Thiên Hồ tiến lên một bước, nói: “Chuẩn bị chiến đấu thôi, Hoá Thê Lương chắc đã biết chúng ta đến rồi, mấy người các ngươi đợi lát tiến vào cung Thiên Trảm đi tìm tiểu Phượng Hoàng, ba bọn ta đối phó Hoá Thê Lương.”
Ba người Dương Bách Xuyên, Hầu Đậu Đậu và Trịnh Bân Bân gật đầu tỏ ý đã biết.
Sau đó Huyền Vũ quát lớn về phía cung Thiên Trảm: “Hóa đạo hữu, khách đã đến tận cửa rồi, sao không ra ngoài nghênh đón?”
Advertisement
Tiếng nói giống như tiếng sấm truyền về phía cung Thiên Trảm cách hơn mấy nghìn mét.
Một lát sau, trong cung Thiên Trảm truyền ra một tiếng nói vang dội: “Các ngươi là có mảnh vỡ Thiên Trảm, hay là cưỡng chế vượt qua Thiên Trảm?”
“Khà khà, đều không phải, bọn ta đến mời ngươi rời khỏi Sơn Hải Giới, phá hủy cung Thiên Trảm trả lại một thiên hạ thái bình cho ngàn vạn sinh linh Sơn Hải Giới.” Thiên Hồ cười ha ha nói.
Trong Thiên Trảm cung phát ra ánh sáng vàng mãnh liệt, ngay sau đó một bóng người chợt lóe tới.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, bóng người này gần giống như bỗng dưng xuất hiện, chợt lóe ra khỏi cung điện cách hơn mấy nghìn mét, rồi từng bước đi tới.
Nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, tốc độ đi đường của lão ta vô cùng khủng bố, một bước đã đến nơi cách mọi người hơn hai mươi mét.
Lúc này trong đầu Dương Bách Xuyên vang lên tiếng nói của sư phụ Vân Thiên Tà: “Tiểu tử thối cẩn thận đấy, Hoá Thê Lương là Tán Tiên nhất chuyển đỉnh phong, trông có vẻ sắp độ kiếp Tán Tiên nhị chuyển, đối với các ngươi thực lực tu vi không dễ dàng đối phó.”
Nghe thấy lão đầu nói, Dương Bách Xuyên lập tức lên tinh thần, đối với lão đầu Tán Tiên mới là tổ tông, lần này đến Thiên Trảm với tiểu trích tiên Đường Đường cũng mạo hiểm.
Có điều hắn là vì chồn nhỏ và tiểu Phượng Hoàng, hơn nữa nhóm tiểu trích tiên cũng là vì sinh linh của cả Sơn Hải Giới, mà căn cứ Vân Môn của hắn bây giờ cũng ở Sơn Hải Giới, dù nói thế nào đều nên góp một phần sức lực.
Nhưng mà bên đối diện là Địa Tiên cao hơn hắn những mấy cấp bậc, thực lực giữa hai người chênh lệch quá xa, mặc dù tu vi của ba người tiểu trích tiên Đường Đường cũng cao, nhưng cuối cùng vẫn tính là Hợp Thể cảnh trùng tu, Hoá Thê Lương tính ra là Độ Kiếp kỳ đỉnh phong, chênh lệch cảnh giới lớn, thật sự chém giết không biết sẽ thế nào.
Lỡ như tất cả mọi người đều không đánh lại Hoá Thê Lương, đến lúc đó chính là một con đường chết.
Bây giờ hỏi lão đầu, trong lòng cũng có thể có chút sức mạnh.
Đầu tiên hắn sẽ cân nhắc tới vấn đề an toàn của bản thân, không những vậy còn có Hầu Đậu Đậu, Trịnh Bân Bân đều là người có quan hệ sâu với hắn, tất nhiên hắn không hy vọng bọn họ xảy ra chuyện.
Nên hắn hỏi: “Lão đầu, người cảm thấy con chống lại Hoá Thê Lương có thể bảo toàn tính mạng không?”
Vân Thiên Tà ho khụ khụ, cười nói: “Con chống lại Hoá Thê Lương chỉ có một con đường chết, một ngón tay của lão ta đã có thể tiêu diệt con. Sở dĩ Tán Tiên mạnh mẽ là vì trong người Tán Tiên có lực Địa Nguyên, cao hơn chân khí, thấp hơn tiên khí, nằm ở khoảng giữa hai cái. Nhưng tiên khí thuộc về Tiên Giới, lực Địa Nguyên và chân khí lại cùng tồn tại ở Tu Chân Giới. Con nói xem có thể giống nhau sao? Huống hồ Hoá Thê Lương tính ra là tu vi Độ Kiếp kỳ đỉnh phong, cảnh giới chênh lệch đều có thể đè chết một tu vi Phân Thần cảnh như con, hoàn toàn không có tính khả năng.”
Dương Bách Xuyên buồn bực nói: “Ý của người là ở trên tay Hoá Thê Lương, con chạy trốn cũng là vấn đề?”
“Tất nhiên là vậy, thủ đoạn Tán Tiên con không thể nghĩ tới, bây giờ vi sư có thể rất chịu trách nhiệm mà nói cho con biết, ở Tu Chân Giới, Tán Tiên mới là chúa tể.” Vân Thiên Tà sâu xa nói.
“Ơ, tu chân giả thì sao? Không phải gọi là tu chân giả à? Tu chân giả tu luyện đến cấp bậc cảnh giới đỉnh phong lẽ nào còn không bằng Tán Tiên?” Dương Bách Xuyên ngạc nhiên hỏi.
“Những chuyện này về sau đợi con đến Tu Chân Giới tự nhiên sẽ hiểu, đừng hỏi nhiều.” Vân Thiên Tà nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!