Chương 1056 Diệt này hai cái lão cẩu
Đám người Ma Hoàng Giới đều là người điên, những lời này cũng không phải là tùy tiện nói chơi. Lục Ly khích bác ly gián thất bại, cũng không xấu hổ, mà truyền ra một tiếng cười nói: - Vị tiền bối Ma Hoàng Giới này cũng đừng sỉ nhục chỉ số thông minh của ta. Nếu ta khiến ra khỏi Thiên Tà Châu, sợ rằng sẽ bị ngươi chém giết trước tiên đi? Trần Vô Tiên nhún vai nói: - Ta có thể thề với ngươi như vậy, nhất định bảo vệ ngươi chu toàn, nếu như ngươi chết, lão phu lập tức tự sát. Lục Ly không còn lời nào để nói, hai người căn bản không phá được Thiên Tà Châu, hắn cũng không tính toán đưa Thiên Tà Châu cho hai người, cho nên nói nhảm nữa cũng không có ý nghĩa. - Ta suy nghĩ một chút! Sau khi hắn ném ra một câu, liền dứt khoát bế quan nhập định. Một bên tiếp tục tu luyện, một bên luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu, tìm hiểu áo nghĩa. Hắn ở trong Cổ Thần Cấm Địa cảm ngộ được một cái áo nghĩa phong hệ, vậy mà cái áo nghĩa này có thể khống chế Linh Phong. Có thể thấy được cái áo nghĩa phong hệ này không phải áo nghĩa phổ thông, Lục Ly muốn tìm hiểu thêm một chút, xem có thể có đột phá lớn hay không. Bên ngoài Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức chờ đợi trong chốc lát, Ngô Quảng Đức vẫy tay với Địa Tiên Ngô gia đã tỉnh lại ở nơi xa nói: - Đưa thiếu gia đi. Thực lực Ngô Tà quá thấp, lúc nào Trung Hoàng Giới cũng có khả năng xảy ra đại chiến, thậm chí hắn cũng có thể chết đi, Ngô Tà ở lại nơi này không thích hợp. - Gia gia! Ngô Tà lo lắng kêu một tiếng, Ngô Quảng Đức phất tay, vị Địa Tiên kia mang theo Ngô Tà bay đi. Ngô Quảng Đức lau sạch vết máu trên mặt, nhìn Trần Vô Tiên hỏi: - Lão Trần, làm sao bây giờ? Xem ra tiểu tử này chuẩn bị kéo dài thời gian rồi. - Công kích, công phá nó rồi hãy nói! Trần Vô Tiên chờ đợi một hồi, biết Lục Ly sẽ không ngoan ngoãn dâng lên Thiên Tà Châu, hắn đánh ra một cái khô lâu đại thủ ấn, oanh kích về phía Thiên Tà Châu. Ngô Quảng Đức lại nuốt một viên đan dược chữa thương, bay sang bên cạnh một đoạn. Đột nhiên đâm ra một thương, vậy mà đầu thương xuyên thủng hư không, xuất hiện ở xung quanh hạt châu, nặng nề đánh xuống hạt châu. - Ầm! - Phanh! Hai người thay phiên tấn công, gần như không có ngừng nghỉ. Hai người thay phiên tấn công không quá phí sức, ngươi tấn công một vòng ta tấn công một vòng, hai người không có phóng thích đại thần thông, chỉ dùng áo nghĩa bình thường tấn công. Sau khi công kích trọn sáu bảy canh giờ, hạt châu vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, mỗi lần tấn công hạt châu chỉ hơi phát sáng, sau đó lại trở về yên tĩnh. Hai người âm thầm kinh hãi, năng lượng chứa đựng trong hạt châu này mạnh như thế nào? Cho dù bán thần khí cường đại, bị hai người đánh lâu như vậy, thì cũng đã sớm báo hỏng rồi? Quả nhiên vật này là thần khí. Hai người gia tăng lực công kích, sau sáu bảy canh giờ thương thế của Ngô Quảng Đức đã tốt hơn rồi, hắn không lo lắng Trần Vô Tiên đánh lén hắn, hai người tiếp tục công kích. - Hưu hưu hưu. Tiếp tục trôi qua bốn canh giờ, nơi xa truyền đến tiếng xé gió, một nhóm người bay tới. Hai người nhìn lướt qua, phát hiện là Quân Hồng Diệp mang theo một đám Địa Tiên Địa Hoàng Giới và tộc trưởng Lý gia cùng Địa Tiên Huyền Minh Giới bay tới. - Hả? Địa Tiên Nhâm gia đã ở trong đội ngũ? Không phải ban đầu Địa Tiên Nhâm gia và Địa Tiên Trần gia Ngô gia ở chung một chỗ sao? Tại sao lại không thấy Địa Tiên Trần gia Ngô gia nữa? Hai người Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức có một loại dự cảm xấu, bởi vì trừ Địa Tiên hai nhà bọn họ ra, người còn lại gần như đều tới. Ban đầu lục đại gia tộc bọn họ có được mười hai Hóa Thần cảnh, bị Lãnh gia giết bốn người. Tộc trưởng Nhâm gia chiến tử, hai vị Hóa Thần Ngô gia và Trần gia chiến tử, Lý gia Huyền Minh Giới cũng có một vị Hóa Thần chiến tử. Cộng thêm Hạo Trường Quận bị Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên giết chết! Mười hai Hoá Thần chỉ còn lại bảy, trừ Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên ra, năm vị Hóa Thần còn dư lại đều