“Cái rắm!”, Tần Thụ Nghĩa vô cùng tức giận.
“Đây là kim độc của Cát môn, tôi làm gì có thuốc giải! Tên họ Lý, tội không ngờ cậu lại là người của lão quỷ Cát môn. Mau đưa thuốc giải cho tôi!”
“Cát môn?”, Lý Dục Thần không hiếu, thấy Tân Thụ Nghĩa như vậy, trông không giống như đang nói dối.
Hầu Thất Quý nói nhỏ bên tai anh: “Cát môn cũng là một tổ chức trong giang hồ, nố danh ngang bằng các mòn phái Vinh, Lan, Yếu, bọn họ lấy ám sát làm chủ, cho nên lại càng bí ẩn”.
Lý Dục Thần nhíu mày.
Hai tay Tân Thụ Nghĩa đều bị kim đâm, ngón tay không thể nào nhúc nhích, cũng không thể rút kim ra. ông ta định dùng công lực ép kim ra, nhưng độc tính nọc độc của Cát môn vô cùng mạnh, hai tay ông ta đã rất tê mỏi, hoàn toàn không còn sức nữa, chứ đừng nói đến vận chân khí.
Có thế chính Tần Thụ Nghĩa cũng chưa từng ngờ tới, đường đường là Mắt Thần Tay, Tông Sư Sách Môn, bản lĩnh gần như chưa kịp dùng tới đã
thua trong tay Lý Dục Thần.
“A..”, vẻ mặt Tần Thụ Nghĩa hung dữ: “Lý Dục Thần, cậu đừng mong được chết tử tế!”
Lý Dục Thần không thèm đế ý tới lời chửi rủa của ông ta, nói: “ông chỉ còn ba phút, khí độc tiến vào tim, chắc chắn sẽ chết. Nói cho tôi biết, hai mươi năm trước, ông đã làm gì với nhà họ Lý? Người đứng sau lưng ông là ai? Nói mau, tôi sẽ giúp ông giải độc”.
“Hừ! Độc của Cát môn là độc nhất thiên hạ, vừa rồi cậu còn nói kim độc không phải của cậu, cậu lấy cái gì giải độc cho tôi?”, Tần Thụ Nghĩa trừng mắt nhìn Lý Dục Thần: “Cậu có thuốc giải, chứng tỏ kim độc chính là của cậu, cậu là người Cát môn!”
“Ai bảo giải độc nhất định phải cần thuốc giải?”
Lý Dục Thần chậm rãi bước tới.
Đám đệ tử Tân môn còn sổng vội vàng nhường đường.
Anh đi tới bên cạnh ông chủ Vương, đặt tay lên lưng ông chủ Vương.
Ông chủ Vương bị rắn cắn sau lưng, bị trúng độc còn nặng hơn cả sư phụ Vinh, lại không kịp xử lý, giờ phút này nọc rắn đã lan ra khắp cơ thế, thậm chí cả khuôn mặt cũng tràn ngập hắc khí,
trông như người sắp chết.
Sau khi Lý Dục Thần đặt tay lên, hắc khí trên mặt và cánh tay của ông chủ Vương đã rút đến sau lưng.
Lý Dục Thần nhấc tay lên, chỉ thấy trong lòng bàn tay tràn ngập hắc khí rút ra từ lưng của ông chủ Vương.
Ông chủ Vương hít sáu một hơi, khuôn mặt đã nhanh chóng rạng rỡ trở lại.
Lý Dục Thần đi tới trước mặt sư phụ Vinh, đặt tay lên vai sư phụ Vinh, cũng dùng cách giống như vậy đế rút nọc rắn trên người ông ta ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!