Chương 1006 Cổ Thần Cấm Địa
Chương 1006: Cổ Thần Cấm Địa
- À... Ngươi nhớ kỹ chuyện này không thể quá cứng nhắc, nếu không đám lão quái bên trong Hỗn Độn Luyện Ngục lấy cớ, cùng tấn công thì gia tộc sẽ có phiền phức lớn.
- Con đã hiểu!
Lãnh Vô Thương gật đầu, sau khi hỏi thăm Lãnh Thiên Hận mấy câu, liền đi xuống an bài. Hắn không có lập tức nói cho Lục Ly biết Lãnh gia đã cho phép hắn tiến vào Cổ Thần Cấm Địa, mà qua một ngày mới tự mình đi qua trả lời.
Tất cả sự tình đều kết thúc.
Vài ngày sau Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật và một vị thiên tài khác của Lãnh gia là Lãnh Bất Ky cùng tiến vào Cổ Thần Cấm Địa, đi theo còn có hai vị Địa Tiên Lãnh gia.
Lục Ly không đi ra ngoài nữa, chuyên tâm ở bên trong biệt viện tu luyện, tính từ hôm nay hắn chỉ còn lại hơn một năm thời gian. Nếu như không tìm được biện pháp hoá giải kịch độc ở trong Cổ Thần Cấm Địa, hắn sẽ vĩnh viễn ở lại trong cấm địa.
Hoặc là giết chết Lãnh Vô Thương ở trong Cổ Thần Cấm Địa, hoặc là nghĩ biện pháp lấy giải dược từ Lãnh Vô Hinh, Lục Ly chỉ có hai con đường có thể đi.
Ba ngày sau, một nhóm người lên đường, thái độ Lãnh Vô Thương lại chuyển biến lần nữa, tự mình mời Lục Ly đi cùng hắn.
Lúc nào bên cạnh Lãnh Vô Thương cũng có một vị cự hán trung niên bảo vệ, người này là Địa Tiên Lãnh gia, tên Lãnh Vô Song. Là một trong những trưởng lão Lãnh gia, nhưng nếu bị phái tới bảo hộ Lãnh Vô Thương, hẳn không phải là con cháu trực hệ, mà là trưởng lão chi thứ.
Vị trưởng lão Địa Tiên cảnh còn lại, tên là Lãnh Thiên Bá, chịu trách nhiệm bảo hộ ba người Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky.
Nhóm người không có ngồi truyền tống trận, mà ngồi hai chiếc chiến xa bay về phương bắc. Lục Ly ngồi nhàm chán, tò mò dò hỏi:
- Vô Thương công tử, Cổ Thần Cấm Địa ở thành bắc sao?
- Cửa vào cách thành bắc mấy trăm vạn dặm, hơn một canh giờ là đến.
Lãnh Vô Thương vẫn mặc một bộ cẩm bào màu trắng như trước, môi hồng răng trắng, nhẹ nhàng tuyệt thế, hắn bưng chén rượu nhấp một ngụm nói:
- Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều cửa vào, tổ tiên chúng ta từng đả thông một cái, các vương triều còn lại cũng có cửa vào. Các đại giới diện xung quanh cũng đều có cửa vào, bọn họ cũng có thể vào.
- Cũng có thể vào?
Lục Ly hơi kinh ngạc, trong lòng có một ít tò mò, cho tới hôm nay hắn cũng không quá quen thuộc đối với Trung Hoàng Giới và các giới diện xung quanh, lúc này nhìn Lãnh Vô Thương giống như đang tán gẫu? Tự nhiên hắn muốn hỏi một chút tin tức, hắn vội vàng hỏi:
- Vô Thương công tử, chung quanh đây có những đại giới diện nào? Bọn họ đều có người đi vào sao?
- Có bốn cái đại giới diện!
Quả nhiên Lãnh Vô Thương nguyện ý nói kiến thức thông dụng cho Lục Ly, hiển lộ hắn học thức uyên thâm, hắn chân thành đàm đạo:
- Trung Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới. Đây là bốn cái giới diện lớn nhất, còn có năm cái giới diện tương đối nhỏ khác, là Tịch Không Giới, Tịch Luân Giới, Linh Tuyền Giới, Linh Huyễn Giới, Huyền Minh Giới. Trừ này năm cái giới diện này ra, còn lại đều là giới diện nhỏ không đáng nói ra.
Lục Ly lặng lẽ ghi nhớ, theo lời Lãnh Vô Thương nói, phỏng chừng những giới diện nhỏ đều lớn cỡ Đấu Thiên Giới sao?
Nghĩ đến Đấu Thiên Giới, Lục Ly tiện miệng hỏi:
- Vô Thương công tử, pho tượng to lớn trên quảng trường Lãnh Đế Thành là ai? Là một vị cường giả chí cường của Lãnh gia sao?
- Pho tượng? Ngươi không biết?
Lãnh Vô Thương có một chút không biết nói gì, nói:
- Đó là Đấu Thiên đại đế, là một trong ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới, một trong những đại năng Thần Giới. Hiện tại hắn là người mạnh nhất Trung Hoàng Giới đi Thần Giới, thế lực tại Thần Giới rất mạnh, rất nhiều siêu cấp đại thành Trung Hoàng Giới đều có pho tượng của hắn.
- Đấu Thiên đại đế, ngũ đại kỳ nhân Trung Hoàng Giới.
