Chương 956 Tỷ hiểu có thể nhiều đâu
- Tỷ, đây là một loại bí thuật thượng cổ, có thể luyện chế một loại khôi lỗi thú vô cùng huyền bí. Sau khi luyện chế ra những khôi lỗi thú này, chiến lực không thua gì Nhân Hoàng!
- Thứ tốt!
Lục Linh nhận lấy, cẩn thận đọc, Lục Ly kinh ngạc nhìn Lục Linh nói:
- Tỷ cũng hiểu cổ ngữ sao?
Lục Linh cười nhạt nói:
- Tỷ có thể hiểu nhiều hơn.
Lục Ly mấp máy, đột nhiên có một ít đau lòng, áp lực Lục Linh tiếp nhận lớn hơn so với hắn, Lục Linh vì chuyện mười năm sau, khẳng định hết lòng lo lắng. Có lẽ học tập cổ ngữ cũng là vì tìm kiếm phương pháp phá cục trong bí thuật thượng cổ và trong ghi chép lịch sử.
Sa sa sa...
Sau nửa canh giờ, một vị Nhân Hoàng đi đến bẩm báo nói:
- Thánh nữ, đã phái người đi điều tra những thành trì xung quanh, nhưng không phát hiện tung tích Tiểu Bạch và tin tức tứ trưởng lão Cổ gia.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, Lục Linh vỗ vỗ mu bàn tay Lục Ly nói:
- Ngươi lớn như vậy rồi cũng nên hiểu một ít đạo lý. Có một số việc gấp cũng không có ích lợi gì, gấp sẽ chỉ làm cục diện tệ hơn. Lực phòng ngự của Tiểu Bạch mạnh như vậy, tốc độ biến thái như vậy, khẳng định người bình thường không giết được nó, cũng không bắt được nó. Vì thế tạm thời mất tích cũng không sao, nhất định có thể tìm về được, chuyện này cứ giao cho ta xử lý đi.
Lục Linh phất tay nói với vị Nhân Hoàng kia:
-Truyền tin xuống, triệu tập thám báo truyền tống đi Cửu U Đảo, đồng thời đưa tin đến Trung Châu, bờ biển Vân Châu U Châu cũng phát động người. Sau đó tìm người vẽ lại hình Tiểu Bạch, nhất định phải tìm được Tiểu Bạch.
Lục Ly biết dựa vào một mình hắn đi tìm, không có nhiều ý nghĩa lắm, những chuyện này còn không bằng giao cho thám báo đi tìm, như thế càng thêm chuyên nghiệp. Nếu Lục Linh ra lệnh, có thể điều động vô số người, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, nếu như Tiểu Bạch còn sống, có lẽ không bao lâu sẽ tìm được.
Lục Ly dặn dò nói:
- Nếu như phát hiện Tiểu Bạch, đừng làm loạn, trước tiên báo cho ta, ta sợ Tiểu Bạch tấn công thám báo.
Tiểu Bạch chỉ thân mật với một số người, nếu như người xa lạ tới gần nó, sẽ bị nó tấn công.
Chờ người phía dưới đi làm việc, Lục Ly mới ném chuyên Tiểu Bạch sang một bên, dò hỏi:
- Tỷ, sự tình U Châu thế nào?
- Hoàn hảo!
Lục Linh giải thích:
- Đã chiếm lĩnh phần lớn khu vực rồi, thế nhưng để không ít dư nghiệt đại gia tộc chạy trốn, ẩn nấp ở chung quanh đánh lén phá hoại, nếu muốn hoàn toàn bình định thì cần nửa năm thời gian.
Như vậy là chuyện bình thường, ban đầu bình định Vân Châu cũng tốn không ít thời gian, Vân Châu còn có ý địch phản nghịch đại đế, nếu như Lục Linh làm đại đế mà nói. Muốn hoàn toàn bình định Vân Châu cần ít nhất một năm thời gian.