đã tới, hơn nữa đội ngũ vốn chia thành hai, lúc này toàn bộ Địa Tiên lại tụ tập ở chung một chỗ. Hai người đều cảm thấy một chút không ổn, hai người hoài nghi Quân Hồng Diệp liên hiệp Hạo gia và Lý gia Nhâm gia Huyền Minh Giới, muốn liên thủ đối phó bọn họ. - Trường Quận thúc! Một vị Hóa Thần Hạo gia khác thấy thi thể Hạo Trường Quận trên mặt đất, thì nhất thời bi thương gào thét, sát khí trên người hắn tuôn ra, giận dữ gầm lên: - Liên thủ giết bọn họ! - Các ngươi dám? Trần Vô Tiên gào to: - Dám đụng đến chúng ta, hai tộc chúng ta tất diệt bốn tộc các ngươi! - Vậy sao? Quân Hồng Diệp cười lạnh, vung tay lên nói: - Diệt hai lão cẩu này, cùng nhau động thủ. - Hưu hưu hưu. Tộc trưởng Lý gia cùng một vị Hóa Thần khác của Nhâm gia và ba vị Hóa Thần Quân gia Hạo gia đều bay vụt lên. Còn lại Địa Tiên không tham gia vào chiến đấu của Hóa Thần, nếu bọn họ dám nhích tới gần sẽ bị giết chết toàn bộ, bọn họ còn không có ngu như vậy. - Đi! Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức không ngốc, hai người phân biệt phóng ra một lần áo nghĩa mạnh mẽ tấn công, phóng về phía bắc như mũi tên nhọn. Hai người đúng là người điên, nhưng không phải người ngu, hai đại Hóa Thần đối chiến năm Hóa Thần, cho dù hai người có khả năng giết chết một hai, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Trên thân thể hai người đều sáng lên một đạo huyết quang, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, chỉ một hơi thời gian đã biến mất ở cuối chân trời phía xa, đám người Quân Hồng Diệp muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp. - Đáng tiếc! Quân Hồng Diệp có một chút nhức đầu, đám người Ma Hoàng Giới đều có một loại bí thuật huyết độn. Bí thuật này dùng để chạy trốn quá nhanh, căn bản đuổi không kịp, đây cũng là một nguyên nhân khiến mọi người kiêng dè người Ma Hoàng Giới. - Đừng đuổi theo. Thấy Hóa Thần Hạo gia còn muốn đi truy sát, Quân Hồng Diệp gầm lên, ánh mắt của hắn nhìn về phía Thiên Tà Châu càng thêm nhức đầu. Bởi vì bên trong còn có thân tôn tử của hắn, hắn khó có thể mặc kệ thân tôn tử của mình?
Chương 1057 Chân chính lòng dạ ác độc chính là các ngươi 1
Quân Hồng Diệp suy nghĩ một chút lại ôm lấy tâm tính may mắn mở miệng nói: - Lục Ly, chúng ta đã giúp ngươi huỷ diệt Lãnh gia rồi, dựa theo ước định có phải ngươi nên thả người không? Bên trong Thiên Tà Châu không có bất kỳ âm thanh gì vang lên, Quân Hồng Diệp chờ giây lát lại nói: - Lục Ly, thả hay không thả, cho một câu nói đi! - Ầm ĩ cái gì? Sau khi đợi chừng mười tức thời gian, Lục Ly mới truyền lời ra: - Lão quỷ Hạo gia tự tay giết chết con cháu của mình, hay là ta đưa con cháu các ngươi ra ngoài, cho các ngươi tự mình đánh chết? Sắc mặt Quân Hồng Diệp biến đổi, sắc mặt Hóa Thần Nhâm gia và tộc trưởng Lý gia âm trầm xuống, bọn họ đều rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hoặc là vì Thiên Tà Châu mặc kệ con cháu mình, hoặc là buông tha cho Thiên Tà Châu. - Ầm! Một tia sáng lấp lánh, Quân gia Nhâm gia Lý gia phân biệt có một vị công tử xuất hiện ở bên ngoài. Giọng nói không mang theo một chút dao động nào của Lục Ly vang lên: - Các ngươi cứ giết chết ba vị công tử này trước đi, lát nữa lại giết đám người Quân Mộng Trần. Sau khi giết chết toàn bộ, các ngươi có thể tấn công Thiên Tà Châu rồi. Ba vị công tử đi ra lập tức luống cuống, kinh hoàng nhìn người của gia tộc mình, tất cả quỳ xuống liên tục khẩn cầu. Điều này làm cho đám người Quân Hồng Diệp dứt khoát hết cách, không phải ai cũng máu lạnh, vô tình như Hạo Trường Quận. Ba vị công tử bên ngoài không ngừng lớn tiếng cầu khẩn, trong mắt những người bên trong toàn vẻ kinh hoàng, Lục Ly lại không chút biểu cảm, trong lòng không chút dao động. Cái tát của Lãnh Vô Hinh ở trong Cổ Thần Cấm Địa đã hoàn toàn đánh tỉnh hắn, khiến hắn hiểu được tình cảnh của mình. Đối với mấy đại giới diện mà nói, hắn chính là một con kiến hôi, bất luận kẻ nào bóp chết hắn cũng sẽ không có một chút nương tay. Cho nên hắn nhất định phải trở nên lãnh huyết vô tình, nhất định phải vững tâm như thiết, nhất định phải giết chóc quả quyết mới có thể