"Đúng vậy thưa chủ nhân vĩ đại, hiện giờ tôi đã tiến hóa đến công tước sơ cấp." Lúc này ánh mắt Ruth nhìn Dương Bách Xuyên tràn đầy kính nể và cuồng nhiệt, thật sự coi anh là thần linh.
Về phía Dương Bách Xuyên, cảm ứng liên kết với Ruth cũng sâu sắc hơn, anh có thể cảm nhận được mọi thứ liên quan đến tinh huyết trong người đối phương một cách rõ ràng hơn.
Tóm lại là hiện giờ Ruth hoàn toàn chịu sự khống chế của Dương Bách Xuyên. Thậm chí Dương Bách Xuyên có cảm giác chỉ cần mình nghĩ trong đầu là có thể khiến Ruth sống không bằng chết, đó là cảm giác nắm giữ sự sống chết của người khác.
"Chúc mừng cô! Nói vậy thì bây giờ cô đi đối phó với Amos đã nắm chắc phần thắng nhỉ?" Dương Bách Xuyên hỏi.
"Đúng vậy thưa chủ nhân. Trong đẳng cấp huyết mạch của gia tộc quỷ hút máu chúng tôi có uy áp tự nhiên. Bây giờ Amos mà đứng trước mặt tôi, chưa chắc anh ta sẽ ra tay." Trong mắt Ruth lóe lên tia sáng.
"Ok, vậy thì chúng ta lập tức đến thánh sơn của gia tộc các cô. Nếu Liễu Linh Linh xảy ra chuyện thì đến lúc đó đừng trách tôi." Dương Bách Xuyên nói với Ruth trong tâm trạng lo lắng.
"Tuân lệnh chủ nhân. Mời chủ nhân đi theo tôi." Ruth thu lại đôi cánh màu vàng nhạt, tiện tay lấy một chiếc áo khoác đen trên giá treo quần áo mặc vào. Lưng áo cô ta đã bị cánh xé rách, để lộ một vùng trắng như tuyết. Dương Bách Xuyên nhìn mà nuốt nước miếng.
Trong lúc mặc quần áo, Ruth nhìn thoáng qua Ngô Mặc Thu đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên, ánh mắt nghiền ngẫm. Nhưng Ruth không hỏi nhiều, bởi vì cô ta biết Dương Bách Xuyên thần bí, mà Dương Bách Xuyên cũng không giải thích với cô ta.
Khi ba người đi ra ngoài, Ruth đột nhiên nói: "Thưa chủ nhân vĩ đại, thật ra những chai rượu vang ngài lấy lúc nãy không phải loại tốt nhất. Ở hầm rượu của gia tộc Dracula có rượu vang ngon nhất nước Pháp, đến lúc đó Ruth sẽ tặng chủ nhân."
"Khụ khụ, được! Sắc mặt tên họ Dương nào đó đỏ bừng. Dù sao anh cũng lấy rượu vang của người ta khi chưa có sự đồng ý, đây là trộm cắp đó!
Nhưng da mặt anh đủ dày, hắng giọng vài tiếng hòng lấp liếm cho qua.
Sau đó anh hỏi: "À Ruth này, gia tộc Dracula các cô có bức tranh Đôn Hoàng Phi Tiên xuất xứ từ Trung Quốc không?"
"Thưa chủ nhân, gia tộc Dracula có kho cất giữ chuyên dụng. Mấy trăm năm qua, đặc biệt là đầu thời kỳ chiến tranh nha phiến, gia tộc tôi đã có người chuyên sưu tầm đồ cổ văn vật của Trung Quốc. Tôi không biết bức tranh Đôn Hoàng Phi Tiên gì đó, nhưng nếu gia tộc có thì chắc chắn nó đang nằm trong kho cất giữ của gia tộc.
Trước kia Amos từng ra lệnh cho thành viên Xương Hoa chuyên thu thập văn vật báu vật của Trung Quốc, chắc là có đấy. Sau khi giết Amos, Ruth sẽ dẫn ngài đến kho cất giữ." Khi Ruth nói đến kho cất giữ, cảm xúc không hề dao động, như thể đang nói về đồ của Dương Bách Xuyên.
Điều này khiến trái tim Dương Bách Xuyên đập thình thịch.
Gia tộc Dracula là gia tộc quỷ hút máu lâu đời ở châu u, ai mà biết được trong kho báu nhà bọn họ cất giữ bao nhiêu đồ tốt?
Nhưng chắc chắn là sẽ khiến người ta động lòng.
Dương Bách Xuyên rất hài lòng về Ruth, cười ha hả nói: "Mau đi thôi!"
Anh sốt sắng lắm rồi, bây giờ lập tức đi cướp kho báu của gia tộc Ruth.
Sau khi ba người đến gara ô tô, Dương Bách Xuyên lại được mở mang tầm mắt. Trong hầm đậu xe rộng lớn, xe xếp thành từng hàng.
Cho dù Dương Bách Xuyên không nghiên cứu về xe hơi cũng có thể nhìn ra xe ở đây toàn là xe xịn. Bên trái là xe thể thao, bên phải là đủ loại xe việt dã, thương vụ...
Cuối cùng Dương Bách Xuyên bảo Ruth lái một chiếc xe thương vụ khiêm tốn lên đường. Bọn họ đi giết người và cứu người, chứ không phải đi hóng gió.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!