Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 

 

Sau khi tiến vào trong bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên choáng váng ngã lăn ra đất.  

 

Cơ thể hắn hiện tại vô cùng đau đớn: “Hắn vẫn là khinh thường độc của Nguyên Thần Huyễn, độc này quá kinh khủng.”  

 

Bây giờ hắn mới phát hiện, độc của Nguyên Thần Huyễn đã vượt qua mức tàn nhẫn mà hắn có thể tưởng tượng, ngoại trừ thiêu đốt máu tươi và chân khí, hiện tại hắn còn không thể sử dụng sức mạnh thần hồn.  

 

Hắn vừa sử dụng lực lượng thần hồn, không nghĩ tới độc tố sẽ chạy nhanh hơn, khiến cho chân khí và máu càng thêm sôi sục.  

 

“Phụt...”  

 

Lại phun ra một ngụm máu, toàn thân hắn đã mất hết sức lực, chỉ có nóng như thiêu đốt và cơn đau như ngàn vạn con kiến ăn mòn xương cốt, trên trán bắt đầu xuất hiện những hạt mồ hôi hột.  

 

“A...aaa...”  

 

Dương Bách Xuyên không nhịn được hét lên đầy đau dớn.  

 

Hắn nằm im trên mặt đất không nhúc nhích.  

 

Chỉ cảm thấy máu và chân khí như bị độc trong cơ thể đồng hóa càng ngày càng nghiêm trọng, kinh mạch và Lưỡng Nghi Tử Phủ xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.  

 

“Toi đời rồi...”  

 

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, ý thức của hắn trở nên mơ hồ, muốn kêu gọi Hắc Liên giúp mình, nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, hắn bây giờ ngay cả sức để gọi Hắc Liên cũng không có.  

 

Thân thể và sức mạnh thần hồn đã rất suy yếu, hoàn toàn bị độc trong cơ thể làm cho tê liệt.  

 

Độc của Nguyên Thần Huyễn không chỉ độc thân thể mà còn có ảnh hưởng rất lớn tới nguyên thần.  

 

Hắn nghĩ, cũng chỉ có Hắc Liên mới có thể giúp đỡ, bây giờ thì hay rồi, hắn mất luôn cả cảm ứng liên hệ với nguyên thần.  

 

Sau khi Dương Bách Xuyên hét lên đầy đau đớn, ý thức của hắn ngày càng yếu đi...  

 

Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên một giọng nói đầy lo lắng: “Dương đại ca...”  

 

“Chủ nhân...”  

 

“Chi Chi...”  

 

“Chủ nhân, người làm sao vậy...?”  

 

Trước mắt hắn đã xuất hiện Lục Yên Chi, Thú Ngũ Hành, chồn nhỏ và bóng dáng của Thạch Thanh.  

 

Dương Bách Xuyên muốn nói chuyện nhưng không có sức, mí mắt ngày càng nặng, hắn hoàn toàn mất đi ý thức.  

 

...  

 

Ngay sau khi Lục Yên Chi phát hiện ra Dương Bách Xuyên tiến vào trong không gian Càn Khôn, nàng vội vàng chạy tới, từ xa đã nghe thấy tiếng gào đau đớn của Dương Bách Xuyên.  

 

Sau khi nàng và đám Thú Ngũ Hành chạy tới cạnh Dương Bách Xuyên, Lục Yên Chi nhìn thấy dáng vẻ nằm dưới đất của hắn, sắc mặt nàng liền thay đổi, thất thanh nói: “Độc Lưu Ly...”  

 

Thân là đồ đệ của Nguyên Thần Huyễn, nàng hiểu rõ lão ta nhất, lúc này nhìn thấy trên gương mặt mờ mịt của Dương Bách Xuyên mang theo bảy loại màu sắc như ẩn như hiện, chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra Dương Bách Xuyên đã trúng độc, đây còn là độc bản mạng của Nguyên Thần Huyễn – Độc Lưu Ly.  

 

Không ai hiểu rõ trùng độc Lưu Ly của Nguyên Thần Huyễn hơn nàng.  

 

Đây là nọc độc tu luyện cả đời của Nguyên Thần Huyễn, nàng từng nghe lão ta nói, khi lão ta sử dụng tới trùng độc Lưu Ly bản mạng, Địa Tiên tam chuyển không gì sánh được, nhưng loại độc này không hề dễ dàng sử dụng như vậy, muốn dùng thì sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, ngược lại, một khi sử dụng thì sẽ có thể độc chết Địa tiên tam chuyển, thậm chí là tứ chuyển.  

Mặc dù lão già không nói chi tiết độc Lưu Ly mạnh tới mức nào, nhưng Lục Yên Chi biết, độc bản mạng của Nguyên Thần Huyễn không phải là thứ tầm thường.  

 

 

Hiện tại, không ngờ Dương Bách Xuyên lại trúng phải độc Lưu Ly, thực lực của Dương Bách Xuyên có mạnh tới đâu thì cũng không bằng Địa tiên tam chuyển, trúng phải loại độc này chắc chắn sẽ chết.  

 

 

Lúc này, Lục Yên Chi có chút hoảng loạn, nàng cũng là độc tu, hơn nữa còn là đồ đệ của Nguyên Thần Huyễn, hoặc nói đúng hơn là độ đệ cũ, nàng hiểu rõ loại độc này đáng sợ tới mức nào.  

 

 

Nhìn dáng vẻ trúng độc của Dương Bách Xuyên thì gần như đã đạt tới giai đoạn bùng phát, nếu như không thể khống chế, hoặc kịp thời giải độc Lưu Ly trong cơ thể thì từ trong ra ngoài của Dương Bách Xuyên đều sẽ bị độc Lưu Lý thiêu đốt sạch sẽ, ngay cả nguyên thần cũng không thể trốn, cuối cùng chỉ có thể hồn bay phách lạc.  

 

 

Lúc này, Lục Yên Chi nhìn Dương Bách Xuyên đã bất tỉnh hoàn toàn, vẻ mặt nàng không ngừng thay đổi, lúc trắng lúc đỏ.  

 

 

Trong đầu nàng nhớ tới cách giải độc Lưu Ly mà Nguyên Thần Huyễn từng nói.  

 

 

Nàng nhớ nguyên lời của Nguyên Thần Huyễn là: “Nếu muốn giải độc Lưu Ly thì chỉ có hai cách, một là chủ nhân của độc Lưu Ly đích thân giải.  

Advertisement
';
Advertisement