Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Lúc này, sắc mặt Thương Vũ Tình tái nhợt nhìn về phía Dương Bách Xuyên, vừa muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy trên mặt Dương Bách Xuyên tràn đầy ý cười, điều này làm cho Thương Vũ Tình khó hiểu, cũng cảm thấy một rất yên lòng.  

 

 

Chỉ nghe Dương Bách Xuyên hí hửng nói: “A, thì ra là thế, chẳng trách ngươi dám không kiêng nể gì cả, ta cũng thắc mắc, sinh linh thế gian kia sao lại dám lấy bản mệnh Nguyên Thần của mình ra đùa giỡn, thì ra là có năm đại Nguyên Thần? Thú Ngũ Hành là ngũ đại Nguyên Thần à, thì ra là thế.”  

 

Dương Bách Xuyên nói đến câu cuối thì tự mình gật đầu, giống như là đã chợt hiểu ra.  

 

Nhưng ngay sau đó, Dương mỗ cười nhìn về phía Thú Ngũ Hành, vẻ mặt vẫn ngông cuồng như trước, bộ dáng không thèm để ý chút nào nói: “Thật ra thì, ta cũng nói cho ngươi biết một bí mật, trước khi ngươi chưa ăn nước Sinh Mệnh của bổn chủ nhân, nếu ngươi nói ngươi có ngũ đại Nguyên Thần thì có thể ta thật sự sẽ sợ...”  

 

Nói đến đây Dương Bách Xuyên cố ý dừng lại.  

 

Mà trong lòng Thú Ngũ Hành lại cảm thấy bối rối khó hiểu, tại sao hắn ta lại nghe ra được, Dương Bách Xuyên hiện giờ không hề sợ hắn ta mà còn kiêu ngạo hơn cả hắn ta?  

 

Hắn ta nghĩ kỹ lại, Dương Bách Xuyên vừa mới nói một câu, trước khi ngươi chưa ăn nước Sinh Mệnh của bổn chủ nhân, sau câu nói này đã làm cho Thú Ngũ Hành cảm thấy bất an.  

 

Chẳng lẽ tên nhân loại thấp kém này cũng có hậu thủ gì?  

 

“Cho dù có thì bổn vương cũng không sợ, hiện giờ bổn vương đường đường là cấp độ Bát chuyển, tu vi của nhân loại thấp kém cũng chưa có Hợp Thể cảnh, trong mắt bổn vương chỉ là con kiến hôi, bổn vương ngược lại muốn nhìn xem ngươi có thể giở trò gì?” Thú Ngũ Hành thầm nghĩ, nghĩ như thế nên trong lòng hắn ta đã kiên định hơn nhiều.  

 

Nhưng nhìn vẻ mặt Dương Bách Xuyên vô cùng bình tĩnh, Thú Ngũ Hành vẫn có chút bất an nói: “Ngươi muốn nói cái gì? Hiện giờ bổn vương đường đường là tu vi Bát chuyển, chẳng lẽ lại sợ nhân loại thấp kém như ngươi sao?”  

 

Lúc này, sâu thẳm trong nội tâm của Thú Ngũ Hành thật sự đã nghi thần nghi quỷ, chỉ là ngay cả chính hắn ta cũng không biết mà thôi.  

 

Bởi vì biểu hiện của Dương Bách Xuyên thật sự quá trấn định, hoàn toàn không phải là biểu hiện của một tu sĩ Phân Thần cảnh đối mặt với một người Yêu thú có thể với Độ Kiếp cảnh cường đại.  

 

Thú Ngũ Hành bất an cũng là bình thường.  

 

Lúc này, chỉ nghe Dương Bách Xuyên cười lạnh, ôn tồn nói: “Thật ra bổn chủ nhân muốn nói, ngươi đúng là một tên thiếu thông minh, chẳng lẽ ngươi không nghĩ lại, hiện giờ ngươi thăng cấp cường đại là do dùng nước Sinh Mệnh của bản chủ mới được sao? Nếu bổn chủ nhân đã có thể cho ngươi một bước lên thiên đường, cũng có thể khiến ngươi bước xuống địa ngục, ha ha. Hiện giờ bổn chủ nhân có thể nói cho ngươi biết, bổn chủ nhân ta không cần áp chế bổn mạng Nguyên Thần của ngươi vẫn có thể khiến ngươi sống không bằng chết, ha ha, cho dù ngươi có vạn cái mạng, bổn chủ nhân muốn ngươi chết cũng chỉ là chuyện trong một ý niệm mà thôi.”  

