Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 

Có thể dạy ra được Tinh Thần Tử là nhân vật cỡ nào? Lâu Hải Đường không thể tưởng tượng được, hơn nữa nhìn ánh mắt của Dương Bách Xuyên cũng không giống như đang nói dối, ngay lập tức trong lòng cũng trở nên thâm trầm. Mặc dù tiểu tử này không xuất thân từ thế lực đứng đầu hay thánh địa nào, nhưng nếu sau lưng hắn thật sự có một sư phụ Tán Tiên cường đại, vậy thì không dễ đối phó.  

 

Ở trong lòng Lâu Hải Đường, nàng ta chỉ quan tâm vấn đề sư thừa của Dương Bách Xuyên, chỉ để chứng thực xem hắn có thể lấy ra được tám vạn linh thạch thượng phẩm hay không, nếu Dương Bách Xuyên xuất thân tử thế lực đứng đầu hay thánh địa nào đó, như vậy tám vạn linh thạch thượng phẩm chỉ là muỗi.  

 

Nhưng nếu không phải, hắn không thể lấy ra được 800 vạn linh thạch trung phẩm cùng cấp ra, nghĩa là hắn đang trêu đùa tửu lầu Tinh Thần.  

 

Ban đầu sau khi nghe thủ hạ quản sự báo cáo tính huống của Dương Bách Xuyên, Lâu Hải Đường cũng không tin Dương Bách Xuyên có thể lấy ra được tám vạn linh thạch thượng phẩm, hạ quyết tâm tìm Dương Bách Xuyên để hỏi, nếu không lấy ra được, vậy nàng ta sẽ cho tiểu tử này biết thế nào là lễ độ.  

 

Nhưng hiện tại lại nhảy ra một sư phụ có khả năng cao là Tán Tiên cao giai, trong lòng Lâu Hải Đường có chút do dự.  

 

Không lẽ buông tha cho tiểu tử này?  

 

Nếu buông tha, tửu lầu Tinh Thần của nàng ta còn dừng chân ở thành Tinh Thần kiểu gì?  

 

Hơn nữa tửu lầu Tinh Thần chỉ là một chi nhánh nhỏ của tổng bộ, trên Lâu Hải Đường còn có thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần cường đại, nếu để Dương Bách Xuyên trêu chọc tửu lầu Tinh Thần, tương đương làm hỏng bôi đen danh tiếng của thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần, đây không phải là điều Lâu Hải Đường muốn nhìn thấy.  

 

Nghĩ đến đây trong lòng Lâu Hải Đường có quyết đoán, trực tiếp hỏi đáp án của tiểu tử này. Nếu không lấy ra được linh thạch, chắc chắn sẽ cho hắn biết mặt, vì danh dự của thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần, đắc tội một Tán Tiên cường đại cũng không sao cả, thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần không phải ăn chay.  

 

Trầm mặt híp mặt trực tiếp hỏi Dương Bách Xuyên: “Tiểu đệ đệ, đây là bảo vật ngươi tiêu phí tám vạn linh thạch trung phẩm lấy được, hiện tại tỷ tỷ đưa cho ngươi, mặc kệ đồ vật có phải chí bảo hay không, tửu lầu chúng ta làm buôn bán chỉ chú trọng hai chữ danh dự, sẽ không bởi vì ngươi kiểm tra ra không phải báu vật mà đổi ý không bán, hiện tại chúng ta tính tiền.  

 

Ngươi ủy thác tửu lầu chúng ta bán đấu giá hai loại đan dược, tổng cộng bán được 49 vạn linh thạch trung phẩm, phí dụng trừ đi hai phần, tửu lầu chúng ta trả lại cho ngươi 39 vạn linh thạch trung phẩm.  

 

Ngươi lấy được một gốc cỏ Tử Kim giá một vạn, mua bốn tiểu hồ yêu giá năm vạn linh thạch trung phẩm, sau khi trừ đi, tửu lầu chúng ta trả lại cho ngươi 33 vạn linh thạch trung phẩm đúng không, có phải số lượng này hay không?”  

 

Dương Bách Xuyên gật đầu trả lời: “Không sai.”  

 

“Được, tiếp theo chúng ta nói đến hắc thạch ngươi tranh được, tám vạn linh thạch thượng phẩm, tương đương 800 vạn linh thạch trung phẩm. Trừ đi 33 vạn lượng ngàn, thôi, tỷ tỷ ưu đãi, làm tròn trừ đi 34 vạn linh thạch trung phẩm, ngươi phải trả cho chúng ta 760 vạn linh thạch trung phẩm, ngươi trả bằng linh thạch trung phẩm hay thượng phẩm đều như nhau, tỷ tỷ rất dễ nói chuyện, bây giờ tính tiền giao dịch đi.”  

 

Sau khi nói xong Lâu Hải Đường mỉm cười nhìn Dương Bách Xuyên, vươn một bàn tay trắng nõn ra.  

 

Lúc này Dương Bách Xuyên lại thấy được sự nghiền ngẫm trong mắt của Lâu Hải Đường, biểu lộ rõ không tin mình có thể lấy ra được tám vạn linh thạch thượng phẩm.  

Từ biểu tình kia, Dương Bách Xuyên nhìn ra được, nếu chính mình không lấy ra được tám vạn linh thạch thượng phẩm, Lâu Hải Đường sẽ không nói chuyện thoải mái như vậy.  

 

 

Nhưng… Hắn thật sự không có.  

 

 

Nhìn bộ dáng duỗi tay đòi tiền của Lâu Hải Đường, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: “Cái đó, tiểu tỷ tỷ, ta không có.”  

 

 

Lâu Hải Đường bị đơ người trước lời nói trực tiếp của Dương Bách Xuyên.  

 

 

“Không có…? Ha ha ha…” Lâu Hải Đường cười ha ha, cả người quay cuồng trên trường kỷ.  

 

 

Làm cho Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy được một cặp chân thon dài có thể chơi cả đời, lập tức mặt đỏ bừng, quay đầu đi không dám xem.  

 

 

Lâu Hải Đường cười liên tục, Dương Bách Xuyên cũng không dám đánh gãy tiếp cười của nữ nhân này, vô cùng xấu hổ đứng ở một bên.  

Advertisement
';
Advertisement