Đại cục đã định, những chuyện này đều là chuyện nhỏ, Lục Ly không muốn đi quan tâm, hắn lại dò hỏi:
- Hoang Giới Hỏa Ngục và Bắc Mạc thì sao?
- Cũng còn tốt!
Lục Linh gật đầu, không tiếp tục nói nữa, Lục Ly an lòng, hắn trầm tư chốc lát nói:
- Đệ ở đây mấy ngày, nếu như vẫn không có tin tức Tiểu Bạch, đệ sẽ trở về Hoang Giới, cứu sống Thu Tuyết trước.
- Đi!
Lục Linh nói:
- Tạm thời ta sẽ không trở về, U Châu còn chưa có bình định, một số hòn đảo ở hải ngoại cũng cần quét sạch. Những chỗ khác cũng cần bố trí một phen, trong khoảng thời gian này rất nhiều thám báo Trung Châu sẽ đi vào Vân Châu U Châu, phải xử lý thật tốt.
- Cực khổ tỷ tỷ!
Lục Ly khe khẽ thở dài, hai khối đại lục cộng thêm sự tình Bắc Mạc đều đặt ở trên người Lục Linh, năm đó Yên phu nhân quản lý một cái Bắc Mạc đã sứt đầu bể trán, có thể thấy được Lục Linh mệt mỏi bao nhiêu.
- Không khổ cực!
Lục Linh cười nhạt, dần dần trong mắt có một chút phiền muộn, thở dài nói:
- Đáng tiếc vẫn không có tin tức của phụ thân, theo lý thuyết lần này ngươi gây chuyện ở Trung Châu như vậy, phụ thân nên nhận được tin tức mới đúng. Chẳng lẽ hiện tại người không có ở Trung Châu sao?
- Phụ thân?
Chân mày Lục Ly nhăn lại, người phụ thân như thần long thấy đầu không thấy đuôi này, từ Hàn Băng Thâm Uyên đi ra, ngay cả con mình cũng không nhìn, đến cùng ông ấy đã đi đâu? Đã làm gì?
Lục Linh hạ một đạo mệnh lệnh, mấy vạn người bị điều động, truyền tống đi Cửu U Đảo liền vượt qua vạn người, người lẻn đi vân hải cũng vượt qua vạn người, khắp nơi đều bắt đầu tìm kiếm Tiểu Bạch.
Vệ gia Cửu U Đảo cũng triệu tập rất nhiều người tham dự tìm kiếm, nhiều người như vậy chỉ vì tìm một con tiểu thú, làm cho rất nhiều bình dân không biết chuyện cảm thấy nghi hoặc.
Năm ngày sau đó, vẫn không có bất cứ tin tức gì truyền đến, Lục Ly đứng ngồi không yên. Ở Vân Tường Thành cũng là đợi, đi Hoang Giới cũng là đợi, hắn dứt khoát giao sự tình cho Lục Linh, một mình hắn ngồi truyền tống trận trở về Hoang Giới.
Cô gái đáng yêu bị băng phong trong Thiên Long Tuyết Sơn đã lâu, Lục Ly nóng nòng muốn cứu sống nàng.
Một thiếu nữ thân thể bị đóng băng, nhưng linh hồn lại có thể suy tư, trong thế giới của nàng là một mảnh tối tăm và lạnh giá. Cuộc sống như vậy đã kéo dài mấy năm, Lục Ly sợ Bạch Thu Tuyết không kiên trì được, tinh thần thác loạn thậm chí hỏng mất.
Lục Ly trở lại Hoang Giới, thoải mái cảm nhận khí tức nơi đây, bất tri bất giác hắn đã coi Hoang Giới trở thành nhà của hắn, trở thành đại bản doanh của hắn.
Có lẽ nơi đây đều là người của hắn, nơi này là một cái thế ngoại đào nguyên, không cần lo lắng bên ngoài ngấm ngầm hay công khai đả kích, ở đây vô cùng thoải mái.
