Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

Lúc này Dương Bách Xuyên thật sự xúc động rồi, Trịnh Bân Bân có thể giao cho hắn thứ dùng mạng đổi lấy, có lẽ phân thân Thuần Dương đối với nàng ta thậm chí còn quan trọng hơn mạng sống, sự tin tưởng này nặng trình trịch.  

 

Nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên lại rất vui mừng, con đường tu chân không có năm tháng, con đường tu chân chậm rãi, vô số năm tháng như sông dài, lại có thể gặp được người bạn tin tưởng bản thân như vậy, có bao nhiêu?  

 

Nhìn Trịnh Bân Bân, Dương Bách Xuyên đẩy về, mỉm cười nói: “Cất đi trước đã, vẫn chưa tới tuyệt cảnh, có lẽ còn có cách khác có thể để hai chúng ta đều bình an rời đi.”  

 

Trịnh Bân Bân nhìn Huyết Lang xung quanh cười khổ, nói: “Chín con Huyết Lang có thể so với cảnh giới Xuất Khiếu trung kỳ, một con Huyết Lang biến dị cảnh giới Xuất Khiếu trung kỳ đại viên mãn. Ngươi và ta đều bị thương nặng, đi thế nào?” Trịnh Bân Bân cười tự giễu nói: “Trừ khi ông ta đến, nhưng điều này không thể nào, hoặc Hỏa Vân Khuyển khắc tinh của Huyết Lang xuất hiện ở đây. Điều này càng không thể nào, Hỏa Vân Khuyển hành tung thần bí, xuyên qua đại mạc, không thích nơi cả trời gió cát này nhất. Cho nên Xuyên Tử cầu xin ngươi, ta dùng tự bạo hãm chân Huyết Lang, ngươi mang nhẫn trữ vật chạy đi, ta tin với tốc độ của ngươi chắc có thể chạy thoát thân. Bây giờ Huyết Lang của khe núi Huyết Lang cơ bản đã bị chúng ta giết hết, đoạn đường phía sau chắc sẽ không xuất hiện Huyết Lang nữa. Ngươi có thể dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua gió cát ra khỏi khe núi Huyết Lang.”  

 

Lúc nói chuyện, Trịnh Bân Bân lại đưa nhẫn trữ vật qua.  

 

Nhưng lại phát hiện ánh mắt Dương Bách Xuyên đang thất thần, giống như đang suy nghĩ điều gì đó, Trịnh Bân Bân không khỏi nói: “Xuyên Tử, ngươi sao vậy?”  

 

Dương Bách Xuyên đột nhiên nhìn Trịnh Bân Bân nói: “Vừa nãy ngươi nói lúc này trừ khi xuất hiện Hỏa Vân Khuyển, chúng ta mới có thể bình an đúng không?”  

 

Trịnh Bân Bân hơi nghi ngờ không biết Dương Bách Xuyên hỏi cái này làm gì. Lúc này đâu có Hỏa Vân Khuyển xuất hiện, nhưng vẫn gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng đừng nghĩ nữa, trong loại môi trường này Hỏa Vân Khuyển sẽ không xuất hiện đâu.”  

 

“Ngươi đợi lát đã, để ta nghĩ chút.” Trong đầu Dương Bách Xuyên đột nhiên nghĩ đến hình như có một cách có thể thử, sau đó hỏi Trịnh Bân Bân: “Ngươi nói Hỏa Vân Khuyển là khắc tinh của Huyết Lang, đây là tại sao?”  

 

“Rất đơn giản, Hỏa Vân Khuyển vốn là hậu duệ của thần khuyển Phong Vân trong truyền thuyết, coi như là huyết mạch thần thú, những Huyết Lan này đều phải bò rạp xuống, đây là quy tắc đẳng cấp huyết mạch bẩm sinh giữa yêu thú.” Trịnh Bân Bân giải thích cho Dương Bách Xuyên.

Sắc mặt Dương Bách Xuyên vui mừng, đột nhiên nói: “Nếu theo như cách nói của ngươi, bây giờ có một con Phong Vân Thần Khuyển chân chính cấp bậc huyết mạch còn cao hơn Hỏa Vân Khuyển xuất hiện ở đây, ngươi nói liệu Huyết Lang biến dị có thần phục không?”  

