Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

Người có thể đến bí cảnh Thao Thiết hôm nay đều thuộc một trong những thế lực hàng đầu Sơn Hải Giới, bao gồm cả Yêu tộc, muốn không biết cũng khó.  

 

Lúc này, Dương Bách Xuyên lắc mình một cái đã đến trước mặt Ngô Mặc Thu và cặp huynh đệ song sinh. Hiện tại năm con hung thú còn lại đều bao vây bọn họ.

Dương Bách Xuyên biết sự lợi hại của đám hung thú hóa hình từ huyết nhục của Thao Thiết, Ngô Mặc Thu và cặp huynh đệ song sinh có thể cầm cự đến bây giờ đã là không dễ dàng.  

 

May mà trong tay Ngô Mặc Thu cũng có tiên bảo lúc trước cướp được, tức là có công cụ cấp hai do tán tiên cấp hai luyện chế chống đỡ, nếu không thì lúc này nàng đã bị thương từ lâu rồi.  

 

Dương Bách Xuyên lắc mình xông tới trước mặt ba người Ngô Mặc Thu, vung kiếm chém bay một con hung thú, mở ra một lỗ hổng.  

  Advertisement

Sau đó, hắn nói với Ngô Mặc Thu: "Thu Nhi dẫn huynh đệ bọn họ đi trước đi."  

 

"Vâng thưa tiên sinh, tiên sinh cẩn thận nhé." Ngô Mặc Thu biết lúc này cứu người quan trọng hơn. Nói xong nàng thi pháp tạo ra một cơn gió cuốn huynh đệ Thạch Sơn, Thạch Thủy nhanh chóng bay ra khỏi vòng vây của hung thú.  

 

Mà lúc này, Dương Bách Xuyên đã thành công kéo thù hận của hung thú lên người mình.  

 

"Gừ gừ gừ..."  

 

Năm con hung thú gầm gào với Dương Bách Xuyên.  

 

Tiếp đó, hung thú Thao Thiết hung ác nhào tới hắn.  

 

"Phong Vân Kiếm, chém!"  

 

Đối mặt với sự tấn công của năm con hung thú, Dương Bách Xuyên trở tay tung ra một kích Phong Vân Kiếm đại thành. Vẫn là chín trăm kiếm cùng một lúc, nhưng điểm khác biệt so với quá khứ là hiện tại trong Phong Vân Kiếm của hắn có sử dụng Khí Thế Chi Tâm, trong lòng nghĩ một kiếm chém rơi đầu năm con hung thú.  

 

Một kiếm có khí thế giết rồng, tất nhiên uy lực khác xa.  

 

Sau khi xuất kiếm, gió lớn thét gào, chân trời cuồn cuộn mây mù.  

 

Quả là một kiếm vừa ra, gió mây vần vũ.  

 

Lúc này Dương Bách Xuyên mới phát hiện Phong Vân Kiếm thi triển lúc này mới thật sự là Phong Vân Kiếm, hiện tại mới phát huy uy lực của Phong Vân Kiếm đến đỉnh điểm.  

 

Một kiếm vung ra, nhẹ nhàng thoải mái. Điều quan trọng nhất là Dương Bách Xuyên phát hiện ra sau khi dùng phương pháp mà sư phụ truyền dạy cho để thi triển kiếm kỹ, hắn không có cảm giác vô cùng tiêu hao chân khí trong cơ thể.  

 

Trước đây lúc thi triển kiếm kỹ, bất kể là thi triển chiêu kiếm tầng thứ mấy, hắn đều có cảm giác một giây sau chân khí trong cơ thể sẽ tiêu hao hết.  

 

Mà thực tế cũng đúng là như thế. Khi thi triển liên tiếp ba lần, tối đa là bốn lần kiếm kỹ, thì chân khí trong cơ thể hắn sẽ hết sạch.  

 

Bây giờ Dương Bách Xuyên cảm thấy mình có thể thi triển một mạch mười lần kiếm kỹ.  

 

Mặc dù chỉ là cảm giác, chưa thử bao giờ, nhưng dựa theo tình trạng tiêu hao chân khí trong cơ thể thì hắn có thể phán đoán thi triển một mạch mười lần kiếm kỹ cũng không thành vấn đề.  

 

Cảm giác này khiến hắn mừng như điên.  

 

Hắn biết nếu đúng là vậy thì sức chiến đấu của mình đã tăng vọt.  

 

"Grao grao..."  

 

Sau một chiêu kiếm, tiếng gầm rú liên tục vang lên khắp bốn phía.  

 

Nhưng sau đó, cảnh tượng một kiếm chém rơi đầu năm hung thú như trong tưởng tượng không xuất hiện.  

 

Tuy nhiên, vết kiếm để lại trên cơ thể mỗi con hung thú đều sâu tận xương.  

Dương Bách Xuyên biết suy cho cùng thì Khí Thế Chi Tâm cũng chỉ là một loại tưởng tượng, là một loại tâm cảnh chứ không phải hiện thực.  

 

 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đối với hắn thì thành quả chiến đấu này đã là tiến bộ vượt bậc rồi.  

 

 

Đây mới chỉ là khởi đầu của Khí Thế Chi Tâm mà sư phụ truyền dạy. Hắn tin rằng sau này theo tu vi tăng lên và bản thân không ngừng cảm ngộ rèn luyện, uy lực của nó sẽ ngày càng mạnh.  

 

 

Một kiếm không chém chết năm con hung thú, Dương Bách Xuyên híp mắt lại, vừa hay có thể nhân cơ hội này luyện kiếm.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement