Nữ tử đi đầu lúc đến gần Dương Bách Xuyên độ mười thước thì hìn hắn mở miệng nói: "Minh Du Nhiên của U Linh Chi Đô bái kiến đạo hữu."
Dương Bách Xuyên nhìn nữ tử toàn thân bọc kín trong áo đen, chỉ chừa lại một đôi mắt như hạt ngọc, hai tay ôm quyền chào hỏi, tuy là giọng nói của nàng ta nghe có vẻ lạnh lùng nhưng nghe ra bên trong có sự lịch sự và thiện ý, điều này làm cho Dương Bách Xuyên sửng sốt, bởi đây là lần đầu tiên có người của Thánh địa chào hỏi hắn.
Hắn đã từng nghe Lục Yên Chi nói về U Linh Chi Đô là một trong cửu đại Thánh địa.
Trước giờ hắn đã từng tiếp xúc với nhiều người tới từ Thánh địa nhưng không có một người nào lịch sự như Minh Du Nhiên cả, trong chốc lát hắn có hơi không quen.
"Dương đại ca, người ta chào hỏi ngươi kìa." Lục Yên Chi thấy Dương Bách Xuyên ngơ ngác, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Dương Bách Xuyên lúc này mới như người tỉnh mộng, gật đầu với Minh Du Nhiên nói: "Tại hạ là Dương Bách Xuyên, bái kiến Du Nhiên đạo hữu."
Advertisement
Người trong Tu Chân Giới gọi nhau là đạo hữu khi gặp mặt chào hỏi lẫn nhau là lễ nghi rất phổ biến.
Dương Bách Xuyên biết người ta chỉ xuất phát từ phép lịch sự mà thôi, nhưng cho dù như thế, cũng làm cho thiện cảm trong lòng hắn đối với người của Thánh địa U Linh Chi Đô này tăng lên rất nhiều.
"Du Nhiên còn có việc đi trước, cáo từ Dương đạo hữu." Minh Du Nhiên nói, sau đó dẫn theo đoàn người trườn lên, rất nhanh đã vượt qua mấy người Dương Bách Xuyên.
Nhìn một đoàn người nửa thân mãng xà nhanh chóng bò trườn lên mấy ngọn núi gần như dựng thẳng phía trước, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động nói: "Yên Chi chúng ta cũng thử thuật pháp hóa hình này xem, sớm biết như vậy chúng ta cũng làm như thế rồi, chẳng cần nhọc công phí sức thế này."
Bởi mới nói thế gian rộng lớn không thiếu chuyện lạ, nhìn thấy, nghe thấy, học lấy rồi áp dụng vào đạo.
Dương Bách Xuyên rất hứng thú đối với việc Minh Du Nhiên dùng pháp lực hóa thân thành thân thể yêu thú để leo lên núi Thiên Ưng.
Nhìn đoàn người Minh Du Nhiên vận dụng pháp lực, trong đầu Dương Bách Xuyên hào hứng giống như hắn vừa phát hiện ra một đại lục mới.
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên điều động chân khí trong cơ thể xa xa không ngừng hội tụ xuống hai chân...
Rất nhanh chân khí không ngừng tụ lại trên hai chân Dương Bách Xuyên, tạo thành một cái đuôi rắn.
Nhưng mà so với thân hình dài hơn mười thước của đám người Minh Du Nhiên, đuôi rắn hắn ngưng tụ được mới chừng hơn một thước, hơn nữa mới bên to bên nhỏ, căn bản là không thể nào bò trườn tiến lên núi Thiên Ưng gần như dựng thẳng kia.
"Phì..."
Lục Yên Chi không khỏi bật cười khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên ngưng tụ ra cái đuôi nhỏ.
"Hì hì, Dương đại ca này, tuy là Minh Du Nhiên người ta dùng pháp lực ngưng tụ ra thân thể mãng xà khổng lồ, nhưng thiết nghĩ hẳn là có bí pháp tu luyện mới thành, dù ngươi liếc mắt một cái là có thể ngưng tụ thành công, nhưng chỉ còn cách mấy trăm thước là đến nơi chúng ta cứ tiếp tục bò lên là được không cần hao phí pháp lực."
"Bộp..."
Ngay lúc Lục Yên Chi dứt lời, đuôi nhỏ mà Dương Bách Xuyên vừa mới ngưng tụ mới thành hình đã bộp một tiếng tiêu tán.
Đám người thú Ngũ Hành cũng không khỏi bật cười thành tiếng.
Dương Bách Xuyên ngượng ngùng cười nói: "Vậy các ngươi cứ đi lên trước, ta thử lại xem xao, dù sao cảm giác cũng rất vui, khụ khụ."
Lục Yên Chi lắc đầu cười cười rồi đi lên núi với bọn thú Ngũ Hành, không để ý tới Dương Bách Xuyên nữa, đá Đả Tiên cũng cảm thấy chủ nhân không đáng tin chút nào, nhảy thẳng lên người thú Ngũ Hành.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!