Hắn không có ngừng lại, một đường truyền tống đi Thiên Long Tuyết Sơn, hắn không có đi Hỏa Ngục, cũng không có triệu tập bất luận kẻ nào. Nhưng sau khi hắn trở lại Thiên Long Tuyết Sơn, đám người Dạ Tra, Minh Vũ Lục, Phi Tuyết đã tới.
Đám người Mông Trí, Nghiệp Cơ luôn luôn mang theo đại quân đóng giữ ở gần Thiên Long Tuyết Sơn, cho dù là một con muỗi cũng đừng nghĩ bay vào được. Bạch Hạ Sương nghe nói Lục Ly trở lại, đám người đi theo Lục Phi Tuyết cũng trở lại.
Lục Ly không nói chuyện lần này mình gặp phải với mọi người, chỉ tùy ý giải thích mấy câu.
Chương 957 Quân tình khẩn cấp
Hắn nói U Châu đã bị Lục Linh đánh xuống, hiện tại bên ngoài rất yên tĩnh, hắn cơ duyên xảo hợp mua được linh dược giải cứu Bạch Thu Tuyết.
Bạch Hạ Sương vừa nghe xong mừng phát khóc, thúc giục Lục Ly nhanh giải độc giúp Bạch Thu Tuyết. Lục Ly cũng không có vội vàng làm việc, mà để Dạ Tra đi mời tộc trưởng, trưởng lão Thần Nông Tộc tới.
Mặc dù lão chủ trì Đại Phật Tự nói chỉ cần nghiền ba loại linh dược thành bột nấu thành thuốc, là Bạch Thu Tuyết có thể ung dung giải độc, nhiều nhất thân thể chỉ quá mức suy yếu phải ngủ say mấy tháng đến nửa năm. Lục Ly vẫn không dám khinh thường, nhất định phải mời mấy vị dược sư trấn giữ, hắn không hy vọng xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.
Chỉ hơn nửa ngày thời gian, tộc trưởng và ba vị trưởng lão Thần Nông Tộc đã đến, Lục Ly để đám người Mông Trí Dạ Tra canh gác ở xung quanh, bất luận kẻ nào nhích tới gần giết chết bất luận tội.
Sau đó hắn và tộc trưởng Thần Nông Tộc cùng đám người Bạch Hạ Sương, Nghiệp Cơ đi vào băng phòng, nói rõ tình hình của Bạch Thu Tuyết với tộc trưởng Thần Nông Tộc một lần.
Tộc trưởng và ba vị trưởng lão Thần Nông Tộc bàn bạc trong chốc lát, đưa ra một bộ phương án, sau khi Lục Ly nghe xong cảm thấy không tệ, liền giao Bồ Đề Quả và hai loại linh thảo khác cho ba người, bắt đầu luyện chế dược dịch.
Tộc trưởng Thần Nông Tộc tự mình ra tay, sợ luyện hỏng những linh dược quý giá này, Lục Ly vẫn đang ở bên cạnh quan sát. Phải mấy trăm năm Bồ Đề Quả mới kết quả, nếu như bị hủy rồi, có lẽ tộc trưởng Thần Nông Tộc sẽ bị hắn dùng một chưởng chụp chết.
Hao tốn nửa canh giờ, ba loại linh dược luyện ra được một chén dược dịch có mùi thơm xông vào mũi, tộc trưởng Thần Nông Tộc cẩn thận bưng nó tiến vào trong phòng băng.
Đại trận bên trong băng phòng đã ngừng lại, không hề tụ tập hàn khí nữa, tộc trưởng Thần Nông Tộc tự mình động thủ, phá vỡ một chút băng cứng bên ngoài thân thể Bạch Thu Tuyết.
Lục Ly, Nghiệp Cơ ngừng thở đứng ở bên cạnh Bạch Thu Tuyết, ngậm chặt miệng lại, sợ gây ra tiếng động quấy rầy tộc trưởng Thần Nông Tộc cứu chữa Bạch Thu Tuyết.