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn, quả nhiên Đấu Thiên đại đế là người Trung Hoàng Giới, suy đoán lúc trước của hắn là chính xác. Đấu Thiên đại đế đi Đấu Thiên Giới, mang ngôn ngữ, công pháp tu luyện, tập tục sinh hoạt Trung Hoàng Giới đến Đấu Thiên Giới.
- Đi Thần Giới, kỳ nhân!
Lục Ly lại lẩm bẩm lần nữa, che dấu chấn động bên trong, hắn sợ Địa Tiên Lãnh Vô Song bên cạnh nhìn ra tâm tình của hắn, thuận miệng hỏi:
- Thần Giới thật sự tồn tại sao? Đấu Thiên đại đế còn sống không?
- Tự nhiên tồn tại!
Trong mắt Lãnh Vô Thương lộ ra một chút sùng bái nói:
- Trong lịch sử Trung Hoàng Giới có mấy chục người thành thần, các giới diện còn lại cũng có rất nhiều người thành thần. Lúc này bọn người đều ở Thần Giới hô phong hoán vũ, tình cờ sẽ phóng thích đại thần thông, giáng xuống thần chỉ. Lục huynh, chúng ta đều phải cố gắng, nếu có một ngày đặt chân lên Thần Giới, đi theo tổ thần cùng nhau chinh chiến Thần Giới, đó mới là không uổng công sống một đời.
- Ừm!
Trong mắt Lục Ly cũng lộ ra ước mơ, phi thăng Thần Giới, tìm kiếm tổ thần, đi theo tổ thần chinh chiến Thần Giới. Chuyện này mới thử nghĩ đã làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi.
- Cổ Thần Cấm Địa?
Lục Ly nhớ tới mục đích lần này, nội tâm hơi động dò hỏi:
- Chẳng lẽ Cổ Thần Cấm Địa là mộ địa một vị cổ thần sao? Không đúng, không phải thần đều đi Thần Giới sao?
- Đúng là mộ địa chi thần, Lục huynh rất thông minh.
Lãnh Vô Thương giơ ngón tay cái lên, cảm khái nói:
- Vị này là một kỳ sĩ đại năng, là một trong những tổ thần chúng ta tôn kính nhất. Không phải là hắn không đi Thần Giới, mà là từ Thần Giới trở về, thế nhưng vừa về đến liền quy tiên. Hắn luyện hóa thần thể của mình, hòa hợp làm một thể với cấm địa, khiến bên trong cấm địa sinh ra rất nhiều Thiên Vận Đạo Ngân kỳ diệu, đồng thời hắn còn giấu những bảo vật, bí thuật, thần thuật, thần binh lấy được trong Thần Giới ở trong cấm địa, để các nhóm thiên tài giới diện đi tìm.
- Nói một cách khác hắn cũng cấp cho con cháu các giới diện một cái tuyệt thế bảo địa, đào tạo ra các đời cường giả. Cho nên hắn được chúng ta vô cùng tôn kính, là một vị nhân giả lòng mang thiên hạ chân chính, chúng ta gọi hắn là Hằng Đế!
- Căn cứ suy đoán của chúng ta!
Chương 1007 Linh Phong
Chương 1007: Linh Phong
Vẻ mặt Lãnh Vô Thương trở nên nghiêm túc, tiếp tục nói:
- Cường giả Thần Giới không cách nào trở về, nếu không Đấu Thiên đại đế đã sớm trở về. Có một số đại đế có hậu nhân tồn tại, họ không có khả năng không đến xem một chút. Hằng Đế vừa về liền quy tiên, điều này nói rõ hắn vì nhân tộc chúng ta quật khởi, tình nguyện bỏ qua sinh mệnh cổ xưa, không tiếc sử dụng đại thần thông mạnh mẽ trở về. Đây là một vị tổ thần đáng kính, đáng được hậu bối chúng ta kính ngưỡng và ghi nhớ trọn đời.
- Ừ.
Lục Ly gật đầu, nếu quả thật như Lãnh Vô Thương nói, vị Hằng Đế này đúng là một kỳ nhân có một không hai, vì tạo phúc cho hậu bối các giới diện, không tiếc bỏ qua sinh mệnh, trở về sáng tạo ra một cái Cổ Thần Cấm Địa.
Đây là đại nhân đại nghĩa, thật sự bác ái.
Lãnh Vô Thương bưng chén rượu lên, nói:
- Nào, Lục huynh, chúng ta kính Hằng Đế một chén.
- Được!
Lục Ly bưng chén rượu lên uống một ngụm hết sạch, kỳ nhân bậc này, chuyện lạ bậc này, đáng uống cạn một chén lớn.
Lục Ly uống rượu xong tiếp tục dò hỏi:
- Cổ Thần Cấm Địa là mấy năm mới mở ra một lần sao? Bên trong nguy hiểm không?
- Đúng vậy!
Lãnh Vô Thương không có ý tứ giấu diếm, vì Thăng Long Thuật, hắn hận không thể móc hết tim phổi ra với Lục Ly, biết gì nói đó:
- Cổ Thần Cấm Địa ba năm mở ra một lần, không phải trước đó không lâu ta không thể đi cùng ngươi sao? Đó chính là vì chuẩn bị. Về phần nguy hiểm khẳng định là có, đương nhiên lần này có Vô Song thúc và Thiên Bá thúc đi theo, Lục huynh chỉ cần đi theo chúng ta là sẽ không có chuyện gì. Cổ Thần Cấm Địa đã tồn tại mấy chục vạn năm, gia tộc chúng ta nắm rõ rất nhiều địa phương, chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt, sẽ không gặp nguy hiểm trí mạng.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, ta không muốn chết.
