Một khi Lục Nhân Hoàng đột phá Hóa Thần, lực áp nhị điện chủ quá dễ dàng, đến lúc đó toàn bộ Thần Châu đại địa cũng phải nhìn sắc mặt cha con bọn họ nói chuyện. Muốn giết nhị điện chủ, tiêu diệt tứ đại thế lực cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi. Mặc dù Lục Chính Dương đã tỉnh lại, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục còn cần một đoạn thời gian, Lục Ly và Lục Linh chuẩn bị ở lại Thần Khải Thành nửa tháng, rồi mới trở về Hoang Giới.
Về phần ở lại Thần Khải Thành lâu dài thì? Lục Ly và Lục Linh đều không có ý định này, ở trong lòng bọn họ Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu, Hoang Giới, Hỏa Ngục mới là địa bàn của họ, là nhà của hai người.
Mặc dù bây giờ Thần Khải Thành do gia gia và cha họ làm chủ, nhưng hai người đều không có tâm phụ thuộc vào, hơn nữa Lục Ly đối với nơi này lại càng là lạnh tâm. Đương nhiên, Hỏa Ngục là một khối vô thượng bảo địa, điểm này cũng hấp dẫn hai người.
Hơn nữa bên trong Mộc Ngục, Thổ Ngục, Thủy Ngục còn có vô số linh tài đếm không hết, Lục Ly muốn nhanh chóng trở về phái người thu nhặt. Lục Nhân Hoàng vẫn đang hầu hạ Lục Chính Dương, Lục Ly và Lục Linh thương lượng một phen vạch ra bước tiếp theo, lúc này Lục Linh mới có thời gian hỏi thăm tình huống của Lục Ly những năm này.
Lục Ly không giấu diếm thứ gì, kể lại toàn bộ sự tình cho Lục Linh, đối với Lục Linh hắn không có bí mật. Sau khi Lục Linh nghe xong thổn thức không nguôi, không nghĩ tới Hỏa Ngục chỉ là tầng dưới cùng của Hỗn Độn Luyện Ngục, phía trên còn có chín tầng, sau khi vượt qua Lôi Ngục càng có thể trực tiếp phi thăng.
Nàng không nghĩ tới, bên ngoài Đấu Thiên Giới còn có nhiều giới diện như vậy, dựa theo lời nói của Lục Ly xung quanh Hỗn Độn Luyện Ngục, còn có vô số giới diện, cửu đại giới diện càng là cường giả như mây, Địa Tiên như cẩu. - Thần khí! Trên mặt Lục Linh lộ ra một chút vui mừng, nhưng lại lập tức lo lắng, nàng trầm ngâm một phen hỏi:
- Đệ đệ, cường giả cửu đại giới diện có buông tha tranh đoạt thần khí không? Nếu như bọn họ lợi dụng đại thần thông mạnh mẽ đả thông hàng rào giữa các giới diện, hạ xuống Đấu Thiên Giới mà nói... Lục Linh từ bên trong thượng cổ bí sử biết được, thời kỳ thượng cổ đã từng có cường giả giới diện khác hạ xuống Đấu Thiên Giới, hơn nữa Đấu Thiên Đại Đế cũng là người Trung Hoàng Giới.
Cho nên cường giả các đại giới diện, cũng không phải là không thể tiến vào Đấu Thiên Giới. Một khi cường giả cửu giới hạ xuống Đấu Thiên Giới, lấy tính mạng con dân toàn bộ Đấu Thiên Giới, thân nhân tộc nhân Lục Ly ra uy hiếp, ép Lục Ly giao ra Thiên Tà Châu, Lục Ly còn không giao sao?
- Hả! Nội tâm Lục Ly hơi run lên, tình huống như lời Lục Linh nói không phải không có khả năng xảy ra, hắn trầm ngâm chốc lát, hỏi:
- Nếu không... di dời toàn bộ con cháu Lục gia và Khương gia đến Hỏa Ngục? Bên trong Hỏa Ngục, Địa Tiên thượng giới không xuống được, Hóa Thần càng không xuống được, bên trong Hỏa Ngục là tuyệt đối an toàn. Hơn nữa tốc độ cảm ngộ áo nghĩa bên trong Hỏa Ngục rất nhanh, Lục gia Khương gia ở đây có thể nhanh chóng phát triển.
