Việc tiếp theo chính là toàn tâm toàn ý đi tìm Diệp Vô Tâm.
Tiểu rùa đen nghe Dương Bách Xuyên nói chuyện với không khí, liền biết hắn đang nói chuyện với Ngô Mặc Thu, điều làm tiểu rùa đen kinh sợ là nội dung nói chuyện của Dương Bách Xuyên với Ngô Mặc Thu.
Tộc long quy của hắn trường thọ nhất, hiểu biết rộng hơn các Yêu tộc tầm thường rất nhiều, nên hiểu rõ trên người Dương Bách Xuyên có pháp bảo Động Thiên, đây chính là chí bảo mà tất cả các tu sĩ đều mơ ước.
Tiểu rùa đen đứng sau lưng Dương Bách Xuyên, khuôn mặt sáng lấp lánh,
Advertisement
Đúng lúc này đột nhiên Dương Bách Xuyên quay người lại, mỉm cười híp mắt nói: “Ngươi nghe được gì rồi?”
Tiểu rùa đen chấn động, không tự chủ được run rẩy, nói: “Đại ca, ta… Ta ta chưa nghe thấy gì cả ~”
Dưới ánh mắt chăm chú của Dương Bách Xuyên, tiểu rùa đen lo sợ đến mức hàm răng va lập cập vào nhau, hắn cho rằng Dương Bách Xuyên muốn bịt miệng hắn. Trong lịch sử Sơn Hải Giới đã từng xuất hiện vài lần tranh đoạt pháp bảo Động Thiên, nghiêm trọng nhất là tông môn gia tộc bị diệt, nhẹ hơn thì cũng đã tan thành mây khói, xương chôn trong đất vàng.
Từ đó có thể thấy được sự trân quý của pháp bảo Động Thiên, nó sẽ làm cho rất nhiều tu sĩ đỏ mắt, dẫn phát tranh đoạt sinh tử.
Dưới tình huống như vậy, Dương Bách Xuyên giết người diệt khẩu quả bình thường.
Tiểu rùa đen bị dọa sắp khóc.
“Đại ca, ta thề ta thật sự chưa nghe thấy gì cả, cũng không dám loạn mở miệng, nếu ta dám nói nửa chữ thôi, thần hồn của ta sẽ diệt vong.” Lúc này tiểu rùa đen giống như thông suốt, vội vàng lập lời thề sinh tử trước mặt Dương Bách Xuyên.
“Ha ha, tiểu rùa đen, ngươi khẩn trương cái gì, đại ca ngươi cũng không phải loại người keo kiệt, cho dù ngươi nghe được gì cũng không sao, chúng ta đi nhanh thôi.”
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói, làm tiểu rùa đen thả lỏng lại, nhưng trong lòng lại nói thầm: “Nếu ta không lập lời thề, ngươi sẽ không nói như vậy.”
Đảo mắt nói: “Cái đó, đại ca, ta cảm ứng được tộc nhân ở không xa, ta muốn đi tìm tộc nhân của ta.”
Lúc này tiểu rùa đen nghĩ, ở bên cạnh vị đại ca này quá nguy hiểm, còn không bằng chính mình đi với chính mình, hơn nữa hắn thật sự cảm nhận được tộc nhân ở cách đây không xa.
Cho nên muốn tách ra với Dương Bách Xuyên.
“Vậy hả ~” Dương Bách Xuyên kéo giọng ra.
“Đúng vậy đúng vậy ~” Tiểu rùa đen liên tục gật đầu.
“Tộc nhân của người ở phía nào?” Dương Bách Xuyên cười hỏi, làm sao hắn lại không nhìn ra được tâm tư của tiểu rùa đen chứ?
Khó khăn lắm mới lừa dối được một tên phú nhị đại, sao có thể dễ dàng để hắn trốn đi?
“Ở phía Nam.” Tiểu rùa đen nhìn Dương Bách Xuyên, nhỏ giọng nói.
“Phía Nam! Vậy cùng đường với ta, ngươi đi theo đại ca sẽ an toàn hơn, đi thôi.” Nói xong, Dương Bách Xuyên tiếp tục đi.
“Cái đó, hướng huynh đang đi là phía Đông.” Tiểu rùa đen nhìn phương hướng Dương Bách Xuyên đi, nói.
“Đây là phía Nam.” Dương Bách Xuyên quay đầu lại cười tủm tỉm nói.
Tiểu rùa đen đơn thuần ngơ ngác nói: “Đại ca, rõ ràng bên đó là phía Đông…”
“Ta nói phía Nam là phía Nam, ngươi nghi ngờ ta?” Dương Bách Xuyên trầm giọng xuống.
Cuối cùng tiểu rùa đen cũng hiểu được vị đại ca này đang cưỡng từ đoạt lý, hắn không muốn để chính mình trốn đi, nghĩ đến đây tiểu rùa đen khóc không ra nước mắt, nhưng đối mặt với uy hiếp của người nào đó, hắn không dám phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo.
Là một long quy, hắn vẫn có thể phân rõ Đông Tây Nam Bắc, quan trọng nhất là, dưới sự uy hiếp đổi trắng thay đen của người nào đó, tiểu rùa đen còn có thể làm gì?
Sau khi Dương Bách Xuyên ngang ngược bá đạo trấn áp tiểu rùa đen thì không để ý đến tiểu rùa đen nữa. Thật ra hắn không để tiểu rùa đen rời đi không chỉ vì ích lợi mà là cũng thực sự lo lắng cho an nguy của tiểu rùa đen.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!