Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

Tuy nhiên, thoạt nhìn trận pháp huyết thuẫn của người trung niên hay có thể nói là Thẩm Dạ không chống đỡ được bao lâu.  

 

Nhưng lúc này hai người xuất hiện trong chiến trường lại ra tay, cản lại đòn tấn công của báo Phi Văn.  

 

Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt nhìn hai người đột nhiên xuất hiện trong chiến trường.

Thấy hai người xuất hiện trong chiến trường, Dương Bách Xuyên biết là Thẩm Dạ không phát hiện ra mình mà phát hiện ra hai người kia.  

  Advertisement

Nhưng... hai người xuất hiện trong chiến trường khiến khóe miệng Dương Bách Xuyên giần giật.  

 

Bởi vì hai người này không phải ai khác mà chính là Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương.  

 

Hắn không ngờ hai lão già chết tiệt lại đến đây nhanh như vậy. Nhưng ngẫm lại thì chắc là trận đấu giữa báo Phi Văn và Thẩm Dạ đã thu hút bọn họ đến đây, có lẽ bọn họ vốn không phát hiện ra tung tích của hắn.  

 

Sau khi vào thành cổ có sương mù che phủ cùng với các loại che chắn, nếu không có trận đấu thu hút thì chưa chắc hai lão già đã tìm được nơi này.  

 

Coi như đụng mặt hai lão già chết tiệt rồi, Dương Bách Xuyên đắng lòng, giờ muốn làm ngư ông đắc lợi cũng khó.  

 

Bởi vì có hai lão già chết tiệt gia nhập, muốn cướp quả Hỏa Linh Hai Hạt thì e là độ khó càng lớn.  

 

Nhưng cũng không nhất định, bây giờ phải xem báo Phi Văn có góp sức hay không.  

 

Báo Phi Văn có thể mượn thiên lôi tấn công, không biết có hiệu quả lớn đối với hai lão già hay không.  

 

Dương Bách Xuyên cảm thấy hơi xa vời. Dù sao báo Phi Văn cũng chỉ dẫn động được thiên lôi đã là cực hạn, không phải muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.  

 

Lúc này, sau khi hai lão già chết tiệt gia nhập, Thẩm Dạ mới xem như thoát khỏi khốn cảnh.  

 

Sau khi Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương cùng ra tay, quả nhiên uy lực thiên lôi của báo Phi Văn yếu đi nhiều, bị hai lão già chết tiệt hóa giải.  

 

Về phần báo Phi Văn, nó cấp tốc xoay người quay trở lại trước quả Hỏa Linh Hai Hạt, tính cảnh giác rất cao. Dường như nó cũng cảm nhận được Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương vừa mới xuất hiện trên chiến trường rất mạnh, cho nên dứt khoát từ bỏ chém giết với Thẩm Dạ, trở về bảo vệ quả Hỏa Linh Hai Hạt.  

 

Đây mới là nhiệm vụ quan trọng của báo Phi Văn.  

 

Sau đó, nó cảnh giác nhìn chằm chằm Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương, đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ: "Gừ..."  

 

Tựa như đang cảnh cáo.  

 

Lúc này, Thẩm Dạ đi đến chỗ Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương, chắp tay nói: "Cảm ơn hai vị đạo hữu giúp đỡ, Thẩm mỗ vô cùng cảm kích. Hai vị đạo hữu cũng thấy đấy, phía sau con súc vật này là quả Hỏa Linh Hai Hạt quý hiếm, Thẩm mỗ sẵn lòng chia sẻ với hai vị đạo hữu."  

 

Nguyên Thần Huyễn và Phong  m Dương nhìn nhau, sau đó Phong  m Dương nhìn Thẩm Dạ và nói: "Thẩm đạo hữu, chúng ta không có hứng thú với quả Hỏa Linh Hai Hạt, nhưng rất có hứng thú với thần phù trên người đạo hữu. Trước đó đạo hữu cầu cứu đã hứa sẽ tặng thần phù, hi vọng Thẩm đạo hữu giữ lời."  

Dương Bách Xuyên không biết hai lão già này có âm mưu gì, nhưng hắn không tin bọn họ không có hứng thú với quả Hỏa Linh Hai Hạt.  

 

 

Lúc này Thẩm Dạ cũng vô cùng kinh ngạc. Nghe Phong  m Dương nói vậy, ông ta trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Đạo hữu à... tất nhiên Thẩm mỗ nói lời giữ lời, nhưng ý của Thẩm mỗ là hai vị đạo hữu giúp Thẩm mỗ lấy được quả Hỏa Linh Hai Hạt thì Thẩm mỗ mới tặng bùa cấp cao của Thần Phù Linh Tông chúng ta để cảm ơn."  

 

 

Tất nhiên Thẩm Dạ cũng không tin lời Phong  m Dương, hơn nữa mục đích của ông ta là quả Hỏa Linh Hai Hạt. Ông ta cần mượn sự giúp đỡ bên ngoài, nếu chỉ dựa vào bản thân thì dù lấy được quả Hỏa Linh Hai Hạt cũng phải trả giá lớn. Vả lại lúc nãy ông ta cảm nhận được có người bí mật ẩn núp nên mới cố ý gọi hai người này ra.  

 

 

Thẩm Dạ không muốn mình và báo Phi Văn liều mạng cá chết lưới rách, để cho người ta nẫng tay trên.  

 

 

Nhưng hai người này lại nói có hứng thú với thần phù của ông ta chứ không có hứng thú với quả Hỏa Linh Hai Hạt, Thẩm Dạ không tin, cũng không đoán được hai người này có ý định gì.  

 

 

Cho nên Thẩm Dạ đưa ra quyết định, nếu hai người này không giúp mình thì mình sẽ không tặng thần phù. Ông ta xuất thân từ Thần Phù Linh Tông - một trong chín thánh địa lớn, thật sự là ông ta không sợ hai lão già có tu vi cao hơn mình này.  

 

 

Thân là người của thánh địa, sao có thể là đèn cạn dầu?   

Advertisement
';
Advertisement