Gia chủ Lệ gia đã có đề phòng, không dễ đánh lén. Lúc này nghe thấy lão ta hét dài gọi lão tổ tông trong truyền thuyết, Dương Bách Xuyên lập tức cảnh giác. Theo tin tức Hoàng Phủ Vân Phi cung cấp và ký ức sưu hồn của Chu Nguyên, lão tổ Lệ gia là Địa Tiên nhị chuyển tương đương tu sĩ Đại Thừa kỳ.
Nếu thật sự có cao thủ cấp bậc này xuất hiện, Dương Bách Xuyên biết lệ gia có thể lật ngược tình thế.
Hiện tại phải giết gia chủ Lệ gia trước đã.
Nhưng hiển nhiên lúc này gia chủ Lệ gia đã liều mạng, toàn thân phát ra huyết quang, khí tức không ngừng tăng mạnh. Không ngờ lão ta lại thiêu đốt tinh huyết.
Dương Bách Xuyên thầm lo lắng, xem ra lão tổ Lệ gia xuất quan cần thời gian, gia chủ Lệ gia dự định thiêu đốt tinh huyết để ngăn cản bọn họ. Đến khi lão tổ Lệ gia xuất quan là Lệ gia có thể lật ngược tình thế.
"Lý Phượng Ngọc, Hoàng Phủ Vân Phi, dốc toàn lực giết gia chủ Lệ gia!"
Dương Bách Xuyên gọi Lý Phượng Ngọc và Hoàng Phủ Vân Phi, nhưng thật ra là đang gọi cao thủ Độ Kiếp kỳ của gia tộc Hoàng Phủ cùng tới tấn công gia chủ Lệ gia.
Lúc này không cần Dương Bách Xuyên nhắc nhở, tất cả mọi người đều nhìn ra chuyện tiếp theo sẽ xảy ra. Lý Phượng Ngọc đã giết chết người Lệ gia cung phụng, nghe thấy Dương Bách Xuyên gọi, nàng lập tức xông tới chỗ gia chủ Lệ gia, cùng với thú Ngũ Hành một trái một phải bao vây đối phương.
Gia chủ của gia tộc Hoàng Phủ là Hoàng Phủ Bá Thiên nói với hai người bên cạnh: "Qua đó hỗ trợ đi." Tu sĩ Độ Kiếp kỳ bên cạnh chém giết gần một nghìn binh tướng cảnh giới Phân Thần đã là bắt nạt người ta rồi. Hơn nữa, trên cơ bản thành vệ của phủ thành chủ đã bị người của gia tộc Hoàng Phủ giết sạch.
Nhất thời gia tộc họ Lệ bị năm cao thủ Độ Kiếp bao vây tấn công.
Mặc dù chủ nhà họ Lệ không tiếc trả giá, thiêu đốt tinh huyết để nâng cao tu vi và sức chiến đấu, nhưng hai quyền khó địch lại bốn tay, thoáng cái đã bị thú Ngũ Hành vung móng vuốt đánh bay ra ngoài.
Dương Bách Xuyên đã đợi thời khắc này từ lâu, chỉ chờ cơ hội ra đòn trí mạng. Sau khi trông thấy gia chủ Lệ gia bay ra ngoài, hắn thầm niệm trong đầu, kích hoạt bùa chú ấn ký của Lâu Hải Đường, thực hiện lần thuấn di thứ hai. Lần này hắn phải giết chết gia chủ Lệ gia.
Dương Bách Xuyên kích hoạt bùa chú ấn ký, nháy mắt đã xuất hiện sau lưng gia chủ Lệ gia, lẳng lặng vung một quyền vào đầu đối phương.
Bộp!
Gia chủ Lệ gia chưa kịp làm gì đã bị một quyền của Dương Bách Xuyên đấm vỡ đầu, cơ thể bay về phía ngược lại không dừng lại, hoàn toàn không có thời gian phản ứng.
Dương Bách Xuyên đã sử dụng thần thông thuấn di, tuy là bùa chú thôi động thuấn di nhưng cũng đủ lấy mạng gia chủ Lệ gia rồi.
Một âm thanh nặng nề vang lên, gia chủ Lệ gia đã chết, thi thể không đầu đổ trên mặt đất. Sau khi Dương Bách Xuyên đấm một quyền, hắn không cho nguyên thần của gia chủ Lệ gia cơ hội chạy trốn.
"Tên khốn, ngươi dám!"
Một tiếng quát giận dữ vang vọng đất trời xuất hiện.
Theo đó là một luồng uy áp bao phủ khắp đất trời.
Dương Bách Xuyên kinh hãi, biết rằng vị lão tổ Địa Tiên nhị chuyển trong truyền thuyết kia của Lệ gia đã xuất hiện. Một luồng khí tức ập xuống người Dương Bách Xuyên. Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên rất quyết tâm, không mảy may nương tay, vẫn giáng một chưởng lên thi thể của gia chủ Lệ gia.
Ầm!
Phụt!
Một chưởng của Dương Bách Xuyên khiến gia chủ Lệ gia tan thành mây khói, nhưng bản thân hắn cũng rên một tiếng, còn phun ra một ngụm máu tươi bắn ra vài trăm mét.
Khi Dương Bách Xuyên bất chấp tất cả giáng một chưởng lên thi thể của gia chủ Lệ gia, hắn sợ lão tổ Lệ gia ra tay nên đồng thời kích hoạt bùa chú ấn ký chuẩn bị thuấn di, nhưng vẫn bị sức mạnh vô hình làm cho bị thương nặng.
Máu tươi bắn ra mấy trăm mét.
"Lâu Hải Đường còn không ra tay?"