Mã Sơn thoạt nhìn rất thất vọng, không cam lòng "Mẹ nó, lại thua! Sớm biết thì thu tay lại rồi"
Người phụ nữ kia nói: 'Anh trai à, anh đừng nản chí, cược tiếp nói không chừng lại thẳng trở lại thì sao!"
"Cược nữa, tiền mất hết rồi, còn cược hả? Anh còn nợ em năm triệu kia kìa, đi thôi, anh ra ngoài tiệm vàng quẹt thẻ, trả tiền lại cho em".
"Trời ạ, anh trai gấp cái gì, không cần phải đi quẹt thẻ, anh thẳng rồi trả lại tiền cho em là được”
"Không có tiền vốn thì anh thẳng thế nào được?”
"Em lại cho anh mượn!"
"Mượn nữa hả?”, Mã Sơn nghỉ ngờ nhìn người phụ nữ: "Em có bao nhiêu tiền? Không lẽ em là cô vợ nhỏ của vua đánh bạc, anh không dám đâu!"
Lời này của anh ta chọc cười khán giả vây xung quanh.
Người phụ nữ cũng cười khanh khách: "Anh trai thật biết nói đùa. Em không phải là cô vợ nhỏ của vua đánh bạc, nhưng vay mấy cái chíp vẫn vay được"
Mã Sơn lắc đầu nói: "Được rồi được rồi, anh tiêu hết may mắn rồi, không chơi nữa"
Người phụ nữ vội vàng ngăn lại: "May mẫn nào có đi dễ dàng như vậy. Anh trai à, anh là khách đánh bạc may mắn nhất mà em từng gặp, nghe em, chơi thêm hai lượt nữa, nhất định có thể thắng. Đợi anh thắng được tiền, em dẫn anh đi ăn bữa khuya".
"Ăn cái gì?"
"Anh muốn ăn cái gì thì ăn cái đó", người phụ nữ tỏ ra quyến rũ.
Mã Sơn cười haha: "Được, vậy chơi thêm hai lượt nữa. Có điều, anh đã thua năm triệu, chơi nhỏ quá chẳng thú vị gì hết, muốn chơi thì chơi lớn luôn"
Ánh mắt người phụ nữ sáng lên: 'Anh trai muốn chơi bao lớn?"
"Em có bao nhiêu tiền?", Mã Sơn hỏi ngược lại.
"Anh trai à, anh cược lớn vậy luôn!”, đôi mắt người phụ nữ tỏa ra ánh sáng: "Anh có dám vay ba mươi triệu không? Có điều phải ký tên đói”
Mã Sơn lắc đầu: "Ít, em còn không, chừng một trăm triệu ấy."
Ánh sáng trong mắt người phụ nữ càng tăng lên:
“Một trăm triệu à! Em thì không vay được nhiều thế, nhưng em có thể vay giúp anh. Anh chờ chút!”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!