sống tiếp, bất kỳ một chút may mắn nào cũng đủ để cho hắn tan xương nát thịt. Đám người Quân Hồng Diệp ở bên ngoài vẫn chần chờ không quyết như cũ, đột nhiên lúc này có một luồng ánh sáng huyết hồng từ phía bắc bắn tới, bắn thẳng đến chỗ ba vị công tử bên ngoài Thiên Tà Châu. - To gan! Quân Hồng Diệp giận dữ, quần áo toàn thân bay lên, sau đó hắn dùng sức kéo một cái, quần áo tung bay, hóa thành một cái đại kỳ chặn luồng ánh sáng huyết hồng kia lại. - Xuy. Nhưng mà một đạo thương ảnh từ một phương hướng khác lại đột nhiên ngưng tụ trước mặt ba vị công tử, thương ảnh ung dung đâm tới, đầu ba vị công tử nổ thành huyết vụ. - Ha ha ha! Bầu trời phương bắc truyền đến hai tiếng cười lớn, giọng nói Ngô Quảng Đức vang lên: - Quân Hồng Diệp, dám giết người nhà của chúng ta, đây chính là kết cục! - Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên! Quân Hồng Diệp hoàn toàn bạo nộ rồi, thân thể lao đi như một con thương ưng, Hóa Thần của Quân gia Hạo gia Nhâm gia và Lý gia cũng nổi giận truy sát theo. - Ha ha! Lục Ly cười nhạt bên trong Thiên Tà Châu, chó cắn chó chính là cục diện tốt nhất, Thiên Tà Châu không phải thừa nhận tấn công cường đại, dù sao năng lượng bên trong cũng ít đi từng chút. Những Địa Tiên còn lại, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng không biết làm như thế nào cho phải. Bọn họ không có can đảm truy sát Hóa Thần, chỉ có thể tiếp tục đứng ở đây. Lục Ly mặc kệ bên ngoài tiếp tục bế quan tu luyện, tốc độ tu luyện huyền lực ở trong này rất nhanh, hiện tại tốc độ tăng trưởng của Hồn Đàm hắn đã có một chút theo không kịp, nếu không rất nhanh sẽ có thể đột phá Quân Hầu cảnh hậu kỳ, phương diện áo nghĩa hắn đã cảm ngộ rất tốt. Bên ngoài trở nên yên tĩnh, ước chừng trôi qua bốn ngày, ngũ đại Hóa Thần mới bay vụt tới. Sắc mặt năm người âm trầm, rõ ràng không có giết được Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên. Quân Hồng Diệp bay sau, ánh mắt quét về phía Thiên Tà Châu trước tiên, khẽ quát: - Lục Ly, thả đám người Mộng Trần ra, chúng ta lập tức rời đi, trở về giới diện của mình, tuyệt không xuất hiện ở Trung Hoàng Giới, được không? Trầm mặc! Tộc trưởng Lý gia nói tiếp: - Lục Ly, không nên khinh người quá đáng, làm người phải nói nguyên tắc. Chúng ta đã giúp ngươi diệt Lãnh gia, ngươi còn muốn như thế nào? Chẳng lẽ sau này ngươi không muốn lăn lộn tại tứ đại giới và ngũ tiểu giới? Chẳng lẽ thật sự không sợ chúng ta truy xét đến tộc nhân của ngươi, diệt cửu tộc ngươi? Vẫn là trầm mặc! Địa Tiên Nhâm gia cũng mở miệng theo: - Lục Ly, có điều kiện gì ngươi nói ra, chỉ cần có thể nói chuyện, cũng sẽ nói chuyện. Trầm mặc như trước! Mắt Quân Hồng Diệp lộ ra một chút quyết tuyệt, hắn và mọi người liếc mắt nhìn nhau, người của Nhâm gia và Lý gia bất đắc dĩ gật đầu. - Tất cả tấn công hạt châu! Quân Hồng Diệp phất tay, hơn bốn mươi vị Địa Tiên cắn răng tản ra, bắt đầu tấn công mạnh mẽ Thiên Tà Châu. Năm vị Hóa Thần cũng động thủ, bọn họ đã chuẩn bị buông bỏ đám người Quân Mộng Trần. Không sai! Thái độ của Lục Ly khiến cho bọn họ tuyệt vọng, Lục Ly quá cẩn thận, nếu bản thân hắn không an toàn, tuyệt đối sẽ không thả người. Vấn đề là Thiên địa to lớn, nơi nào là nơi an toàn chứ? Bọn họ cũng không biết Lục Ly đến từ Đấu Thiên Giới, cho rằng hắn là người bên trong mấy đại giới diện, cho nên cho dù Lục Ly bỏ chạy tới chân trời góc biển cuối cùng cũng sẽ bị giết chết. Cho nên Lục Ly tuyệt đối sẽ không dễ dàng thả người, đã như vậy chỉ có thể là tráng sĩ đứt cổ tay, hi sinh con cháu của mình, đoạt lấy Thiên Tà Châu rồi hãy nói. Tứ đại gia tộc đã bàn bạc xong, mặc kệ cuối cùng Thiên Tà Châu thuộc về người nào, thì nhà này cũng phải lấy ra cái giá lớn để bù đắp cho ba nhà còn lại, bốn tộc tuyệt không thể tự giết lẫn nhau. Thần khí! Ai không muốn lấy được? Chỉ cần đoạt được thần khí sau đó luyện hóa, thực lực sẽ lập tức tăng mạnh, phỏng chừng có thể quét ngang Hóa Thần cảnh, đến lúc đó sẽ không e ngại cường giả bất kỳ gia tộc nào khiêu chiến. Năm vị Hóa Thần, hơn bốn mươi vị Địa Tiên điên cuồng loạn tạc, Thiên Tà Châu sáng lấp lánh không thôi.
