Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Dương Bách Xuyên nghe dường như cũng chỉ có khả năng này, bởi vì Tinh Không trên đỉnh đầu chính là nơi đặc biệt duy nhất trong toàn bộ đại điện.  

 

Nếu thật sự đúng như phân tích của sư phụ, vậy đại điện này cũng chỉ là tồn tại hư ảo.  

 

“Không đúng, lão già, theo người nói thì cái đại điện này cũng là giả, nhưng đá ở toàn bộ đại điện đều rất chân thực, cái này không làm giả được, như vậy sao biết được?” Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng nghi hoặc.  

 

“Trong con đường tu chân, tất cả đều có khả năng, đã nói là  m Dương Nghịch Chuyển Lật Thiên Trận, trời đất đảo lộn, âm dương đảo ngược, thật thật giả giả, hư hư thực thực, có đôi khi tận mắt nhìn thấy chưa chắc là thật, con muốn dùng tư duy hiện hữu để nhìn vấn đề, nghiêm túc con sẽ thua.” Giờ phút này Vân Thiên Tà nghiêm túc dạy Dương Bách Xuyên một lần.  

 

“Vậy có nguy hiểm không?” Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn Tinh Không trên đỉnh đầu và hỏi.  

 

“Nói nhảm thế, cánh tay to như vậy sẽ không có nguy hiểm, nhưng hễ là trận pháp thì đều có dấu vết để lần theo, cẩn thận quan sát thứ tự sắp xếp của Tinh Không, tìm ra ngôi sao giao hợp âm dương chắc là có thể tiến vào trong đó, một bước đi sai sẽ vĩnh viễn bị lạc ở Tinh Không.  

 

Phiến Tinh Không này mặc dù được hình thành do trận pháp bày ra, thế nhưng ngôi sao mãn thiên lại lương ứng với ngôi sao chư thiên , quỹ tích cũng giống như Tinh Không trong thế giới vô biên, trong đó có quy luật đại đạo cho nên phải đi cẩn thận, đi sai một phương hướng, vi sư cũng không dám bảo đảm con có thể ra được hay không.” Vân Thiên Tà nghiêm túc cảnh cáo.  

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên nóng lòng nói: “Lão già đáng chết, con không hiểu những thứ này đâu, người trực tiếp tìm sinh môn cho con tiến vào không phải là được sao?”  

 

“Tiểu tử thối, nghe cho kỹ, thiên Tinh Không này hiện tại chắc chắn là diễn biến của trận pháp, nhưng tương ứng với ngôi sao chư thiên, mặc dù có nguy hiểm mất phương hướng những cũng có nhiều lợi ích, có thể giúp con cảm ngộ biến hoá của ngôi sao chư thiên ở khoảng cách gần như vậy, đối với tu luyện là cơ hội vô cùng hiếm có.  

 

Bình thường muốn cảm ngộ con đường biến hoá của ngôi sao chư thiên, không có xuất khiếu âm dương đi vào tu vi cõi thần tiên thì đừng mơ tưởng, nhưng bây giờ con lại có thể đi tìm hiểu ở cự ly gần, có thể tiến bộ hay không thì phải xem tạo hoá của chính con.  

 

Tại thời điểm cảm ngộ chư thiên Tinh Không, con cần phải tìm ra nơi âm dương giao nhau là có thể tiến vào đại điện thật sự, yên tâm tìm hiểu đi, trận này có thể được đặc biệt tạo ra do phong ấn... Sẽ không có nguy hiểm lớn gì, cùng lắm chỉ là lạc ở Tinh Không, đi thử xem đi, dù sao con cũng không có đường lui ~”  

 

Vân Thiên Tà nói ngắn gọn ra một hướng đi cho Dương Bách Xuyên.  

 

Đối với việc này, Dương Bách Xuyên chỉ có thể kiên trì đi thử xem, lời nói của lão già tràn ngập sự không chắc chắn, nhưng ông nói không sai, hắn không có đường lui.  

 

Hơn nữa nếu cảm ngộ được ở phiến Tinh Không này, tu vi tiến bộ thì tốt còn gì bằng, bây giờ hắn rất cần thực lực.  

 

Không hề chậm trễ, hắn dậm chân phi thân đi lên Tinh Không trên đỉnh đầu.

