Trường Sinh Thành Đạo Ấn cuốn lên vô số bụi đất trong phạm vi 5-60 mét, bốn phía vang lên tiếng gào thét của cuồng phong. Lúc này pháp tương chi thân cao 30 mét của Dương Bách Xuyên tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ, Trường Sinh Chí Tôn Ấn đã hình thành, ấn ký của phù văn đại biểu Trường Sinh Thành Đạo Ấn hiện lên trên lòng bàn tay, cực kỳ chói mắt, vừa thần thánh vừa cổ xưa.
Đột nhiên trong lòng Dương Bách Xuyên hiểu ra, giống như đột nhiên thông não, hiểu ra những thần thông sư phụ truyền thụ chính là sự kết hợp của lực lượng tinh hoa trong thiên địa.
Trường Sinh Chí Tôn Ấn chính là sự hiểu biết về sức mạnh trong thiên địa và con đường tu đạo, tu sĩ cường đại có thể nhìn trộm sự huyền bí trong lực lượng thiên địa, dung hợp vào bản thân, sáng tạo chiến kỹ thần thông xuất thần.
Một chiêu Trường Sinh Thành Đạo làm Dương Bách Xuyên cảm giác được sự gian nan khi tu đạo, đồng thời cũng cảm nhận được sự vui sướng khi tu đạo, nhìn trộm được quỹ đạo vận chuyển của những lực lượng huyền bí trong thiên địa.
Trường Sinh Chí Tôn Ấn mà sự phụ truyền thụ có ba lần kết ấn, bao gồm Kim Cương Chí Tôn Ấn, cố định một hình thái, hoặc vận dụng nắm tay, hoặc vận dụng chưởng pháp.
Lúc này đột nhiên Dương Bách Xuyên hiểu ra được sự vận chuyển của lực lượng trong thiên địa, quỹ đạo của đại đạo không chỉ không làm được, không phải một hình thái cố định.
Advertisement
Lúc này hắn biết mỗi một chiêu trong ấn ký phù văn của thần thông đều có thể được vận dụng ở vô số lĩnh vực, không chỉ giới hạn trong lòng bàn tay.
Ví dụ như hoàn toàn có thể vận chuyển ấn ký phù văn lên thân kiếm Đồ Long, có thể dùng ấn ký phù văn lên hai chân để tăng cường tốc độ, có thể dùng lên trên người để tăng cường sự phòng ngự, thậm chí có thể dùng ở hai mắt……
Có thể dùng ở bất cứ đâu bản thân muốn, phát huy lực lượng của ấn ký phù văn đến mức lớn nhất.
Trên thực tế mỗi một ấn ký phù văn trong thần thông chính là sức mạnh kiểm soát quỹ đạo đại đạo của sư phụ. Bất kỳ sức mạnh nào trong thiên địa đều dựa vào Phiêu Miểu đạo, hoặc nói cách khác dựa vào các quy luật, lấy pháp đuổi lực, đó chính là thần thông căn nguyên.
“Thành đạo……”
Thì ra là vậy.
Một chiêu ấn ký này không phải đòn tấn công đơn thuần, chính xác hơn nó là sự hiểu biết về đại đạo của sự phụ, sau đó sư phụ truyền đạo cho hắn hoặc các sư huynh sư tỷ chưa gặp mặt.
Dương Bách Xuyên hiểu ra rất nhiều, khóe miệng có ý cười.
Cùng lúc đó, Nguyên Thần Huyễn đứng trên đầu Hắc Lân Mãng, trong tay xuất hiện một giọt tinh huyết, nhỏ lên mào gà trên đỉnh đầu của Hắc Lân Mãng, sau đó niệm ra âm phù tối nghĩa.
Sau đó nghe thấy Nguyên Thần Huyễn hét lớn: “Lấy độc làm nguồn dẫn, lấy ta làm căn nguyên, lấy rắn làm thần, nguyên thần độc nhất thể, tương tương tương xứng, di hình đổi ảnh.”
Nguyên Thần Huyễn nói xong chữ cuối cùng, Hắc Lân mãng há mồm gầm lên: “Gào……”
Ngay sao đó hắc khí lao về phía thành đạo ấn khổng lồ của Dương Bách Xuyên.
Một miệng hắc khí này của Hắc Lân mãng vô cùng tanh hôi, hiển nhiên là khí độc, Nguyên Thần Huyễn đánh ra một pháp quyết với khí độc của Hắc Lân Mãng, ngay sau đó hóa thành một nắm tay khổng lồ.
Một quyền một chưởng thành hình, thiên địa biến sắc.
“Ầm đùng……”
Cự chưởng ánh vàng chói mắt cùng với nắm tay khí độc đen nhanh va chạm vào nhau, bộc phát ra âm thanh vang vọng thành cổ.
Một đen một vàng va chạm với nhau nổ tung, phóng ra một luồng khí mà mắt thường cũng có thể thấy được, thoáng cái “Ầm”, lấy Dương Bách Xuyên và Nguyên Thần Huyễn làm trung tâm rồi lan rộng ra.
Cây cỏ bốn phía thoáng cái đã bị sóng khí khổng lồ như vậy chèn ép đến nát bấy.
Cơ thể pháp tướng cao ba mươi thước của Dương Bách Xuyên dưới sóng khí cực lớn này cũng không chịu được, liên tục lui về phía cửa thành.