Chương 1058 Chân chính lòng dạ ác độc chính là các ngươi 2
Lục Ly ở bên trong cũng nhức đầu, đám người kia quyết tâm muốn phá vỡ Thiên Tà Châu rồi, nhiều người điên cuồng oanh tạc như vậy, năng lượng trong hạt châu sẽ nhanh chóng giảm bớt, sợ là không chống đỡ được một hai năm. - Xin lỗi rồi, là lão tổ nhà các ngươi muốn các ngươi chết! Con ngươi Lục Ly trở nên lạnh lẽo, nhìn về phía đám người Quân Mộng Trần. Đám người Quân Mộng Trần nhất thời kinh hoàng không ngớt, nội tâm Lục Ly không có bất kỳ chút dao động nào, tâm niệm hơi động trừ Lãnh Vô Hinh ra toàn bộ con cháu trẻ tuổi đều được truyền tống ra ngoài. - Rầm rầm rầm Ầm Bên ngoài toàn là lưu quang, công kích của mấy chục người không ngừng bay qua, sau khi nhóm người bị truyền tống khỏi đây, trong nháy mắt bị các loại tấn công bao phủ. Chiến giáp bán thần khí trên thân thể bọn họ đều bị Lục Ly tháo xuống rồi, kết cục không cần nhiều lời, toàn bộ bị đánh thành tro bụi, căn bản không có biện pháp cứu - Mộng Trần! Quân Hồng Diệp bi phẫn hét lớn một tiếng, giương mắt nhìn đứa cháu trai mình yêu thích nhất bị đánh thành thịt nát, chuyện này khiến nội tâm của hắn thương tổn lớn vô cùng, trong nháy mắt Quân Hồng Diệp cảm giác như mình già đi mấy chục tuổi. Nhâm gia và người của Lý gia cũng giận dữ không thôi, tấn công càng thêm mãnh liệt, bắt đầu điên cuồng sử dụng áo nghĩa cường đại tấn công. - Đây là do các ngươi tự tìm đến! Giọng nói lạnh lùng của Lục Ly truyền đến: - Tham niệm trong lòng các ngươi hại chết bọn họ, không phải là Lục Ly ta lòng dạ ác độc, lòng dạ ác độc chân chính chính là các ngươi. Sau khi nói xong Lục Ly cũng không nhìn bọn họ nữa, mà bắt đầu điên cuồng gia tăng huyền lực. Hắn truyền toàn bộ huyền lực hắn tu luyện ra vào trong Thiên Tà Châu, muốn tăng tốc luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất trong Thiên Tà Châu. - Không sai. Lục Ly cảm ứng một phen, sau khi hắn điên cuồng truyền huyền lực vào, quả nhiên tốc độ luyện hóa tăng lên mấy lần, cứ tiếp tục như vậy nhiều nhất một năm là có thể cởi bỏ tầng phong ấn thứ nhất. Hiện tại hắn đặt toàn bộ hi vọng lên việc phá giải tầng phong ấn thứ nhất, nếu như sau khi phá giải phong ấn, hắn vẫn không có cách nào tự vệ, vậy chỉ có thể vùi thân tại đây rồi. Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, chín vị Địa Tiên ngồi xếp bằng bên cạnh lại hoảng sợ không chịu nổi một ngày. Thông qua lời nói của Lục Ly... Bọn họ có thể đoán được tình huống đại khái bên ngoài. Công tử tiểu thư của gia tộc bọn họ đều đã chết hết, ai biết Lục Ly có ném bọn họ ra ngoài hay không? Lãnh Vô Hinh ở trong góc luyện dược, trên mặt một mảnh tĩnh mịch. Nàng không biết Lãnh gia đã bị huỷ diệt, thế nhưng trong lòng cũng đoán được đại khái, nhiều gia tộc liên thủ tấn công như vậy, làm sao Lãnh gia có thể gánh vác được? Nếu như có thể tự sát mà nói, Lãnh Vô Hinh đã sớm tự sát rồi! Bởi vì một cái quyết định của nàng, mà nàng đã hại chết vô số người Lãnh gia, điều này làm cho nàng cảm giác sống không bằng chết. Nàng rất hối hận tại sao lại đi Hỏa Ngục? Vì sao phải trêu chọc Lục Ly? Lục Ly một lòng yên lặng tu luyện, điên cuồng vận chuyển công pháp tu luyện huyền lực, sau đó truyền toàn bộ huyền lực tu luyện ra vào trong Thiên Tà Châu, xung kích tầng phong ấn thứ nhất. Năm vị lão quái Hóa Thần và hơn bốn mươi vị Địa Tiên bên ngoài thì điên cuồng công kích Thiên Tà Châu, trong lòng đám người Quân Hồng Diệp đã quyết định cho dù tất cả bọn họ chết ở đây, cũng muốn phá vỡ hạt châu này, băm vằm Lục Ly. Tôn nghiêm của mấy đại gia tộc không thể khiêu khích, huống chi người khiêu khích bọn họ còn là một võ giả Quân Hầu cảnh nhỏ, chuyện này đối với mấy đại gia tộc mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã, không cách nào nhịn được. Một tháng! Nguyên cả đám oanh ở chỗ này suốt một tháng, Thiên Tà Châu lại vẫn cứ không ngừng lấp lánh quang mang, chẳng hề có dấu hiệu gì là sẽ bị phá mở. May mắn một tháng qua không thấy Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên xuất hiện thêm lần nào. Lần trước năm tên Hóa Thần trong cơn phẫn nộ, truy sát hai người mấy ngày mấy đêm, dự tính lúc này hai người kia đang trốn ở đâu đó chữa thương. Phùng Hoàng triều và Tề Hoàng triều không có bất cứ động tĩnh nào, tựa hồ không muốn nhúng tay vào chuyện này. Chẳng qua vẫn có thám báo được phái tới, giám sát tình huống bên này. Quân Hồng Diệp không muốn chọc giận hai đại Hoàng triều thế nên chẳng mấy để ý tới đám thám báo kia. Công kích một tháng, Thiên Tà Châu vẫn không có gì dị dạng, đám người Quân Hồng Diệp khá là nản lòng. Song vẫn không bởi thế mà từ bỏ, nếu không người nhà bọn hắn liền chết vô ích, bọn hắn cũng uổng phí thời gian suốt một tháng qua. Lục Ly ở bên trong điên cuồng tu luyện suốt một tháng, Huyền lực tu luyện ra được đều quán chú vào trong Thiên Tà Châu, khiến cho tốc độ luyện tăng nhanh. Đương nhiên muốn triệt để luyện hóa mà không mất chừng một năm thì căn bản không thể. Song phương cứ thế giằng co, thời gian tiếp tục trôi đi, mười ngày sau, cục diện bế tắc rốt cục bị đánh vỡ. Xuy xuy Từ phương bắc truyền đến một tiếng xé gió nhỏ nhẹ, tiếp sau một bàn tay khổng lồ màu máu ngưng tụ giữa trời. Bàn tay kia lớn chừng trăm trượng, như cánh tay của Thần trùng trùng vỗ xuống. - Thối lui! Quân Hồng Diệp lập tức kịp có phản ứng, lấy ra một thanh chiến đao cực lớn, bất thần bổ lên không trung, mấy tên Hóa Thần lão quái cũng đồng thời phóng thích công kích. Ầm ầm! Trên không trung, bàn tay khổng lồ bị xé toang, tầng tầng không gian chấn động, từng khe nứt to tướng hiện ra. Cuồng phong gào thét, khí tức khủng bố tràn ngập ra khắp nơi, chấn cho đám thám báo đang tiềm phục xung quanh không khỏi rung lên. - Trần Vô Tiên! Quân Hồng Diệp hét lớn một tiếng, thân hình như cuồng Long lướt đến, bốn tên Hóa Thần Cảnh còn lại cũng bay lên, muốn lần nữa đánh trọng thương Trần Vô Tiên. - Ha ha ha! Trần Vô Tiên cười lớn bay vút về hướng bắc, lại không phóng thích Huyết Độn, mà từ đầu chí cuối vẫn giữ khoảng cách chừng mấy ngàn trượng với đám người kia. - Không đúng! Sau khi đuổi theo ngàn dặm, Quân Hồng Diệp đột nhiên hồi thần lại, kinh hô: - Điệu hổ ly sơn, đi về!
Chương 1059 Đừng quá phận
Ngô Quảng Đức không thấy xuất hiện, khẳng định không phải đang chữa thương, mà là đi giết Địa Tiên mấy nhà bọn hắn. Sắc mặt cả đám không khỏi đại biến, dồn dập bay vụt mà về, từ đằng xa liền đã nghe được tiếng rền vang vọng lại từ chỗ Thiên Tà Châu, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng. - Ngô Quảng Đức, ta thề giết ngươi! Xung quanh Thiên Tà Châu đã biến thành một mảnh hỗn độn, mười mấy tên Địa Tiên bay ra tứ xứ, Ngô Quảng Đức tay cầm trường thương chính đang truy sát Địa Tiên, lúc này đã có tám tên Địa Tiên bị hắn chém giết. - Ha ha ha! Ngô Quảng Đức bay trốn ra xa, không tiếp tục đuổi giết nữa, hắn hóa thành một đạo huyết quang biến mất ở chân trời phía đông, tiếng cười to lại vẫn không ngừng vang vọng giữa không trung: - Quân Hồng Diệp, ngươi có gan thì đuổi theo giết bản tọa thử xem? Dám cả gan chọc tới Ma Hoàng Giới chúng ta, vậy thì chuẩn bị tinh thần bị chúng ta điên cuồng trả đũa đi. Quân Hồng Diệp không đi đuổi giết, bởi vì Ngô Quảng Đức sử dụng Huyết Độn, hắn có muốn đuổi cũng đuổi không kịp. Hắn nhìn xuống tàn thi dưới đất, lại nhìn đám Địa Tiên bị trọng thương, khóc không ra nước mắt. Hai tên Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức đều là kẻ điên, liều chết cũng dám đến đánh lén. Lần này giết mấy người, lần kia giết mấy người, cứ tiếp tục như thế sợ rằng chút người còn lại này đều bị diệt sạch. - Đừng tản ra! Quân Hồng Diệp nghĩ nghĩ rồi nói: - Dù đuổi giết cũng phải lưu hai tên Hóa Thần ở gần, không thể sập bẫy thêm lần nào nữa. Đám đông khẽ gật đầu tán đồng, ba người đuổi giết, hai người lưu lại, như thế dù có người đến đánh lén cũng có thể chống đỡ được. Số bị thương thì bắt đầu trị liệu, số không bị thương lại tiếp tục oanh kích Thiên Tà Châu. Công kích lâu vậy rồi, chết nhiều người như vậy rồi, làm sao có thể nửa đường mà phế. Bọn Quân Hồng Diệp đã hạ quyết tâm, dù chỉ còn lại năm lão quỷ bọn hắn cũng phải tiếp tục không ngừng công kích, thẳng đến khi Thiên Tà Châu phá mở mới thôi. Chỉ sau ba ngày! Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức lại lần nữa kéo tới, lần này hai người không dùng chiêu điệu hổ ly sơn mà chia ra một nam một bắc, một trước một sau đánh lén, phóng thích ra hai áo nghĩa cường đại, đợi khi đám Quân Hồng Diệp đi ra ngăn cản Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên lại ra tay diệt đi ba tên Địa Tiên. Sau khi giết người, bọn hắn lập tức sử dụng Huyết Độn bỏ chạy mất dạng, căn bản không cho đám Quân Hồng Diệp cơ hội truy sát. - Các ngươi trở về đi! Quân Hồng Diệp nghĩ nghĩ rồi nói với số Địa Tiên còn lại, giờ đám này có ở lại đây cũng chẳng nghĩa lý gì. Sớm muộn đều sẽ bị chém giết sạch, chỉ có lui về các giới mới may ra giữ được mạng sống. Hóa Thần của Hạo gia Nhậm gia Lý gia nghĩ nghĩ liền cũng phất tay, bọn hắn căn bản không cách nào ngăn cản Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên đánh lén, đám người này có lưu lại rồi cũng chỉ biến thành một đống thi thể lạnh băng. Không phải bọn hắn không nghĩ tới triệu tập cường giả Hóa Thần trong gia tộc đến đây, chỉ là vạn nhất điều người tới, bản tộc lại bị đám kẻ điên Ma Hoàng Giới xâm nhập thì sao? Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức cũng không triệu tập người tới, không chừng còn đang lăm le chờ cơ hội xâm nhập Địa Hoàng Giới và Huyền Minh Giới cũng nên? Hơn ba mươi Địa Tiên còn lại khẽ gật đầu, trầm mặc kết hội rời đi. Bọn hắn một đường tiến thẳng về hướng tây, định đi vòng tới Hỗn Độn Thành, tránh miễn gặp phải Trần Vô Tiên Ngô Quảng Đức. Năm tên lão quái tiếp tục công kích Thiên Tà Châu, mặc dù thiếu đi đám Địa Tiên, lực độ công kích lại không yếu đi quá nhiều. Cả năm lão quái đều phóng thích áo nghĩa cường đại, tranh thủ sớm ngày phá mở Thiên Tà Châu. Mười ngày sau! Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức lần nữa xuất hiện, chẳng qua lần này hai người không tấn công mà ném tới một chiếc Không Gian giới, sau đó cười to bay đi. Trong lòng Quân Hồng Diệp dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn phi thân tới, cầm lên Không Gian Giới Chỉ, thần niệm quét vào bên trong, lập tức tròng mắt đỏ ngầu như máu, miệng phun ra một búng máu tươi, rống giận: - A! Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, hai tên cẩu tạp chung các ngươi … - Ách. Sắc mặt bốn tên lão quái còn lại đều khẽ biến, tiếp lấy giới chỉ, thần niệm quét qua một vòng, trên người tức thì cuộn trào sát khí. Mười mấy tên Địa Tiên rời đi đều đã bị chém giết sạch, không sót một ai. Hơn nữa tất cả thi thể đều bị chặt thành nhiều khúc, chất thành một đống, căn bản không nhìn ra được là ai với ai. - Lão cẩu, hai tên lão cẩu Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên, các ngươi được lắm! Tộc trưởng Lý gia và lão tổ Nhậm gia khóc không ra nước mắt, Quân gia Hạo gia nhà lớn nghiệp lớn, chết chút Địa Tiên không tính là gì. Nhưng Địa Tiên hai nhà bọn hắn lại không được nhiều như vậy, một hơi chết hơn hai mươi tên khiến hai người bọn hắn đau lòng không thôi. Lần này mỗi nhà bọn hắn còn chết đi một Hóa Thần, thậm chí tộc trưởng Nhậm gia còn tử trận. - Lỗ lớn! Con em hai nhà không cứu ra được, lại chết mất hai vị Hóa Thần, Địa Tiên thì toàn quân lật chìm, hai tên lão quái thực sự chỉ muốn chết quách cho xong. Quan trọng nhất chính là Thiên Tà Châu này bị đánh lâu như vậy rồi, vậy mà chẳng có dấu hiệu gì là sẽ được phá mở cả, điều đó khiến hai người cảm thấy rất là bất lực. Nếu oanh kích suốt một năm vẫn không oanh ra được, oanh mười năm cũng không oanh ra được, vậy bọn hắn biết phải làm sao? Mà dù oanh phá được, hai gia tộc Huyền Minh Giới chưa chắc đã có phần, mà rất có thể sẽ bị Quân Hồng Diệp chiếm mất. Đến lúc đó nếu chỉ đền bù chút ít linh tài bảo vật, gia tộc bọn hắn càng lỗ lớn. - Tiếp tục! Quân Hồng Diệp cắn răng rống giận: - Phóng thích áo nghĩa cường đại, tranh thủ trong một tháng oanh phá. Đợi nắm xuống hạt châu này, chúng ta liền cùng nhau liên thủ đánh hạ Ma Hoàng Giới, diệt đi Ngô gia và Trần gia, báo thù rửa hận! Địa Tiên đều chết hết, còn dư lại năm tên Hóa Thần lão quái, bọn hắn không cần phải lo lắng Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức tới đánh lén nữa. Nếu hai người kia dám đến đánh lénm năm người không phải là không có cơ hội phản sát, đánh thương nặng hai người như lần trước.
Chương 1060 Thiên Tàn lão nhân
Tiếp tục công kích, quả nhiên hơn mười ngày sau, Trần Vô Tiên và Ngô Quảng Đức đều không thấy xuất hiện, chúng nhân dần yên tâm, ngày đêm tập trung oanh kích Thiên Tà Châu. Phùng hoàng triều và Tề hoàng triều đều hết sức an tĩnh, trừ thám báo được phái tới xung quanh ra thì không thấy bất kỳ cường giả nào tới nữa cả. Thực ra … Hai đại hoàng triều chỉ là nhìn về ngoài không có động tĩnh thôi. Chứ bên trong thì vẫn đang sóng ngầm mãnh liệt, một mực tranh luận không ngừng. Trong một tòa ám điện Phùng Đế Thành, các đại gia tộc Trung Hoàng Giới tụ tập lại, người nắm ở ở các gia tộc bát cửu phẩm đều có mặt trong đại điện. Các gia tộc sớm đã nắm được tình hình ở mặt bắc Lãnh Đế Thành, tư liệu về Lục Ly cũng đã thăm dò được phần nào. Lục Ly căn bản không phải đại nhân vật gì cả, Quân Hồng Diệp chẳng qua là đang tìm cớ khai chiến mà thôi. Đương nhiên! Lúc này danh tiếng Lục Ly đang rất hiển hách, bởi vì trong tay Lục Ly có một món thần khí, hơn nữa bởi vì thần khí mà còn khiến cho không ít người phải chết. Vấn đề các gia tộc đang tranh luận chính là có nên tham dự tranh đoạt thần khí! Chỉ cần có được món thần khí kia bất kỳ gia tộc nào cũng đều sẽ có thể lập tức bay vọt, nhảy thành gia tộc số một trong bốn đại giới năm tiểu giới. Cường giả Hóa Thần nào có được món thần khí kia cũng sẽ thực lực tăng mạnh, có khả năng quét ngang Hóa Thần cảnh. Chúng nhân tin tưởng Lục Ly không cách nào sử dụng toàn bộ chức năng thần khí, lấy cảnh giới Lục Ly khẳng định không thể hoàn toàn luyện hóa, thần khí tuyệt đối là tồn tại nghịch thiên, không khả năng chỉ dùng để phòng ngự đơn thuần. Hiện tại bên kia có bảy Hóa Thần, Phùng gia Tề gia dồn lại có chín tên Hóa Thần, cộng thêm các gia tộc còn lại tổng cộng đã lên tới mười lăm tên Hóa Thần. Nếu bọn hắn dẹp xong Hỗn Độn Thành, phong ấn đại môn truyền tống tới Hỗn Độn luyện ngục, thế cục liền bắt thành bắt ba ba trong hũ. Mười lăm Hóa Thần đấu