Lục Ly làm bộ nhát gan sợ phiền phức, khiến nội tâm Lãnh Vô Thương âm thầm khinh thường, khóe miệng vị Địa Tiên Lãnh Vô Song luôn luôn nhắm mắt ngồi ở bên cạnh hơi co rút lại, giống như đang tỏ vẻ xem thường Lục Ly.
- Đúng rồi!
Lãnh Vô Thương nhớ tới cái gì, dặn dò nói:
- Lục huynh, vào bên trong ngươi tận lực biết điều một ít, không nên xung đột với võ giả giới diện còn lại. Mặc dù chúng ta không hề sợ bọn họ, nhưng bên trong vẫn thường xuyên phát sinh đại chiến, lần này ta chủ yếu vào cảm ngộ áo nghĩa, ta cần tiến thêm một bước, tăng thực lực lên để được gia tộc tán thành, cho nên có thể không phát sinh tranh chấp vẫn là tốt nhất.
- Biết rồi, biết rồi, với chút thực lực này ta cũng không muốn tự tìm cái chết!
Lục Ly nhếch miệng không ngừng cười, nhưng thật ra nội tâm có một cái ý nghĩ, không phải là có thể mượn đao giết người sao? Nhờ thiên tài giới diện còn lại, tiêu diệt Lãnh Vô Thương thì sao?
- Hạo Xuyên công tử?
Lục Ly nhớ tới Hạo Xuyên công tử gặp phải trong Kim Ngục, không biết vị công tử này và gia tộc của bọn họ có thể đi vào hay không? Nếu như có thể đi vào cũng là một thanh đao không tệ.
Hơn một canh giờ sau, mọi người tới trước một dãy núi to lớn, toàn bộ dãy núi này bị sương mù màu đen vờn quanh, từ xa nhìn lại liền cảm thấy rất nguy hiểm, rất tà ác, không thể tiến tới gần.
Lục Ly dùng thần niệm quét nhìn, phát hiện xung quanh đều có ám vệ ẩn nấp, Lãnh Vô Thương cười giải thích:
- Vùng núi này là cấm địa, bên trong bố trí mười mấy tầng cấm chế, còn có mấy vị lão tổ trấn thủ, không phải người nhà ta ai cũng không vào được.
Chiến xa tới gần dãy núi, mấy đạo thần niệm mạnh mẽ dò xét đi ra, sau khi xác định là đám người Lãnh Vô Thương, thì thần niệm rút đi. Làn sương mù dày đặc tản ra thành một cái lối đi, hai chiếc chiến xa một trước một sau bay vào.
Trên đường không có bất kỳ ngăn trở nào, bay vào phủ địa trong núi lớn, nơi đó có vài toà lâu đài màu đen to lớn, chiến xa dừng ở bên ngoài một tòa lâu đài.
- Đi thôi, Lục huynh!
Lãnh Vô Thương đứng lên, mang theo Lục Ly đi ra phía ngoài, hai người phi thân xuống, trưởng lão Lãnh gia Lãnh Vô Song vội vàng đi theo.
Trên một chiếc chiến xa khác, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky và vị trưởng lão Lãnh Thiên Bá cũng phi thân bay ra.
- Vô Hinh tiểu thư khoẻ không!
Lục Ly lập tức bay ra bộ mặt trư ca nhìn Lãnh Vô Hinh, sau đó mới chào hỏi đám người Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky. Lãnh Vô Hinh thì tỏ vẻ lãnh đạm, còn Lãnh Vô Mật lại cười rất ngọt ngào, bộ mặt ngây thơ lãng mạn.
Mọi người đi vào phía trong tòa thành, tới trước một cái thiên điện, Lục Ly thấy ở đây có một cái truyền tống môn to lớn, bên cạnh có hai vị Địa Tiên thủ hộ.
- Tham kiến hai vị lão tổ!
Bốn người Lãnh Vô Thương và cả Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá đều khom mình hành lễ, Lục Ly cũng cung kính khom người theo. Hai vị lão giả mở mắt, hơi gật đầu, tán thưởng nhìn Lãnh Vô Thương một cái, sau đó tiện tay đánh ra một tia sáng màu đen bắn vào trong truyền tống môn, nói:
- Vào đi, tu luyện cho tốt.
- Tạ lão tổ!
Đám người Lãnh Vô Thương hành lễ lần nữa, sau đó cả nhóm người đi đến truyền tống đại môn, Lục Ly đi theo đám người Lãnh Vô Thương. Hai vị lão tổ cũng không có liếc hắn một cái, xem ra Lãnh gia đã sớm thông báo rồi.
Ánh sáng trắng chợt lóe, trời đất quay cuồng, Lục Ly không biết truyền tống bao lâu mới cảm giác mình đứng trên mặt đất, hai tay hắn chống đỡ, lắc lắc cái đầu có chút choáng váng, ánh mắt quét nhìn bốn phía.
Đám người Lãnh Vô Thương đứng ở bên cạnh, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Bất Ky ra vẻ khinh miệt, Lãnh Vô Thương có một ít quan tâm nhìn Lục Ly nói:
- Lục huynh không sao chứ?