 

Hắn vừa nói ra câu này, Thú Ngũ Hành lập tức giận dữ, không áp chế được lửa giận, lập tức hét lên: “Bổn vương ngược lại muốn nhìn xem trước thực lực cực hạn của một nhân loại thấp kém như ngươi có thể làm nên sóng gió gì mà có thể khiến bổn vương chết.”  

 

Trong tiếng rống giận, Thú Ngũ Hành đột nhiên nhào về phía Dương Bách Xuyên, giờ một trảo lên phát ra khí thế dời núi lấp biển đánh về phía đầu Dương Bách Xuyên.  

 

Sau khi Thương Vũ Tình cảm nhận được uy thế cường đại của Thú Ngũ Hành, sắc mặt nàng biến đổi muốn tiến lên, bất kể như thế nào thì ở trong mắt nàng tuyệt đối không thể để cho Dương Bách Xuyên bị thương.  

 

Không nghĩ tới Thú Ngũ Hành thật sự sẽ phản chủ.  

 

Nhưng Thương Vũ Tình vừa động đã bị Dương Bách Xuyên ngăn lại.  

 

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên nhìn một trảo của Thú Ngũ Hành bay tới khí thế hung mãnh sắp đến đỉnh đầu mình, cũng là cười lạnh rồi nói: “Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử hậu quả của việc phản chủ, gục xuống cho ta.”  

 

Từ gục xuống vừa được thốt ra.  

 

Sau một khắc, sắc mặt Thú Ngũ Hành biến đổi, máu toàn thân đều cảm giác như bắt đầu cháy rực, sự thiêu đốt này xâm nhập linh hồn, cùng lúc đó hắn ta cảm thấy ngũ đại Nguyên Thần giống như đều bị hỏa diễm thiêu đốt, lại giống như là bị vạn kiếm xuyên tâm...  

“Bụp~”  

 

 

Thân thể to lớn của Thú Ngũ Hành đột nhiên giống như mất cân bằng rồi rơi xuống đất, vang lên một tiếng đụng nặng nề.  

 

 

Ngay sau đó, Thú Ngũ Hành nằm sấp trên mặt đất, trong miệng phát ra một loạt tiếng kêu quái dị: “Gừ gừ gừ... A a a a...”  

 

 

Vô cùng thảm thiết.  

 

 

“Gừ gừ gừ... Chủ nhân tha mạng, chủ nhân tha mạng, gia gia tha mạng đi, gia gia tha mạng đi, ta không dám nữa, tha mạng tha mạng...” Thú Ngũ Hành lăn lộn trên mặt đất, miệng kêu thảm thiết cầu xin gia gia nãi nãi tha mạng.  

 

 

Tuy nhiên... Ý cười trên khóe miệng Dương mỗ càng ngày càng lạnh, trong lòng quả thật yên lặng cảm ứng nước Sinh Mệnh ở trong cơ thể Thú Ngũ Hành nổ vang, hắn chỉ cần đi cảm ứng nước Sinh Mệnh, làm cho lực lượng của nước Sinh Mệnh ở trong cơ thể Thú Ngũ Hành sôi trào bơi đi thì Thú Ngũ Hành sẽ sống không bằng chết.  

 

 

Chính là sau khi Dương Bách Xuyên cho Thú Ngũ Hành ăn nước Sinh Mệnh mới phát hiện ra bí mật to lớn này, hắn phát hiện sau khi nước Sinh Mệnh bí mật tăng cấp, hóa thành nước Sinh Mệnh màu tím, bí mật đối với Yêu thú chính là lên thiên đường thì ít mà xuống địa ngục thì nhiều.   

Advertisement
';
Advertisement