bảy Hóa Thần chẳng lẽ còn không diệt được? Đến lúc đó Thiên Tà Châu nhất định sẽ về tay Trung Hoàng Giới, bất luận là Tề gia hay Phùng gia có được thì đều có thể quét ngang mấy đại giới diện còn lại. Vấn đề nằm ở chỗ Đến cùng hạt châu này nên về tay ai? Mấy năm qua Tề gia và Phùng gia không hề hòa thuận, bất kỳ nhà nào lấy được Thiên Tà Châu, tất sẽ chèn ép nhà còn lại, thậm chí trực tiếp nhất thống Trung Hoàng Giới, diệt đi nhà kia. Còn một vấn đề nữa! Nếu kế này thực thi không chuẩn ... Để cho vài người trong bảy tên Hóa Thần kia đào thoát đi được, đến lúc đó Trung Hoàng Giới tất sẽ cuộn lên gió tanh mưa máu, không biết phải chết đi bao nhiêu người. Hóa Thần tùy tiện tung ra một kích, thành trì đều có thể hóa thành tro tàn, như thế tuyệt đối sẽ thành một trường hạo kiếp đối với Trung Hoàng Giới. Mặt khác… Không phải cứ phong tỏa hoặc là hủy đi thông đạo nối với Hỗn Độn luyện ngục liền thật sự an toàn. Mấy đại giới diện bên ngoài có thể sử dụng đại thần thông, đả thông ngăn cách giữa giới diện với giới diện. Bốn đại giới diện liền cùng với nhau, nếu tiêu tốn đại giá đả thông ngăn cách giữa giới diện với nhau, nhanh thì chỉ mất khoảng nửa năm. Nếu trong vòng nửa năm không cách nào triệt để luyện hóa Thiên Tà Châu, mấy đại gia tộc từ các giới diện còn lại tất sẽ liên thủ xâm phạm Trung Hoàng Giới, đến khi đó tất cả gia tộc Trung Hoàng Giới đều sẽ bị huỷ diệt, Trung Hoàng Giới cũng bị các gia tộc kia phân cắt. Cho nên! Mấy đại gia tộc trong Phùng Đế Thành tranh luận suốt hơn một tháng, lại vẫn chưa thương nghị ra được kết quả. Với tình hình này, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không lấy ra được kết quả, bởi vì Phùng gia và Tề gia không ai phục ai hết. - Thời cơ không thể mất, mất rồi không còn tới nữa. Tề lão tổ, Phùng lão tổ, các ngươi nhanh quyết định đi? Cứ tiếp tục đợi, hạt châu kia sẽ bị người phá mất. - Đúng vậy, trước cứ nắm lấy hạt châu kia rồi tính, chỉ cần hạt châu chỉ ở trong tay Trung Hoàng Giới chúng ta là được. Nếu để cho bọn Quân Hồng Diệp hoặc Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên lấy đến tay, khi đí chúng ta sẽ càng thảm. - Khoan nói thần châu nên về tay ai, giờ vấn đề là nên đoạt bảo thế nào? Dù cho diệt đi bảy lão quái kia, cuối cùng chúng ta cũng sẽ tự giết lẫn nhau, khiến cho Trung Hoàng Giới sinh linh đồ thán, có lấy hay không lấy thần châu chẳng phải đều như nhau? - Đúng, thần châu này chỉ có thể do Phùng gia chúng ta nắm giữ, bằng không chúng ta tuyệt không xuất chiến! - Ha ha, khoan vội nói chuyện chia chác, các ngươi có nghĩ đến phản ứng của mấy đại gia tộc khi chúng ta giết bảy lão quái kia? Đến lúc đó bọn họ liên hợp lại đả thông không gian tường lũy, ai có thể đứng ra ngăn nổi mấy đại gia tộc kia liên thủ? … Trong đại điện rất ồn ào, lão tổ Tề gia và Phùng gia lão tổ lại đều không nói nửa lời. - Được rồi! Cuối cùng, lão tổ Phùng gia mở miệng, phất tay nói: - Về hết đi, thần châu này Phùng gia không cần, chúng ta không nhúng tay vào, các ngươi muốn chơi thế nào thì tự đi mà chơi. Lão giả Tề gia khẽ lay động hàng lông mi trắng dài, cười nhẹ một tiếng, nói: - Phùng lão đầu, phát hỏa gì đấy? Chỉ là tranh luận thôi mà? Hay là để ngươi cầm thần châu? Chỉ cần ngươi lập Đấu Thiên huyết thệ, chắp tay nhường ra Trung Hoàng Giới, đồng thời bảo chứng trong vạn năm không xâm phạm Trung Hoàng Giới, chúng ta liền ra tay giúp nhà các ngươi nắm xuống thần châu. Người Phùng gia không khỏi động tâm, nếu thật có thể nắm lấy thần châu, lão tổ liền có được chiến lực đủ để quét ngang bốn đại giới năm tiểu giới. Đến lúc đó chỉ cần nhất thống tám giới còn lại, dù có chắp tay nhường ra Trung Hoàng Giới lại đã làm sao? - Ha ha! Lão tổ Phùng gia cười lạnh một tiếng, nói: - Tề lão đầu, đừng nói với ta mấy chuyện tầm phào này. Trong lòng ngươi ta đều rất rõ ràng, nhà ai cầm thần châu đều không sao cả, then chốt là cầm thần châu rồi, làm sao ngăn đỡ phản đánh từ mấy đại gia tộc còn lại. Nắm lấy thần châu không khó, song muốn hoàn toàn luyện hóa lại không đơn giản. Bằng không Lục Ly sớm đã luyện hóa rồi chứ không ngồi bất động trong đó, mặc cho mấy đại Hóa Thần công kích.