- Hắc hắc!
Lục Ly hơi lúng túng đứng lên, vỗ vỗ bụi trên người nói:
- Cảnh giới thấp, khiến chư vị chê cười rồi.
Sau khi nói xong, Lục Ly tò mò quan sát bốn phía, phát hiện mình ở trong một mảnh rừng rậm, khắp nơi đều là sương mù, tầm nhìn chỉ còn lại vài trăm thước.
- Ồ?
Thời điểm Lục Ly muốn dùng thần niệm xuyên qua sương mù, lại phát hiện thần niệm không dò xét được ở chỗ này, hắn kinh ngạc nhìn Lãnh Vô Thương hỏi:
- Nơi đây không thể dùng thần niệm dò xét sao?
- Ừ!
Chương 1008 Linh Phong
Chương 1008: Linh Phong
Lãnh Vô Thương nhìn bầu trời nói:
- Toàn bộ trong cấm địa đều có cấm chế mạnh mẽ, nơi đây không chỉ không dùng thần niệm dò xét được, mà còn không thể phi hành quá cao, vượt qua ngàn trượng sẽ bị hôn mê rơi xuống.
- Đi thôi
Dường như Lãnh Vô Hinh nhìn Lục Ly càng lúc càng khó chịu, lạnh nhạt đi về phía trước. Lãnh Vô Thương lúng túng cười một tiếng, thấp giọng giải thích:
- Tính tình Vô Hinh tỷ hơi lạnh lùng, Lục huynh bỏ qua cho.
- Ta lại ưa thích tính cách như vậy, băng sơn nữ thần.
Lục Ly không chút để ý, trong đôi mắt toàn là vẻ yêu thương, bộ dạng đê tiện, đám người Lãnh Vô Thương thấy vậy không biết nói gì.
Mọi người nhanh chóng đi về phía trước, tất cả không có lấy ra bảo vật phi hành, cứ đi bộ về phía trước. Lục Ly đi được một lát, phát hiện nơi đây toàn là cây Phong, khắp nơi đều là lá Phong màu hồng, cảnh sắc không có gì thay đổi, thì nghi hoặc hỏi:
- Vô Thương công tử, bây giờ chúng ta đi đâu?
- Chúng ta đi Hằng Hà, Lục ca ca!
Lãnh Vô Thương còn chưa trả lời, Lãnh Vô Mật đã cười ngọt ngào giải thích:
- Trong Cổ Thần Cấm Địa toàn là cây Phong, không thể cảm giác phương hướng, chúng ta chỉ có thể đi thẳng về phía trước, sau khi tìm được Hằng Hà mới có thể xác định đi về phía trước như thế nào.
- Vậy sao!
Lục Ly nhìn chung quanh, hết sức tò mò, vì sao nơi đây lại có đủ loại cây Phong? Chẳng lẽ khi còn sống Hằng Đế ưa thích cây Phong sao? Thế nhưng khắp nơi toàn là lá phong màu đỏ nhìn rất đẹp mắt.
Xung quanh tràn ngập sương mù dày đặc, đập vào mắt chính là cây Phong, đi lại như vậy sẽ hết sức khô khan, cũng may có hai đại mỹ nữ đi cùng.
- Vì sao không bay sát đất? Tốc độ như vậy sẽ mau hơn một chút.
Lục Ly nhàn rỗi nhàm chán, lại tán gẫu với Lãnh Vô Mật.
Dường như Lãnh Vô Mật rất thích nói chuyện phiếm với Lục Ly, cười nói:
- Tốt nhất không nên phi hành ở Cổ Thần Cấm Địa, tốc độ cũng không nên quá nhanh, những cây Phong này rất kỳ lạ. Ngộ nhỡ đụng vào, nói không chừng sẽ đụng chạm cấm chế, rồi bị truyền tống rời đi.
- Hoá ra là như vậy!
Lục Ly bừng tỉnh, tán thưởng nói:
- Vô Mật tiểu thư biết thật nhiều, thật lợi hại. Đúng rồi, lần này nàng đi vào cảm ngộ áo nghĩa, chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng cảnh sao?
- Đúng rồi!
Lãnh Vô Mật không chút giấu diếm nói:
- Nơi đây có rất nhiều địa phương hàm chứa Thiên Vận Đạo Ngân, tất cả đều do Hằng Đế lưu lại. Vận khí tốt sẽ có thể cảm ngộ một ít áo nghĩa ở bên trong, lần này ta đi vào chính là muốn xung kích Nhân Hoàng, Vô Hinh tỷ tỷ và Vô Thương ca ca cũng ở đây cảm ngộ áo nghĩa lợi hại đấy.
- Thiên Vận Đạo Ngân!
Lục Ly âm thầm nhớ kỹ, mở to mắt nhìn xung quanh, có người nào chê ít áo nghĩa đâu? Dung hợp được áo nghĩa cấp thấp, sẽ có thể tiến giai biến thành áo nghĩa mạnh hơn, áo nghĩa càng mạnh chiến lực càng mạnh.
- Hì hì
Lãnh Vô Mật uốn ba tất lưỡi nói:
- Lục ca ca, cây Phong không có Đạo Ngân đâu, trong lịch sử có rất nhiều người đi vào nhưng đều không cảm ngộ được áo nghĩa, ngươi đừng lãng phí thời gian. Lát nữa chúng ta men theo Hằng Hà đi xuống dưới, sẽ tới một chỗ bảo địa, nơi đó rất nhiều Đạo Ngân, đến lúc đó ngươi có thể tìm hiểu một phen.
- Được, được!
Lục Ly gật đầu lia lịa, sau khi tu luyện đến Quân Hầu cảnh, càng cần áo nghĩa, nếu như không cảm ngộ được một cái áo nghĩa mạnh mẽ, cuộc đời này cũng không có hi vọng đột phá Nhân Hoàng.
Quân Hầu chẳng qua là chư hầu một phương, Nhân Hoàng lại là nhân trung chi hoàng. Giữa Quân Hầu và Nhân Hoàng có khoảng cách to lớn, người bình thường không thể vượt qua, một khi vượt qua nhất định sẽ đến một phương thiên địa khác.
- Thu ô, thu ô.
Sau khi đi về phía trước ba nén hương thời gian, đột nhiên có âm thanh quái dị vang lên, Lãnh Vô Hinh đi ở phía trước nhất lập tức dừng lại, ngồi xếp bằng ở phía trên lá phong thật dày.
Đám người Lãnh Vô Thương cũng giống như thế, Lục Ly chỉ biết ngây ngốc đứng, Lãnh Vô Mật vội vàng đưa tay lôi kéo hắn, nói:
- Lục ca ca, đây là Linh Phong đặc biệt trong cấm địa, trong Linh Phong có quái thanh kèm theo công kích linh hồn. Đợi lát nữa sẽ hơi khó chịu một chút, ngươi phải nghĩ biện pháp chống đỡ, tuyệt đối không thể đi va chạm cây Phong xung quanh, nếu không chúng ta chỉ có thể đánh ngươi ngất xỉu.
- Linh Phong?
Lục Ly nhướng mày, linh hồn của hắn không quá mạnh, một đám Nhân Hoàng và hai vị Địa Tiên đều căng thẳng như vậy, lát nữa hắn có đau đến mức lăn lộn đầy đất không?
Hắn vội vàng ngồi xếp bằng lại, căng thẳng chờ đợi, quả nhiên không bao lâu sau có một đạo cuồng phong thổi qua. Vậy mà cơn gió kia lại hữu hình, nhìn giống như là một cây lông vũ trong suốt đang bay múa ở giữa không trung, từng đạo âm thanh quỷ dị vang lên, chui thẳng vào trái tim người, vang lên ở trong linh hồn.
- Hít.
Lãnh Vô Mật ở bên cạnh rên lên một tiếng, vẻ mặt xinh đẹp lộ ra vẻ thống khổ, chân mày Lãnh Vô Thương và Lãnh Vô Hinh cũng nhíu chặt, hiển nhiên đang thừa nhận thống khổ to lớn.
- Ầm
Bên trong linh hồn Lục Ly lấp lánh ngân quang, ngân long ở bên trong Hồn Đàm uốn lượn bay lên, hắn trừ màng nhĩ cảm giác hơi đau một ít ra, thì linh hồn không có nhận bất kỳ tấn công nào.
- Ồ?
Lục Ly không có lăn lộn trên mặt đất giống như trong dự liệu của mọi người, khiến hai vị Địa Tiên chú ý, sau đó đám người Lãnh Vô Thương dồn dập mở mắt quét nhìn tới đây, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Không phải bọn họ không có bảo vật phòng ngự linh hồn, mà là những Linh Phong này có thể không nhìn bảo vật phòng ngự linh hồn, trực tiếp tấn công linh hồn. Địa Tiên cũng đỡ không nổi, vậy mà Lục Ly lại không có một chút chuyện nào?
Linh Phong càng lúc càng mạnh, tất cả mọi người nhắm mắt cắn răng ngăn cản đau nhức từ linh hồn truyền đến, nhưng Lục Ly lại ngồi xếp bằng như không có chuyện gì xảy ra.
Lục Ly thấy cơ thịt trên mặt Địa Tiên cũng hơi lay động, âm thầm kinh nghi công kích linh hồn của Linh Phong mạnh bao nhiêu?
Tình huống của Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh, Lãnh Bất Ky khá hơn một chút, Lãnh Vô Mật thì tương đối thống khổ, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán, hai tay gắt gao nắm lấy mép váy, gân xanh đều nổi lên.
Chương 1009 Cho ta một năm thời gian
Chương 1009: Cho ta một năm thời gian
- Xem ra ấn ký ngân long của ta có lực phòng ngự linh hồn rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với bảo vật phòng ngự linh hồn bình thường.
Lục Ly hết sức vui mừng, lúc trước thái thượng trưởng lão Lục gia cũng không thể dò xét linh hồn của hắn, là hắn đã biết ấn ký ngân long rất mạnh, không nghĩ tới nó lại mạnh đến nước này.
Ước chừng một nén hương thời gian, Linh Phong mới thổi qua, hai vị Địa Tiên mở mắt đầu tiên, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lục Ly.
- Vù vù.
Đám người Lãnh Vô Thương cũng mở mắt theo thứ tự, sau khi Lãnh Vô Mật mở mắt, Lãnh Vô Thương mới mở miệng dò hỏi:
- Lục huynh, chẳng lẽ ngươi có được bảo vậtp hòng ngự linh hồn vô cùng mạnh mẽ hay sao? Hay là có bí thuật gì? Vì sao Linh Phong không có hiệu quả với ngươi vậy?