Nơi cách đại điện hơn mười trượng chính là Tinh Không, ngay khi Dương Bách Xuyên phi thân đến gần mười trượng, lập tức một lực hút cực lớn truyền tới, còn chưa kịp phản ứng, một khắc sau cảnh tượng xung quanh đã thay đổi.  

 

Linh khí cường đại tản ra, giống như đang bước vào một hồ nước vậy, từng đợt sóng linh khí dâng trào lên.  

 

Chỉ trong chớp mắt đại điện dưới chân đã biến mất không dấu vết, mà Dương Bách Xuyên cũng đã phát hiện ra bản thân mình đang ở trong Tinh Không vô tận.  

 

Từng ngôi sao treo cao trên chân trời Tinh Không vô cùng rực rỡ. Ở nơi này Dương Bách Xuyên cảm thấy linh khí của đất trời gần như đã trở thành sương mù.  

 

Dường như trên mỗi một ngôi sao đều có linh khí cuồn cuộn phát ra không ngừng. Toàn bộ tân Tinh Không có vô số ngôi sao, dù lớn hay nhỏ nhưng giữa chúng luôn hình thành một mối liên hệ chặt chẽ với nhau.  

 

Dương Bách Xuyên biết đây không phải là những ngôi sao thực sự, nhưng chúng cũng là ngôi sao. Đó là do một cường đại thần thông dùng lực lượng tối cao bố trí để tạo thành trận pháp, có thể tương ứng với đại thế giới.  

 

Theo như lời sư phụ nói thì trận này lật đổ càn khôn, tuyệt đối không đơn giản.  

 

Điều quan trọng hơn chính là, lúc muốn trở về thì phải đi qua những hình vẽ kia. Đại trận Tinh Không cùng vô số ngôi sao tạo thành linh khí ở nơi này chắc hẳn cũng là vì để phong ấn trấn áp thứ được gọi là ma đầu.  

 

Nếu quả thực giống như tưởng tượng thì ma đầu bị phong ấn trấn áp kia thực sự là đại ma.  

 

Mà tất cả chín cao thủ trấn áp ma đầu kia đều là những người có đạo hạnh thông thiên.   

 

Chín đại năng cùng một người ở trên hình vẽ không thể giết mà chỉ có thể phong ấn trấn áp ma đầu thì không biết đó là nhân vật bực nào nữa?  

 

Là người thượng cổ? Hay là một sự tồn tại đỉnh cao của thời đại...  

 

Cho dù là người nào thì đây cũng là một sự tồn tại đầy ngưỡng vọng đối với Dương Bách Xuyên, nhưng đồng thời cũng là một tồn tại mà hắn phải đối mặt một cách bất lực.  

 

Vì phải đi tìm chồn nhỏ, mà cũng không biết chồn nhỏ vào bằng cách nào được nhỉ?  

 

Đại trận thần bí phức tạp như thế vậy mà chồn nhỏ vào được.  

 

Ngay cả lão già cũng không nhìn thấu đại trận này.  

 

Chồn nhỏ xông vào được thì có thể là do thiên phú tìm bảo vật của chồn nhỏ bước đầu đã hiện ra, hoặc thật ra chồn nhỏ cũng chỉ vô tình mà đi vào cửa sổ.  

 

Cảm nhận được linh khí gần như đã thay đổi, Kim Đan trong cơ thể Dương Bách Xuyên xoay chuyển thật nhanh, giống như cá gặp nước, mọi lỗ chân lông đều giãn ra.  

 

Điều kiện tu luyện như trong mơ, quá tốt.  

Tốt như vậy ngược lại càng khiến cho Dương Bách Xuyên lo lắng bất an, đôi khi thuận buồm xuôi gió chưa chắc đã là chuyện tốt. Rốt cuộc trong lòng thấp thỏm không yên, hắn không dám dồn hết sức tu luyện nên Dương Bách Xuyên chuẩn bị đi hỏi ý kiến sư phụ, tránh để đến lúc đó lại vô tình chịu thua thiệt lớn.  

 

 

“Lão già, linh khí ở đây dày đặc như vậy thì liệu có vấn đề gì không?”  

 

 

Trong đầu không thấy sư phụ đáp lại.  

 

 

Dương Bách Xuyên không nhìn được lại kêu gào: “Sư phụ... Lão già... Lão già.”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement