Sau đó mỗi người chọn phòng để tu luyện và nghỉ ngơi, tạm thời để lại chuyện này ra sau.
Đình viện này rất rộng, cũng có mật thất để tu luyện, có cả trận pháp Tụ Linh, rất hợp để tu luyện.
Ba người tiểu hòa thượng tự giác nhường mật thất tu luyện cho Dương Bách Xuyên, sau đó tiểu hòa thượng nói hắn ta muốn đi bế quan, trong tay có một viên linh thạch cực phẩm còn chưa hấp thu, lần này hắn ta có cảm giác hấp thụ chân khí trong linh thạch cực phẩm thì có thể viên mãn, hắn muốn kết đan, muốn độ thiên kiếp.
Ngay sau đó huynh đệ Gia Cát cũng bế quan.
Ở trong hầm mỏ, Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng đào ra bốn viên linh thạch, lúc Dương Bách Xuyên bị đuổi giết khiến bị thương đã dùng một viên, cuối cùng chân khí trong cơ thể viên mãn, dẫn tới thiên kiếp.
Mà tiểu hòa thượng và huynh đệ Gia Cát vẫn chưa dùng linh thạch cực phẩm, cũng bởi vì chạy trốn suốt đường nên không có thời gian đi tu luyện, bọn họ cũng không có tốc độ luyện hóa kinh khủng như Dương Bách Xuyên.
Trong quãng đường chạy trốn này, dù là tiểu hòa thượng hay là huynh đệ Gia Cát đều nhờ sự bảo vệ của Dương Bách Xuyên, điều này khiến trong lòng bọn họ cực kỳ áy náy vì không giúp được gì cho Dương Bách Xuyên, trái lại còn trở thành gánh nặng cho hắn, dù không nói gì nhưng trong lòng rất khó chịu.
Trong đó tiểu hòa thượng là áy náy nhất, hắn ta và Dương Bách Xuyên đều là người Hoa Hạ ở địa cầu, lúc còn ở trong giới võ cổ, tiểu hòa thượng cũng là thiên tài đứng trong bảng Thập Đại Yêu Nghiệt.
Nhưng kể từ khi đến Sơn Hải Giới, tiểu hòa thượng đã nhận ra mình chỉ là rác rưởi.
Nếu không phải gặp được Dương Bách Xuyên, sợ là hắn ta đã chết rồi.
Còn Dương Bách Xuyên từ thành Chiêu Dao đến quặng mỏ, đến núi Đường Đình, đến thành Tán Tu này, biểu hiện càng ngày càng thành thục. Lúc đầu tu vi chỉ ngang hắn ta, đây giờ đã bỏ xa hắn ta, đây là điều tiểu hòa thượng không muốn thấy nhất.
Hắn ta cũng có sự kiêu ngạo của mình, càng không muốn làm gánh nặng của Dương Bách Xuyên, hắn ta muốn chiến đấu bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Đồng cam cộng khổ.
Mà đến bây giờ Dương Bách Xuyên vẫn đang bảo vệ hắn ta, cho nên trong lòng tiểu hòa thượng rất dằn vặt, hắn ta muốn tăng tu vi, muốn trở nên mạnh mẽ hơn, sau đó sát cánh với Dương Bách Xuyên đối đầu với đủ loại kẻ thù.
Tiểu hòa thượng biết chỉ cần chân khí của mình viên mãn thì cậu ta có thể đưa đến thiên kiếp, sau đó sánh vai cùng Dương Bách Xuyên.
Có thể từ nhỏ được gọi là thiên tài thiếu lâm trăm năm có một, đương nhiên trên người hắn ta có bí mật, hắn ta có hiểu biết về thiên khiếp.
Chân khí trong cơ thể đã sắp cận đại nhờ dùng linh đào của Dương Bách Xuyên, nếu bây giờ dùng linh thạch cực phẩm, tiểu hòa thượng tin chắc mình có thể đột phá trong vòng một tháng.
Huynh đệ Gia Cát cũng nghĩ vậy, sau khi ba người nói với Dương Bách Xuyên xong thì lần lượt bế quan.
Đối với việc này, Dương Bách Xuyên cũng ủng hộ thật lòng, dù sao trong suốt một tháng cũng có thể thấy được chân khí trong cơ thể ba người đã sắp viên mãn, có thể thuận lợi kết đan, là bạn bè, đương nhiên hắn mong ba người có thể mạnh hơn.
Chờ sau khi ba người tiểu hòa thượng bế quan, Dương Bách Xuyên không có việc gì làm, sau khi đi vào mật thất tu luyện thì lập tức đi vào bình Càn Khôn.
Hắn muốn quan sát kỹ không gian bình Càn Khôn, có một số linh dược còn cần xử lý, cũng muốn xem Vượng Tử tỉnh chưa.
Giống như nghiên cứu một cây linh đào trên núi vậy, không biết liệu nó có ra hoa kết trái không?
Cẩn thận nhớ lại một chút, đúng là thiên tài địa bảo trên người hắn rất nhiều, có thể dùng để gia tăng tu vi bản thân, tất cả đều phải dùng, nếu không chẳng phải là thẹn với bình Càn Khôn này hay sao?
Bây giờ bình Càn Khôn có hai chí bảo lớn, nước Sinh Mệnh và linh đào.
Đặc điểm nổi bật của nước Sinh Mệnh là sức sống mạnh mẽ, có thể nhanh chóng chữa lành vết thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!