươi tự bảo trọng. Hành cung hiểm ác, đường khó đi, ngươi phải cẩn thận vào đấy, chết nhiều nhất ở Thái Hoang chính là thiên tài kiêu ngạo, hy vọng đạo hữu may mắn.”
Dứt lời, Mai Hoa tiên tử vung tay ra hiệu đám đệ tử Thông Tiên Cung: “Đi.”
Ngay sau đó cả đám bỏ đi không hề ngoái lại.
Mà Dương Bách Xuyên hét lên với Mai Hoa tiên tử: “Mai Hoa tiên tử cũng phải bảo trọng nhé… Ồ đúng rồi, đáng tiếc ta không phải thiên tài, thế gian ai không biết đệ tử Thánh Địa các ngươi mới là thiên tài chứ, các vị tiên tử Thông Tiên Cung cũng phải chú ý đấy, hành cung nguy hiểm trập trùng, đừng xảy ra chuyện gì nhé.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!