Những người còn lại đều hết sức tò mò, Lục Ly đã sớm nghĩ kỹ cái vấn đề này, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Trước kia sư phụ truyền cho ta một loại bí thuật, có thể phòng hộ linh hồn, hắc hắc.
- Hả.
Ánh mắt đám người loé lên, hai vị Địa Tiên đều mơ hồ động sát ý, thế nhưng che giấu cực kỳ tốt. Nội tâm Lãnh Vô Thương cũng hiện lên một chút sát ý, muốn trực tiếp bắt Lục Ly lại tra hỏi bí thuật, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của Lãnh Thiên Hận, hắn lập tức đè ý nghĩ này xuống.
Không thể dùng sức mạnh với Lục Ly, nếu không sẽ khiến cho một đám lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục tìm được cớ cùng tấn công. Lục Ly có được kỳ thuật phòng ngự linh hồn, từ một cái khía cạnh khác chuyện này càng chứng tỏ hắn là đồ đệ Huyết Hoàng.
- Huyết Hoàng thật sự là thiên cổ kỳ nhân.
Lãnh Vô Thương cảm khái một tiếng, vẻ tươi cười ngoài miệng càng thêm nồng nặc. Lãnh Vô Hinh cũng biểu lộ ra một chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lục Ly ôn hòa hơn một chút, còn ánh mắt Lãnh Vô Mật nhìn Lục Ly thì toàn là vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ.
Lục Ly nắm giữ hai loại kỳ thuật, trong lòng mọi người càng xác nhận thân phận đệ tử Huyết Hoàng của hắn. Dựa vào võ giả như Lục Ly không có khả năng sáng tạo ra kỳ thuật như thế, bọn họ mới lần đầu nghe thấy Thăng Long Thuật, tự nhiên cho là Huyết Hoàng sáng tạo, dù sao Huyết Hoàng là lấy sáng tạo kỳ thuật nổi danh.
Thần niệm không thể dò xét ở chỗ này, Lục Ly tùy ý nói dối, hưởng thụ thái độ mọi người thay đổi. Lãnh Vô Thương càng tin tưởng hắn, hắn hành sự càng dễ dàng.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, thái độ Lãnh Vô Mật càng khá hơn một chút. Đừng nhìn Lãnh Vô Mật ngây thơ lãng mạn, tiểu thư xuất thân đại gia tộc há lại đơn giản như vậy? Nếu như nàng có thể có được hai loại kỳ thuật từ chỗ Lục Ly, địa vị ở trong gia tộc sẽ càng cao, lấy được càng nhiều tài nguyên, sau này quyền tự chủ trong cuộc sống cũng càng cao.
Lãnh Vô Hinh luôn luôn giữ bộ dạng băng sơn nữ thần, đi ở phía trước, Lãnh Vô Thương, Lục Ly và Lãnh Vô Mật đi cùng nhau, ba người vừa đi vừa tán gẫu, giới thiệu cho Lục Ly rất nhiều tình huống trong Cổ Thần Cấm Địa.
Sau khi đi về phía trước ba canh giờ, rốt cục mọi người cũng thấy một dòng sông to lớn. Trong ba canh giờ này Lục Ly biết được rất nhiều bí mật Cổ Thần Cấm Địa từ hai người Lãnh Vô Thương.
Cổ Thần Cấm Địa rất lớn!
Nơi đây chỗ nào cũng có cây Phong, ở trong rừng Phong không thể cảm nhận phương hướng, chỉ có tìm được Hằng Hà, mới có thể phân rõ phương hướng.
Trong Cổ Thần Cấm Địa có rất nhiều bí cảnh, bên trong những bí cảnh này đều có ít nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân lưu lại, Cổ Thần Cấm Địa tồn tại rất nhiều năm, các gia tộc đã nắm rõ phần lớn các bí cảnh rồi.
Mọi người theo dòng sông đi xuống, chính là vì muốn đến một cái bí cảnh đặc biệt. Thiên địa huyền khí nơi đó vô cùng nồng nặc, rất nhiều Thiên Vận và Đạo Ngân, là bảo địa tu luyện.
- Nơi đây không có cây Phong? Vì sao chúng ta không phi hành theo dòng sông chứ?
Lục Ly thấy mọi người vẫn dùng chân đi lại, thì có chút nghi ngờ hỏi. Lãnh Vô Thương chỉ vào dòng sông nói:
- Thực ra phía trên dòng sông có cấm chế ẩn hình, có thể tác động Linh Phong, một khi bay lên Linh Phong thổi qua, sẽ lập tức rơi vào bên trong Hằng Hà.
Lãnh Vô Mật nói tiếp:
- Lục ca ca, bên trong Hằng Hà có một số sinh vật kỳ lạ, cho dù mặc bán thần khí cũng chưa chắc an toàn, cho nên tuyệt đối không thể rơi vào trong Hằng Hà.
Nước Hằng Hà màu vàng đục, không cách nào dùng thần niệm dò xét, cho nên Lục Ly không biết bên trong cất giấu sinh vật gì. Lúc này vội vàng mở to hai mắt quan sát Hằng Hà, quả nhiên lờ mờ thấy có động vật giống như cá bơi lội ở bên trong.
- Chỗ này đâu đâu cũng tồn tại nguy hiểm.
Lục Ly cảm khái một tiếng, nội tâm âm thầm nhớ kỹ, Hằng Hà có thể biến thành một cây đao. Hắn thiếu chút nữa có xung động đẩy Lãnh Vô Thương xuống Hằng Hà.
Đương nhiên ý nghĩ này rất không thực tế, toàn thân Lãnh Vô Thương đều là bán thần khí, cho dù thành công, nhất định hắn sẽ bị Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá chụp chết.
Tiếp tục cất bước, Lục Ly âm thầm lưu ý tình huống bốn phía, thực lực hắn bây giờ quá yếu, muốn giết Lãnh Vô Thương, thì phải nhờ vào ngoại lực, phải nghĩ biện pháp lợi dụng tất cả điều kiện có lợi.
Đi lại trọn một ngày, mọi người ngừng lại, chuẩn bị đóng quân nghỉ ngơi. Lãnh Vô Mật và Lãnh Vô Hinh bận rộn, Lục Ly liếm mặt đi hỗ trợ, mượn cơ hội nhích gần hơn quan hệ với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật.
Bề ngoài Lãnh Vô Hinh vẫn rất khách khí, nhưng trong xương lại tràn ra ý từ chối người ngoài ngàn dặm. Lãnh Vô Mật thì rất dính người, tròng mắt chứa đầy ẩn ý, giống như là một con cái động dục, trong ánh mắt vô ý quét tới, đều là vẻ chọc người.
- Không cho phép động tâm tư đối với Vô Mật, nếu không hừ hừ!
Lãnh Vô Hinh tìm được một cái cơ hội một mình tới gần Lục Ly, âm thầm cảnh cáo Lục Ly một tiếng. Nàng nói như vậy cũng không có vấn đề, cho dù để Lãnh Vô Song, Lãnh Thiên Bá nghe được cũng không sao.
Lục Ly từ trong mắt Lãnh Vô Hinh nhận được ý tứ đặc thù, kỳ thực Lãnh Vô Hinh đang cảnh cáo hắn đừng bị Lãnh Vô Mật mê hoặc, nàng hiểu rất rõ người em gái họ này của mình.
Chương 1010 Thiên Vận Đạo Ngân
Chương 1010: Thiên Vận Đạo Ngân
Đứa bé này thoạt nhìn ngây thơ đáng yêu, nhưng lại là một con hồ ly tinh, đùa bỡn rất nhiều công tử Lãnh hoàng triều ở trong tay, nàng sợ Lục Ly bị nó mê hoặc, làm hỏng đại sự.
Lục Ly cũng không phải là thằng khờ tình trường, hắn gặp rất nhiều loại gái hồng lâu như này, mấy lần Yên phu nhân muốn hấp dẫn hắn, hắn đều chịu được, sức chống cự của hắn đối với nữ sắc rất mạnh.
- Hắc hắc, ta chỉ ngưỡng mộ Vô Hinh tiểu thư thôi.
Lục Ly híp mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Vô Hinh, đúng lúc liếc nhìn cái cổ áo trắng nõn của nàng một cái, nhất thời trong mắt Lãnh Vô Hinh loé lên vẻ sắc bén, Lục Ly sợ tới mức vội vàng xoay đầu đi.
Lãnh Vô Hinh quét mắt liếc nhìn Lãnh Vương Bá bên này một cái, hừ lạnh hai tiếng nói:
- Lục công tử muốn theo đuổi ta, vẫn nên tu luyện tới Nhân Hoàng trước rồi nói sau, ngươi bây giờ không đủ tư cách.
- Được!
Lục Ly đã nhận ra ánh mắt Lãnh Thiên Bá, lớn tiếng nói như đinh đóng cột:
- Ta vốn là người lười biếng, vì Vô Hinh tiểu thư sẽ liều một lần, không phải là Nhân Hoàng cảnh thôi sao? Cho ta một năm thời gian, ta sẽ ung dung đột phá!
- Ha ha.
Lãnh Vô Hinh cười nhạt một tiếng rời đi, nơi xa khóe miệng Lãnh Thiên Bá hơi co lại, lộ ra một chút khinh thường. Dưới ánh mắt của hắn, Lục Ly đã mười tám tuổi rồi, mới là Quân Hầu cảnh, muốn một năm đột phá Nhân Hoàng? Nằm mơ sao.
Nghỉ ngơi hồi lâu, mọi người tiếp tục đi về phía trước, lần này đi trọn một ngày thời gian, rốt cục cũng tới đích.
Nơi cần đến là một hòn đảo giữa sông, chỗ này có một con sông khác giao lưu với Hằng Hà, nơi giao nhau giữa hai con sông xuất hiện một hòn đảo nhỏ.
- Lục huynh!
Lãnh Vô Thương chỉ vào tiểu đảo giữa sông nói:
- Bên trong tiểu đảo chính là một cái bí cảnh, không biết nơi đây là do thiên nhiên hình thành hay là hậu thiên tạo thành, thiên địa huyền khí trên đảo nồng đậm hơn bên ngoài vạn lần. Hơn nữa rất nhiều địa phương đều có Thiên Vận Đạo Ngân, là bảo địa tuyệt hảo để tu luyện.
Trên đảo cây cối um tùm, không giống với bên này đều là cây Phong, bên kia có đủ loại cây cối, từ xa còn có thể thấy một chút linh quả, hoa tươi.
Lục Ly nhìn lòng sông rộng rãi, hỏi:
- Chúng ta đi thuyền qua sao?
