Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (Cao thủ hạ sơn ta là tiên nhân)

Dựa theo lời của Lục Kính Sơn thì đảo Cửu Long có thể thực hiện hiện đại hoá, kết nối với thế giới, tất cả đều là công lao của nhà họ Lý. Tất cả những công trình trụ cột, bến cảng, bến tàu, vòng xuyến đường cái vân vân ở đây đều là do nhà họ Lý đầu tư xây dựng.

Thậm chí là những khu vực đang phát triển và du lịch sinh thái sau này thật ra cũng đều được thực hiện theo viễn cảnh quy hoạch mà Lý Thiên Sách làm ra lên đảo lúc trước, đồng thời cũng vẫn dùng tiền bạc của nhà họ Lý.

Theo Lục Kính Sơn, tất cả mọi thứ trên đảo, trừ đá ra thì những thứ khác đều là của nhà họ Lý.

Cho nên Lục Kính Sơn kiên trì muốn đưa đảo Cửu Long cho Lý Dục Thần, theo cách nói của ông ta thì là đảo về chủ cũ.

"Tôi đã sớm muốn làm chuyện này rồi", Lục Kính Sơn nói: "Nhiễm Lai có thể làm chứng cho tôi".

"Đúng thế”, Kỷ Nhiễm Lai nị anh cả đã nói với tôi rồi. Đảo Cửu Long dựa vào nhà họ Lý để phát triển, mà mấy anh em chúng tôi đều không am hiểu kinh doanh, để nhà họ Lý quản lý là biện pháp tốt nhất. Chúng tôi có thể thoát thân, dân cư trên đảo. cũng có thể sống tốt hơn, mà mặc dù đảo Cửu Long vắng vẻ, nhưng lại có ưu thế về vị trí ở ngoài biển, đối với nhà họ Lý mà nói cũng không phải không có giá trị. Đây là cục diện một hòn đá ném ba con chim".

Từ rất lâu trước kia

"Đáng tiếc, hai mươi năm trước, nhà họ Lý đột nhiên không qua lại với đảo Cửu Long nữa. Ban đầu tôi còn tưởng rằng là chúng tôi đã làm sai điều gì, về sau nghe. ngóng mới biết được, hóa ra nhà họ Lý gặp đại nạn..."

Lục Kính Sơn nhìn Lý Dục Thần, muốn nói lại thôi.

"Đúng vậy, năm đó tôi còn nhỏ, ông nội tôi đã đoán trước được biến cố nên đã sớm đưa tôi ra khỏi thủ đô, đến Nam Giang tránh thoát một kiếp. Lục sư huynh, ông biết được bao nhiêu về chuyện xảy ra với nhà họ Lý năm đó?", Lý Dục Thần có chút mong đợi hỏi.

Lục Kính Sơn lắc đầu thở dài: "Tôi từng thề sẽ ở trên hải đảo đến cuối đời, cả đời này sẽ không bước vào đất liền nữa, cũng là vì sợ tâm ma của mình sống lại. Cho nên tôi không tự mình đi điều tra. Chuyện về nhà họ Lý, tôi không hề biết đến. Bây giờ nếu không phải cậu đến đây, tôi còn tưởng rằng nhà họ Lý đã..."

Nhìn thấy sắc mặt ảm đạm của Lý Dục Thần, Lục Kính Sơn duỗi hai tay ra vỗ vỗ bả vai anh.

"Khoảng hai mươi Tiên Thiên, người số một trong khoảng thời gian năm trăm năm nay! Có một đứa cháu trai như cậu, tôi nghĩ ông nội cậu cũng có thể yên tâm nhắm mắt!"

Lý Dục Thần biết Lục Kính Sơn đang an ủi mình, mà nếu đã không có chút manh mối nào về chuyện của nhà họ Lý, anh cũng không nhắc đến nữa.

Mấy người ngồi uống trà nói chuyện phiếm.

Lý Dục Thần thỉnh thoảng sẽ nhắc đến chuyện ở Thiên Đô, Lục Kính Sơn đều nghe rất nghiêm túc, nhưng ông ta lại chưa từng chủ động mở miệng hỏi.

Khi biết được Lý Dục Thần muốn dựng lại nhà họ Lý, còn thành lập tập đoàn Kinh Lý, Lục Kính Sơn càng kiên định với quyết tâm trả lại đảo.

Kỷ Nhiễm Lai và Trữ Phượng Toàn đều ủng hộ quyết định này.

Lý Dục Thần không từ chối được, ngẫm nghĩ lại cũng thấy đây là ý trời, liền đồng ý.

Đương nhiên, Lục Kính Sơn cũng đưa ra điều kiện của mình, đó chính là sau khi nhà họ Lý trở thành chủ nhân mới, không được xua đuổi bất kỳ một người dân nào ra khỏi đảo, đồng thời phải để lại một phần tài sản cùng cổ phần cho dân cư trên đảo.

Đương nhiên Lý Dục Thần sẽ đồng ý, nhưng mà anh cũng yêu cầu ba người Lục Kính Sơn, Kỷ Nhiễm Lai, Trữ Phượng Toàn tiếp tục làm đảo chủ đảo Cửu Long, đồng thời cũng đồng ý ba người bọn họ đều có quyền quyết định với bất cứ chính sách nào của đảo Cửu Long.

Sau khi bàn bạc xong xuôi, Lục Kính Sơn lập tức mở hội nghị.

Đầu tiên là triệu tập đại biểu dân cư trên đảo, tuyên bố với mọi người là người của nhà họ Lý đã trở về, đảo. Cửu Long về sau sẽ giao cho nhà họ Lý quản lý. 

Dân cư trên đảo từ trước đến nay vẫn luôn tôn thờ, kính trọng Lục Kính Sơn. Ông ta đã lên tiếng, đương nhiên sẽ không có ai phản đối.

Những người già trên đảo đều biết, đảo Cửu Long dựa vào nhà họ Lý mới có được sự phồn vinh, không có. nhà họ Lý sẽ không có bọn họ ngày hôm nay.

Lý Dục Thần trợ giúp bọn họ hàng phục hải yêu, giết James, báo thù cho những cô gái trên đảo bị hại, tất cả mọi người đều nhìn thấy, đương nhiên càng không có người không phục.

Ngưu Nhật Thiên chống trường xuống đất một cái, lớn tiếng nói: "Haha, tôi đã nói rồi, Lý Đại Tông Sư không phải người bình thường, lần này thì hay, về sau đảo Cửu Long chúng ta sẽ theo họ Lý!"

Có người cười nói: "Vậy có phải Ngưu Nhật Thiên ông cũng phải đổi thành Lý Nhật Thiên hay không?"

Đám người liền cười haha.

Sau đó Trữ Phượng Toàn lại tổ chức hội nghị cấp cao ở đảo bắc để tuyên bố chuyện này với đám người quản lý trên đảo.

Dân chúng trên đảo chất phác, bọn họ sẽ không tính toán mấy vấn đề như quyền tài sản gì đó, chỉ cần vẫn còn đất đai, vẫn còn nhà cửa, những thứ khác đều không phải là vấn đề, huống chỉ họ bọn đều thấy chuyện trả lại đảo là hợp tình hợp lý. 

Nhưng đám quản lý trên đảo lại không nghĩ như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement