Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Theo đó, vương quốc Mạo Hiểm của Trịnh Bân Bân, thậm chí là toàn bộ châu Tây Sơn cũng tràn đầy sức sống.  

 

Vì thế cả hai bên vương quốc Mạo Hiểm và Vân Môn đều có lợi.  

 

Cuối cùng, Triệu Nam nói: “Phò mã gia, Trịnh đại nữ vương nhà chàng có chỉ, nói sau khi chàng xuất quan thì cần phải tới điện Mạo Hiểm một chuyến, bàn bạc quốc sự.”  

  Advertisement

Triệu Nam còn nghiến răng nghiến lợi nhấn mạnh hai từ “Quốc sự.”  

 

Dương Bách Xuyên dở khóc dở cười nói: “Ta và Trịnh Bân Bân thật sự là không có gì cả, nàng ấy hạ chỉ sắc phong chức vị Phò mã gia này cũng là thủ đoạn để thống nhất, thu phục quốc thổ vương quốc Mạo Hiểm, các nàng đang ghen cái gì không biết ~”  

 

Miệng thì nói như vậy, nhưng Dương Bách Xuyên biết hắn phải tới gặp Trịnh Bân Bân, cho dù nàng xuất phát từ niệm tình cũ nhưng chuyện này vẫn còn mục đích khác, nàng không ra tay với Vân Môn, chỉ riêng chuyện này đã khiến Dương Bách Xuyên phải cảm kích.  

 

Hôm đó, hắn đã tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Trịnh Bân Bân, thực lực của nàng tuyệt đối là Phân Thần cảnh hậu kỳ, nếu như nàng quả thật muốn ra tay với Vân Môn, hắn không dám chắc Đại Diễn Sinh có thể chống lại được, hơn nữa cho dù đại trận có thể kháng trụ, chỉ cần nàng canh giữ ở bên ngoài là có thể nhốt người của Vân Môn ở bên trong, nhưng trái lại nàng đã không làm như vậy.  

 

Trịnh Bân Bân hắn quen trước kia là người có tình có nghĩa, đầy nghĩa khí, niệm tình xưa, đây là điều cơ bản để hắn và nàng có thể gọi nhau là bạn bè, nàng niệm tình xưa thì Dương Bách Xuyên cũng sẽ như vậy.  

 

Thế nên, trong lòng hắn thầm nghĩ, phải đi một chuyến tới điện Mạo Hiểm để thăm nàng, xem rốt cuộc nàng có thái độ như thế nào với Vân Môn, nếu như không làm rõ chuyện này thì Dương Bách Xuyên rất khó yên lòng.  

 

Bởi vì hắn sẽ rời khỏi châu Tây Sơn, thậm chí rất có khả năng sẽ đi khỏi Sơn Hải Giới để tới Tu Chân Giới.  

 

Trước khi đi thì hắn phải dẹp yên cho Vân Môn.  

 

Thái độ của Trịnh Bân Bân với Vân Môn rất quan trọng, có lẽ thực lực của nàng đã xem như là đứng đầu Sơn Hải Giới.  

 

Nếu như nàng quyết tâm muốn ra tay với Vân Môn, Dương Bách Xuyên có đi cũng không yên lòng.  

 

Đối với hắn mà nói, Tu Chân Giới là quê hương của sư phụ, là nơi mà sư phụ hắn có thể thức tỉnh. Với hắn thì đây cũng là một nơi tràn ngập ảo tưởng và xa lạ, nếu có thể rời đi, hắn sẽ không mang theo người thân và bạn bè đi tới nơi nguy hiểm.  

 

Chuẩn bị một mình tới Tu Chân Giới, hơn nữa hắn cũng biết mình không thể bảo vệ người của Vân Môn cả đời, làm như vậy chính là hại hắn cũng hại cho người khác, bọn họ sẽ không trưởng thành.  

 

Con đường tu chân vốn rất tàn khốc, không một ai có thể che chở cho người khác cả đời, bao gồm cả các phu nhân và con cái của hắn, Dương Bách Xuyên sẽ buông tay để từ nay về sau, các nàng sẽ tự đi con đường riêng của mình.  

 

Lần này, bế quan tu luyện nghìn năm, mặc dù không hề nâng cao tu vi nhưng hắn đã cảm ngộ ra rất nhiều điều, mơ hồ hiểu được nhiều đạo lý, như vậy, hắn rời khỏi Sơn Hải Giới chính là buông tay tất cả mọi người, cũng cho bản thân họ cơ thội để trưởng thành.  

 

Con đường duy nhất để tu chân chính là con đường mình tự đi, đó cũng chính là con đường phù hợp với bản thân.  

Vì thế, hắn sẽ không cho phép Vân Môn có kẻ địch cường đại hoặc là những nhân tố khác tồn tại ở Sơn Hải Giới, mà sự lớn mạnh của Trịnh Bân Bân chính là nỗi băn khoăn trong lòng hắn.  

 

 

Lần này, hắn nhất định phải tới điện Mạo Hiểm để gặp Trinh đại nữ vương.  

 

 

Sau khi nói chuyện với các phu nhân, ngày hôm sau Dương Bách Xuyên đã lên đường tới điện Mạo Hiểm.  

 

 

Sau khi hắn tới vương thành Mạo Hiểm, nhìn từ xa đã trông thấy một tòa khí thế hùng mạnh, thành trì mới lớn hơn gấp ba lần so với ban đầu.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement