Sau khi ánh sáng chói mắt tan đi, thân ảnh của Dương Bách Xuyên hiện ra.
Ân Tĩnh An ngã xuống dưới chân Dương Bách Xuyên.
Lão chim sẻ Động Đình nương nương đã đoán trước được cảnh tượng này, tám hư ảnh yêu hồn trên người Dương Bách Xuyên đối phó với một người mạnh mẽ tăng tu vi lên Xuất Khiếu kỳ còn chưa đủ nhét kẽ răng.
Trong lòng còn nghĩ mua một ân tình của tiểu phượng hoàng, chờ Dương Bách Xuyên gặp nguy hiểm sẽ ra tay cứu hắn, không ngờ trên người Dương Bách Xuyên lại có yêu hồn cổ, còn không muốn sống cắn nuốt tám viên Yêu Hồn Châu, hơi thở thần hồn bao phủ lấy Ân Tĩnh An, làm Động Đình nương nương mất đi cơ hội biểu hiện.
Nhưng bà ta biết mặc dù lúc này Dương Bách Xuyên thắng, nhưng cũng đẩy chính mình đến bên cạnh vực sâu.
Cắn nuốt hết tám yêu hồn cổ cùng một lúc, việc này không phải chuyện đùa, nếu không tiêu hóa được, hậu quả phản phệ chỉ có một đường chết.
Advertisement
Lúc này chồn nhỏ trên người tiểu phượng hoàng kêu to muốn lao đến chỗ Dương Bách Xuyên, tiểu phượng hoàng cũng nhấc chân muốn chạy lại bị lão chim sẻ Động Đình nương nương ngăn cản, nói: “Vương, không thể xúc động, bây giờ thanh niên kia rất nguy hiểm, hắn cắn nuốt tám viên Yêu Hồn cùng một lúc, chúng ta đi qua chỉ gây bất lợi cho hắn, chỉ có thể cầu nguyện hắn có thể chịu đựng được.”
Tiểu phượng hoàng nghe vậy bế chồn nhỏ lên, không cho chồn nhỏ đi qua đó, sau đó nhíu mày nhìn lão chim sẻ nói: “Chúng ta có thể giúp ca ca không? Ta phu hóa xuất thế có công của hắn, hơn nữa… Hắn là ta… Ca ca.”
Lúc này lời nói của tiểu phượng hoàng rất dài, ở trước mặt lão chim sẻ cho Dương Bách Xuyên một cái định vị -- ca ca, đây là chuyện vô cùng hiếm.
Lão chim sẻ Động Đình nương nương nghe tiểu phượng hoàng nói, cười khổ, làm sao bà ta có thể không nghe ra ý của tiểu phượng hoàng, muốn bà ta giúp người mà nàng gọi là ca ca?
Nhưng nghe thấy tiểu phượng hoàng nói là thanh niên kia trợ giúp nàng phu hóa xuất thế, đây là một ân lớn đối với tộc đàn yêu cầm, cần phải báo đáp. Nhưng quan trọng nhất, bà ta là một Đại Yêu ngũ chuyển, nhưng đối mặt với tình huống bây giờ của Dương Bách Xuyên cũng không thể giúp được điều gì.
Nhìn tiểu phượng hoàng, lão chim sẻ nói: “Vương, không phải ta không giúp mà là không thể giúp, không thể xuống tay được. Thanh niên kia, cũng chính là ca ca của ngài, nuốt tám yêu hồn cổ cùng một lúc, chuyện này thực sự không phải chuyện đùa, ta không có biện pháp áp chế, lực lượng thần hồn của tám yêu hồn cổ hợp lại vượt xa ta.
Hơn nữa hắn còn có dấu hiệu hóa ma, hai tình huống chồng lên nhau, lực lượng bên ngoài không dễ nhúng vào, nếu không khả năng cao sẽ làm phản. Hiện tại chỉ có thể yên lặng đứng xem, nhưng vương yên tâm, ta thấy hắn không phải người dễ chịu thua, có lẽ hắn có thể nhịn qua được.”
Tiểu phượng hoàng ngẩng đầu nhìn Động Đình nương nương, hỏi: “Nếu không chịu nổi thì sẽ ra sao?”
Lão chim sẻ Động Đình nương nương sửng sốt, sau đó nói: “Nếu không chịu nổi, ý thức của hắn sẽ bị lực lượng yêu hồn ma diệt, biến thành một sự tồn tại là ma không phải ma, là yêu không phải yêu, hoàn toàn đánh mất lý trí của bản thân, là một ma đầu tràn ngập sát khí.”
Cuối cùng Động Đình nương nương vẫn nói ra lời nói thật.
“Chít chít chít ~”
Chồn nhỏ nghe hiểu lời nói của Động Đình nương nương, sốt ruột kêu to.
“Chồn nhỏ đừng hoảng loạn, ta chỉ nói ra kết quả xấu nhất, nếu vận khí của hắn tốt sẽ không có việc gì ~” Động Đình nương nương vừa an ủi chồn nhỏ, đồng thời cũng nói cho tiểu phượng hoàng nghe.
“Grào grào grào…”
Lúc này bên ngoài thành Yêu Quang vang lên từng tiếng gầm rú, xông thẳng trời cao.
Lại xuất hiện hơi thở cường đại của yêu thú.
Động Đình nương nương nhíu mày, lạnh lùng nói: “Hạng người gian trá đó rất biết nhặt của hời, lúc này mới xuất hiện.” Nói xong, bà ta mở miệng nói: “Yêu cầm tam chuyển đi ra ngoài thành.”
Lúc này đám yêu thú trốn tránh ở thành Yêu Quang đã xuất hiện, bà ta sẽ không làm cho đám yêu thú đó nhặt của hời, dù sao cũng tìm được tiểu phượng hoàng, mấy cao thủ nhân tộc trong thành Yêu Quang cũng đã bị hủy diệt, số còn lại cũng chạy trốn hết, không cần phải liều mạng với đám nhân tộc chưa chết trong thành.