 

Trịnh Bân Bân cũng bị Dương Bách Xuyên nói cho hồ đồ rồi, đây đã là lúc nào rồi, còn nằm mơ?  

 

Nàng ta lập tức hơi tức giận, nói: “Xuyên Tử đừng quậy, mau cầm lấy nhẫn, đợi lát nếu Huyết Lang biến dị kia khôi phục gần xong, dù ta liều lên tự bạo, sợ cũng không ngăn được, không còn thời gian rồi, ngươi cầm lấy nhẫn, ta tìm những súc sinh này tính sổ.”  

 

Lần này không đợi Dương Bách Xuyên nói chuyện, Triệu Bân Bân đã trực tiếp nhét nhẫn trữ vật vào trong tay Dương Bách Xuyên, quay người muốn đi về phía Huyết Lang.  

 

Dương Bách Xuyên cũng lật ngược tay bắt lấy tay của nàng ta, nói: “Ngươi vội cái gì, cho dù là muốn dâng mạng cũng là chuyện của đại nam nhân như ta, để một nữ nhân như ngươi hy sinh, tạo cơ hội chạy thoát thân cho ta, da mặt ta dày cũng không làm được.”  

 

“Hơn nữa, Trịnh Bân Bân ngươi có thể coi Dương Bách Xuyên ta là bạn, có thể giúp bạn không tiếc cả mạng sống, Dương Bách Xuyên ta lại không làm được sao? Vậy Dương nào đó ta làm người gì nữa?”  

 

“Ta cũng không làm liều, ta nghĩ được cách có thể giết chết đám súc sinh này rồi, ngươi cũng không cần hở tí là tự bạo, ta không cho phép ngươi chết, Diêm Vương cũng không dám nhận bạn của Dương Bách Xuyên ta.”  

 

“Phì.”  

 

Trịnh Bân Bân bị lời nói của Dương Bách Xuyên làm cho vừa cảm động vừa buồn cười, trên khuôn mặt vốn nặng nề đã hiện ra ý cười. Nàng ta chợt bật cười, nói: “Xuyên Tử có thể quen biết người bạn như ngươi là may mắn của ta, nhưng mà đừng nói đùa nữa, còn không hành động thì thật sự không kịp rồi…”  

 

“Dừng dừng dừng, ta trực tiếp làm thi thể cho ngươi, đã nói ta nghĩ được một cách rồi ngươi không tin, cũng phải thử xem có được hay không mới biết, đến lúc đó nếu ngươi muốn tự bạo cũng không muộn.” Dương Bách Xuyên biết Trịnh Bân Bân không tin, hắn lên tiếng cắt ngang nàng ta.  

 

Sau đó trong lòng Dương Bách Xuyên chợt động, triệu hồi Vượng Tử ở trong bình Càn Khôn ra ngoài.  

 

Trong người Vượng Tử có một giọt tinh huyết của thần thú Phong Vân Thần Khuyển chân chính, hơn nữa đã ngủ say những hơn mười năm mới tiêu hóa được một giọt tinh huyết của Phong Vân Thần Khuyển, coi như là vô hạn tới gần tồn tại Phong Vân Thần Khuyển.  

Hỏa Vân Khuyển mà Trịnh Bân Bân nói lúc trước là khắc tinh của Huyết Lang, Hỏa Vân Khuyển lại là hậu duệ của Phong Vân Thần Khuyển, như vậy tính ra trên người Vượng Tử có tinh huyết của Phong Vân Thần Khuyển chân chính, hơn nữa còn là tồn tại thành công sau khi tiến hóa huyết mạch, còn trâu bò hơn Hỏa Vân Khuyển nhiều đúng không?  

 

 

Theo lý thuyết như vậy, Vương Tử càng là khắc tinh của Huyết Lang mới đúng, có uy áp cấp bậc huyết mạch cao hơn Hỏa Vân Khuyển ở đây, như vậy Dương Bách Xuyên nghĩ đến dùng Vượng Tử để hù dọa Huyết Lang.  

 

 

Chỉ là không biết có tác dụng không, nếu như không có tác dụng thì cùng lắm hắn kéo Trịnh Bân Bân vào không gian bình Càn Khôn là được.  

 

 

Vừa vung tay ánh sáng vàng chợt lóe, Vượng Tử đã xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement