Ngũ Hành Thú bị lời nói của Dương Bách Xuyên làm cho nghẹn họng, nóng lòng biểu hiện, lúc này hóa thành một tia chớp biến mất không thấy, sau một khắc xuất quỷ nhập thần xuất hiện ở bên cạnh một gã tu sĩ Độ Kiếp Sơ Kỳ, rống giận vung móng vuốt.
“Gầm gừ~”
“A~”
Trưởng lão của Ngọc Lưu Ly Môn Phạm Thiên Bình lập tức phun ra một ngụm máu bay ra xa.
Một giây trớc, người của Lưu Ly Môn, Hỏa Diệm Tông, Thủy Nguyên Cung, Hổ Dương Sơn, Linh Thiên Kiếm Tông nghe thấy tiếng gầm rú từ phía chân trời, nhất thời kinh hãi.
Sau đó tất cả bọn họ theo bản năng nhìn theo, liền phát hiện một nam một nữ cùng một con yêu thú xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ.
Chỉ là không kịp phản ứng, trưởng lão Ngọc Lưu Ly Môn Phạm Thiên Bình đã hộc máu bay ra ngoài.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy, là con yêu thú kia hiện ra chân thân.
Advertisement
Phải biết rằng Phạm Thiên Bình chính là tu vi Độ Kiếp Sơ Kỳ đó, lại bị một tên yêu thú đánh bay dễ dàng như vậy.
Ngay tại lúc mọi người còn đang sợ hãi, một đạo kiếm khí đột nhiên từ trên trời giáng xuống.
Kiếm khí từ trên trời giáng xuống là kiếm của Dương Bách Xuyên.
Cường giả có tu vi cao giữa sân phản ứng nhanh, lập tức tản ra tránh né, ví dụ như hai Độ Kiếp kỳ và năm tu sĩ Hợp Thể cảnh trong đó nhanh chóng tránh thoát một kiếm này.
Nhưng đám người tu chân Phân Thần cảnh và Xuất Khiếu kỳ lại thảm.
“Ầm ~”
“A a a….”
Kiếm khí khổng lồ chém xuống, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Hơn mười người bỏ mạng dưới một kiếm này, rất nhiều tu sĩ bị thương.
“To gan, kẻ nào đánh lén?”
Hai tu sĩ Độ Kiếp kỳ đến từ Linh Thiên Kiếm Tông và Thủy Nguyên Cung vừa kinh vừa giận.
Lúc này Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình xuất hiện, dừng cách bọn họ 20 mét, Thú Ngũ Hành đắc ý nói: “Chủ nhân ngươi xem đi, ta chưa bao giờ khoác lác.”
Dương Bách Xuyên cũng rất kinh ngạc với thực lực của Thú Ngũ Hành, hắn còn tưởng rằng nó khoác lác, bây giờ nhìn thấy nó dùng một móng vuốt chụp bay một tu sĩ Độ Kiếp kỳ mới biết nó không nói phét.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, phải biết rằng Thú Ngũ Hành là dị thú, vượt xa tu sĩ tầm thường, một móng vuốt của nó có thể đánh bay một tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ cũng là bình thường.
Ban đầu còn có chút lo lắng, nhưng bây giờ xem ra không cần lo nữa, hôm nay nhóm người này ở lại đây, cũng vừa lúc lập uy. Cách mấy ngàn năm, Tinh Thần Môn lại lần nữa trở thành chủ nhân của dãy núi Tinh Thần, và lần trở lại này cần một lễ rửa tội thiết huyết.
Hiện tại bắt đầu từ những người này vậy.
Dương Bách Xuyên nghĩ, đám người này dám đến tấn công sơn môn, làm ầm ĩ, vậy chắc chắn không phải người của năm tông môn cấp hai cường đại, khả năng cao là đến thử.
Nghĩ đến đây Dương Bách Xuyên lạnh lùng cười nói: “Ta là sư tổ Dương Bách Xuyên của Tinh Thần Môn, nếu ngươi dám đến tấn công Tinh Thần Môn, vậy… Đi chết đi.”
Lạnh lùng nói xong, tay cầm kiếm Đồ Long, quát: “Giết!”
Ngay lập tức Thú Ngũ Hành và Thương Vũ Tình nhích người.
Ba tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ, đã có một tên bị móng vuốt của Thú Ngũ Hành chụp bay, còn chưa trở lại giữa sân, hai gã còn lại biến thành con mồi trong mắt của Thú Ngũ Hành.
Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình lao vào đối đầu trực diện với năm tên tu sĩ Hợp Thể cảnh, còn đám tu sĩ Phân Thần cảnh và Xuất Khiếu cảnh đều bị Dương Bách Xuyên làm lơ.
Chín phân thân có thể hạ gục cùng cấp bậc trong nháy mắt, chiến đấu vượt cấp là chuyện bình thường.
Bên trong cánh cửa của Tinh Thần Môn, Lý Phượng Ngọc và tám nữ nhân vô cùng chấn động, nhìn thấy Dương Bách Xuyên và Thương Vũ Tình vừa xuất hiện đã làm cho người của năm tông môn bị thương nặng, một đám vô cùng kích động.
Lý Phượng Ngọc lớn tiếng nói: “Các sư muội, đi theo ta ra ngoài giết địch.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!