- Đệ nói chuyện này với ta cũng vô dụng... Lục Linh lắc đầu cười khổ, nói:
- Ta nghĩ đệ nên nói chuyện này với phụ thân và gia gia, chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý, Khương gia cũng như thế. Lục gia kinh doanh ở xung quanh Thần Khải Vực nhiều năm như vậy, bảo bọn họ trực tiếp buông tha, làm sao có khả năng? - Vậy thì đợi sau khi gia gia khôi phục, tìm người nói chuyện một chút. Lục Ly bất đắc dĩ gật đầu, gia gia Lục Chính Dương của hắn đã khôi phục, tự nhiên gia chủ Lục gia vẫn là hắn, nhất định sự tình Lục gia phải được Lục Chính Dương gật đầu.
- Ma Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới... Lục Ly lẩm bẩm mấy tiếng, sắc mặt trở nên âm trầm, hắn vẫn thiếu thời gian, cảnh giới của hắn quá thấp. Nếu như có thể tăng lên tới Địa Tiên, Hóa Thần cảnh, thì hắn có thể luyện hóa tất cả phong ấn của Thiên Tà Châu, đến lúc đó cường giả cửu giới hạ xuống Đấu Thiên Giới hắn cũng không sợ... Sau khi trò chuyện với Lục Linh một lát, Lục Ly đi ra khỏi biệt viện, sau đó đi vào trong một cái sân khác. Trong ngôi nhà này có hai nữ tử, lúc này hai nữ đang ngồi trong Thiên Điện, một người không ngừng nói líu ríu, một người lại ngồi yên lặng, trên mặt mang theo nụ cười tuyệt mỹ, như một đóa hoa bách hợp nở rộ. Sau khi Lục Ly đi tới, thấy nụ cười trên mặt Bạch Thu Tuyết thì cả người đều ngây dại, mặc dù lúc trước gặp qua nhiều lần ở trong Thiên Tà Châu, nhưng cũng không có một mình đi qua.
Lục Nhân Hoàng và rất nhiều người đều ở đó, cho dù da mặt Lục Ly có dày, thì Bạch Thu Tuyết cũng không dám nhích tới gần. Bạch Hạ Sương thấy Lục Ly đi vào, vui sướng đứng lên, ngọt ngào cười nói:
- Lục Ly, ngươi đã đến rồi? Gia gia ngươi khoẻ chưa?
- Đã giải độc rồi, qua một thời gian ngắn là có thể khỏi. Lục Ly cười gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Bạch Thu Tuyết, không tiếng động đan dệt vào nhau, biểu đạt tình ý với đối phương. Sau khi ngồi xuống, con ngươi Lục Ly hơi chuyển nói:
- Sương nhi, ở chỗ này có quen không? Có khó chịu hay không? Nếu không ta bảo Hồng Ngư tỷ dẫn ngươi vào trong thành đi dạo một chút? - Không đi! Bạch Hạ Sương khinh thường nói:
- Trong thành có cái gì hay mà dạo chơi, ra khỏi thành lại không an toàn, nếu như có một nhóm người đi theo, ta cũng chẳng muốn đi đâu. Bạch Hạ Sương không thức thời, Lục Ly lại có phần nhức đầu, con ngươi hắn hơi chuyển hỏi:
- Phu nhân đâu? Hạ Sương, muội giúp ta gọi nàng tới đây, cứ nói ta có việc cần nàng hỗ trợ.
- Tiểu cô ở trong sân bên cạnh! Bạch Hạ Sương hết sức đơn thuần, vậy mà thật sự chạy ra ngoài. Sau khi Bạch Hạ Sương đi ra, Lục Ly lập tức vươn cánh tay đến chỗ Bạch Thu Tuyết, Bạch Thu Tuyết lại lắc đầu, đỏ mặt không chịu đi qua. Lục Ly không nhịn được, đứng dậy đi tới, một cái ôm lấy Bạch Thu Tuyết, để nàng ngồi ở trên đầu gối, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, đầy thâm tình nói:
- Thu Tuyết, những năm này... Khổ cho nàng rồi. - Không khổ! Bạch Thu Tuyết lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, nhìn Lục Ly nói:
- Lục lang, ngươi so với ta càng khổ hơn, chỉ cần ngươi có thể hạnh phúc an khang, Thu Tuyết chết cũng không có gì đáng tiếc...