Chỉ trong giây lát, Dương Bách Xuyên cảm thấy đỉnh đầu chợt tối sầm lại.
Chỉ nghe thấy Thiện Linh nói: "Chủ nhân, tránh ra."
Dương Bách Xuyên vừa thấy, không nhịn được văng một câu phụ khoa: "Cái đệt..."
Ngay sau đó hắn vội vàng lắc mình tránh đi.
Không tránh cũng không được.
Sau khi Thiện Linh biến thành một cái đầu lâu khổng lồ, nó trực tiếp nuốt chửng ma long chỉ trong một ngụm.
Lúc này Dương Bách Xuyên cũng mặc kệ ma long có thể thoát ra được hay không, hoặc nói cách khác là Thiện Linh có thể áp chế ma long được hay không, hắn chỉ biết vội vàng tránh đi.
Hết cách rồi, nhìn dáng vẻ của Thiện Linh thì có vẻ như nó muốn nuốt chửng ma long trong một ngụm.
Advertisement
Điều này khiến Dương Bách Xuyên phải trợn mắt há hốc mồm, phải biết rằng ma long chính là sinh linh do Thiên Địa Âm Sát sinh ra, không phải là phàm vật, không ngờ khẩu vị của nhóc con Thiện Linh này lại lớn đến vậy, còn muốn nuốt cả rồng nữa.
Hắn lắc mình đến bên cạnh phụ thân Dương Quốc Trung: "Cha, người có sao không?"
Dương Quốc Trung lắc đầu nói: "Không sao đâu..."
Ban nãy trận pháp tinh huyết của ông bị hơi thở cường đại của ma long đánh trúng, dẫn tới bị cắn trả khá nặng, giờ phút này gương mặt ông vẫn hơi tái nhợt.
Dương Bách Xuyên biết đây điểm tai hại của Huyết Trận.
Uy lực của Huyết Trận là rõ ràng, hiệu quả cũng đáng kể, nhưng bị cắn trả cũng rất nhanh.
"Dùng đan Nghịch Huyết đi..." Dương Bách Xuyên nói.
Giờ phút này Dương Quốc Trung cảm thấy rất vui mừng, may mà ông có một đứa con trai biết luyện đan. Dùng đan Nghịch Huyết là có thể giảm bớt kha khá cơn đau do bị cắn trả vì tu luyện Huyết Trận.
"Ngao..."
Đúng lúc này, Thiện Linh và ma long đối đầu với nhau.
"Cha, người lên tế đàn tìm mẹ con đi, bà ấy đang ở trên đó, con sẽ đối phó ma long." Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, lại phi người bay thẳng lên không trung.
Lúc này chỉ thấy Thiện Linh đã cắn trọn cái đầu khổng lồ của ma long ở trong miệng.
Sau khi Dương Quốc Trung uống đan dược, ông lắc mình xông về phía tế đàn. Thật ra trước đó ông đã nhìn thấy trên tế đàn có một bóng người mờ ảo, rất có khả năng là vợ của ông - Đoan Mộc Uyển Nhi, đang định xông lên cứu người lại bị Trương Thiến ngăn cản, bởi vì ông không phá nổi kết giới của tế đàn.
Bây giờ đã khác rồi, tuy rằng Trương Thiến đã triệu hồi ma long nhưng lại bị con trai ông là Dương Bách Xuyên trấn áp, đây chính là thời điểm tốt nhất để ông đi tìm người.
...
Bên kia sau khi Dương Bách Xuyên phi người bay lên không trung, không biết Trùng Tử đã xông ra từ chỗ nào, nó hâm mộ nói: "Oa oa oa, Phiến Tử phát tài rồi, hôm nay nếu Phiến Tử có thể cắn nuốt được ma long, đây sẽ là một cơ may cực kỳ lớn, đáng tiếc ta không hợp với khí Âm Sát của ma long, không thì còn lâu mới để Phiến Tử chiếm được món hời như vậy."
Trùng Tử nói với giọng điệu chua lòm, rất là mắc cười.
Nói tiếp, Trùng Tử và Thiện Linh đều là linh trùng ở ngay bên cạnh Dương Bách Xuyên, hai nhóc con này đều là linh vật cao cấp nhất trên thế gian, nhưng sức mạnh của chúng nó lại hoàn toàn khác nhau, vừa khéo trái ngược với nhau.
Sức mạnh của Trùng Tử là sức mạnh thuần chân chí dương, mà sức mạnh của Thiện Linh lại là sức mạnh chí tà chí âm.
Vạn vật trên thế gian đều có khắc tinh, có lẽ sức mạnh của hai linh vật này là trời sinh khắc chế lẫn nhau, không hợp để đi chung một đường.
Nghe giọng điệu cổ quái của Trùng Tử là biết ngay nó không thích Thiện Linh rồi, nghĩ lại cũng thấy từ sau khi hai tên nhóc này gặp nhau thì đã là như vậy rồi.
Nhưng mà phần lớn thời gian đều là Trùng Tử quở trách Thiện Linh.
Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt nói: "Bớt dong dài đi, cướp đoạt chuông Trấn Hồn trong tay Trương Thiến mới là việc cần làm lúc này."
Hiện tại Thiện Linh đã và đang đối đầu với ma long, Dương Bách Xuyên muốn nhân cơ hội này hạ gục Trương Thiến rồi cướp lấy chuông Trấn Hồn.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!