Dương Bách Xuyên vẫn đang nhìn bốn phía nhưng không nhìn thấy bóng dáng ma nữ và Trần Bách Vạn. Thấy Ruth định đi về phía quan tài màu tím, anh vội nói: “Ruth, đừng đi qua!”
Nói xong, anh chỉ ngón tay, cảm nhận được Trùng Tử đang ở bên trong quan tài màu tím. Nói cách khác, ma nữ Hồng Phất đang ở trong đó.
Ruth sững sờ hiểu ra, lúc này sắc mặt cô ta có hơi biến đổi và sốt ruột nói: “Chủ nhân, mau mở quan tài ra. Gia tộc bọn tôi có ghi chép lại về cỗ quan tài màu tím năm con dơi này, trong đó phong ấn tinh hạch của Đế vương đời thứ nhất. Nếu ai có được nó sẽ có thể đạt được sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.”
Dương Bách Xuyên sửng sốt: “Tinh hạch Đế vương?”
“Đúng vậy thưa chủ nhân, Đế vương tôi nhắc đến có cấp bậc vượt qua cả Công tước, gọi là Đế vương. Tinh hạch chính là tinh thần lực của quỷ hút máu chúng tôi, quỷ hút máu có cấp bậc càng cao thì tinh thần lực càng mạnh. Tinh hạch của Đế vương đời thứ nhất trong truyền thuyết lại càng có sức mạnh động trời khiến quỷ thần khiếp sợ. Chúng ta phải nhanh chóng ngăn cản, nếu bị ma nữ lấy đi thì hậu quả sau đó không thể tưởng tượng nổi.”
Ruth vô cùng sốt ruột và ảo não, lòng cô ta thực sự lo lắng về chuyện tinh hạch Đế vương.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, anh cảm nhận được Trùng Tử đang ở bên trong quan tài màu tím. Nếu tinh hạch thật sự bị ma nữ cắn nuốt theo lời Ruth nói thì sẽ phiền toái to đây.
“Tránh ra!”
Dương Bách Xuyên lập tức nhảy dựng lên bổ một nhát kiếm về phía quan tài màu tím.
“Ầm!”
Đúng lúc này, một chiếc quan tài màu vàng kim nổ tung.
“Dương Bách Xuyên, dừng tay, nếu không tôi sẽ giết người phụ nữ của cậu đó.”
Không ngờ Trần Bách Vạn lại đi ra từ quan tài vàng kim và gào to bắt Dương Bách Xuyên dừng tay.
Dương Bách Xuyên trông thấy Trần Bách Vạn thì giật mình và đột ngột dừng lại.
Do lúc này trong tay Trần Bách Vạn có một con tin, người đó chính là Liễu Linh Linh mà anh đang tìm kiếm.
Hiện tại Trần Bách Vạn đang đặt tay lên cổ Liễu Canh Canh và bóp cổ cô để uy hiếp Dương Bách Xuyên.
Nhìn thấy Liễu Linh Linh, Dương Bách Xuyên không thể không dừng tay. Anh rất vui, tuy lúc này Liễu Linh Linh bị Trần Bách Vạn bóp cổ nhưng ít nhất cô vẫn còn sống. Điều này khiến lòng Dương Bách Xuyên nhẹ nhõm hẳn, chỉ cần cô còn sống là tốt rồi.
Đã gần hai năm anh chưa gặp Liễu Linh Linh rồi, không ngờ khi gặp lại lại ở trong hoàn cảnh này.
Trong mắt Liễu Linh Linh có nước mắt, cô hé miệng muốn nói chuyện nhưng lại bị Trần Bách Vạn bóp cổ không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!