- Không!
Lãnh Vô Thương lắc đầu cười nói:
- Bất luận là bay qua, hay là đi thuyền qua, đều không thể tới hòn đảo giữa sông, cho nên đảo này mới có rất ít người đi tới. Đi thuyền mà nói... Bất luận chất liệu thuyền là gì, cũng sẽ bị sinh vật lạ kỳ bên trong dòng sông hủy diệt.
- Vậy chúng ta qua như thế nào?
Lục Ly rất tò mò, Lãnh Vô Thương cười thần bí, không có giải thích mà nhìn Lãnh Vô Song một cái, nói:
- Làm phiền Vô Song thúc!
Lãnh Vô Song gật gật, đi đến bờ sông vũ động hai tay, nương theo hắn vũ động thiên địa huyền khí điên cuồng tụ tập về phía hắn, Lục Ly vội vàng nhìn chăm chú, đây chính là áo nghĩa Địa Tiên cảnh phóng thích, rất khó có cơ hội nhìn thấy.
Lãnh Vô Song lớn lên tướng mạo bình thường, lúc này phóng thích ra khí thế, khí huyết như sông như núi trên người liền tràn ngập mà ra, khiến người ta cảm thấy bị đè nén đến cực hạn. Giống như hắn không phải là một người, mà là một tòa núi cao khổng lồ, hơi thở hùng hậu ép cho vài người hít thở không thông.
- Ào ào.
Sự tình thần kỳ đã xảy ra, nước trong dòng sông rộng ít nhất mấy trăm trượng quay cuồng, nhấc lên sóng gió ngập trời, nước sông bắt đầu chảy về phía thượng du.
Vậy mà nước sông lại chảy ngược.
- Lục huynh, đi!
Lãnh Vô Thương vung tay lên, thân thể dẫn đầu chạy nhanh qua lòng sông, đám người Lãnh Vô Hinh theo sát phía sau, Lục Ly vội vàng vận chuyển huyền lực nhanh chóng đuổi theo.
- Hưu.
Thoáng cái đã vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, Lãnh Thiên Bá Lãnh Vô Song cũng đi theo. Con sông kia vẫn đang chảy ngược, sóng to gió lớn cuồn cuộn, uy thế kinh thiên.
Đến khi mọi người xông lên hải đảo, Lãnh Vô Song mới đánh ra một đạo huyền lực, thiên địa huyền khí trên sông biến mất, nước sông cuồn cuộn trút xuống, dòng sông lại khôi phục bình thường.
- Ồ?
Vừa lên đảo Lục Ly đã cảm thấy không khí mát mẻ hơn vài phần, hắn vội vàng nhắm mắt lại cảm ứng một phen, tùy tiện vận chuyển công pháp hấp thu huyền lực, liền phát hiện huyền lực bên trong Thần Hải toát ra như suối.
- Thật thần kỳ!
Lục Ly mở mắt, trong mắt toàn là vẻ ngạc nhiên, ít nhất thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc hơn so với bên ngoài vạn lần, so với Trung Châu nồng nặc hơn mười vạn lần, quả nhiên nơi đây là bảo địa tu luyện tuyệt thế.
- Trời ạ.
Lục Ly nghĩ, nếu như ném một đám trẻ con vào đây tu luyện, sợ là tu luyện từ Huyền Vũ cảnh tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong cũng chỉ nửa tháng mà thôi? Thiên địa huyền khí nồng đậm như thế, đào tạo thế hệ trẻ tuổi sẽ rất dễ dàng.
- Khó trách đám người Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Hinh còn trẻ như vậy đều là Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng Trung Hoàng Giới nhiều như chó, nơi này có nhiều bảo địa và thiên tài địa bảo như vậy. Tự nhiên tư chất đời này sang đời khác sẽ càng ngày càng tốt, càng ngày càng nhiều thiên tài, mười mấy tuổi đột phá Nhân Hoàng cũng không phải là chuyện hiếm lạ.
- Lục huynh!
Lãnh Vô Thương mở miệng nói:
- Chúng ta đi lên trước đóng quân đi, trên đảo này rất an toàn, chỉ cần ngươi không xuống sông, còn lại có thể tùy tiện dạo chơi trên đảo, rất nhiều địa phương trên này đều có Thiên Vận và Đạo Ngân, có thể cảm ngộ hay không phải xem vận khí của ngươi. Đúng rồi đừng ăn linh tinh trái cây trên đảo, sợ có vấn đề.
Đám người đi vào bên trong, đóng quân trên một bãi đất trống, mỗi người một cái lều, Lãnh Vô Song lấy ra rất nhiều lương khô, nước sạch, mỹ tửu đặt ở bên ngoài, để mọi người tùy tiện lấy dùng.
- Lục huynh, chúng ta ăn chút gì đó, lát nữa sẽ chia nhau đi tìm kiếm cơ duyên, nắm chắc cơ hội đấy.
Lãnh Vô Thương đưa cho Lục Ly một khối thịt khô, một chén mỹ tửu, sau đó chớp chớp mắt với Lãnh Vô Hinh bên kia, ý tứ rất rõ ràng, ý bảo Lục Ly nắm chắc cơ hội theo đuổi Lãnh Vô Hinh.
Lục Ly cười hắc hắc, đáp lại bằng một ánh mắt mà nam nhân đều hiểu, sau đó bưng chén rượu lên từ từ thưởng thức.