Băng cứng bị phá vỡ, khuôn mặt trắng như tuyết của Bạch Thu Tuyết hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt đám người Lục Ly, nàng gần như không có hô hấp, thân thể trở nên cứng rắn, giống như một cái thi thể.
Tộc trưởng Thần Nông Tộc và mấy vị trưởng lão bận rộn, trong tay mấy người loé lên ánh sáng lục sắc, chậm rãi rót vào bên trong thân thể Bạch Thu Tuyết. Những thứ này đều là sinh mệnh bổn nguyên, có thể truyền sức sống vào cho thân thể, mang đến sinh cơ, cho dù là người đã chết, truyền vào một ít sinh mệnh bổn nguyên cũng có thể kéo dài thời gian chết đi.
Bận rộn chốc lát, sắc mặt Bạch Thu Tuyết từ từ thay đổi tốt hơn vài phần, mặc dù vẫn trắng bệch, nhưng không giống tử thi nữa.
Tộc trưởng Thần Nông Tộc lấy dược dịch ra cho Bạch Thu Tuyết ăn vào, vật này để càng lâu dược lực phát huy càng nhiều. Mặc dù tộc trưởng Thần Nông Tộc muốn tận khả năng truyền cho Bạch Thu Tuyết càng nhiều sinh mệnh bổn nguyên càng tốt, nhưng không thể không cho nàng uống thuốc trước.
Sau khi cho Bạch Thu Tuyết uống hết một chén dược dịch, còn dùng một ít nước ấm, tráng lại chất lỏng trong chén. Mấy vị trưởng lão lại tiếp tục chuyển vận sinh mệnh nguyên lực cho Bạch Thu Tuyết, tộc trưởng Thần Nông Tộc bắt mạch cho Bạch Thu Tuyết, giám sát tình huống trong cơ thể nàng.
Thời gian từ từ trôi qua, mặc dù bên trong băng phòng không có tuôn ra hàn khí nữa, nhưng mồ hôi trên trán Lục Ly lại không ngừng lăn xuống. Bạch Hạ Sương khẩn trương nắm lấy cánh tay Lục Ly, cái miệng nhỏ nhắn cắn chặt môi đến mức suýt chút nữa chảy máu.
Ba nén hương, nửa canh giờ!
Ba vị trưởng lão vẫn đang truyền sinh mệnh bổn nguyên cho Bạch Thu Tuyết, sắc mặt Bạch Thu Tuyết từ từ trở nên tốt, bắt đầu có một chút hô hấp, Lục Ly và Bạch Hạ Sương kích động đến mức thân thể run rẩy. Bạch Hạ Sương nhìn về phía Lục Ly, hạ giọng nói:
- Sống lại, ta cảm giác tỷ tỷ sống lại.
Thấy nước mắt Bạch Hạ Sương lăn xuống, nắm chặt tay của mình đều phát âm thanh, thân thể mềm mại rung động không ngớt. Lục Ly mỉm cười mấp máy miệng, đưa tay kéo Bạch Hạ Sương vào trong ngực, Bạch Hạ Sương không e dè đưa hai tay ôm eo Lục Ly, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Bạch Thu Tuyết.
Một lúc lâu sau, ba vị trưởng lão ngưng truyền sinh mệnh bổn nguyên, ba người đứng lên, thân thể hơi lay động một cái, trên mặt giống như già đi mười tuổi.
- Nghiệp Cơ mau dẫn ba vị trưởng lão đi xuống an dưỡng, cần linh tài gì lập tức đưa cho ba người khôi phục.
Lục Ly vội vàng phất tay với Nghiệp Cơ, Nghiệp Cơ gọi hai người đến dìu đỡ ba vị trưởng lão đi xuống. Tộc trưởng Thần Nông Tộc ngồi ở trên xe trượt tuyết luôn luôn giám sát tình huống Bạch Thu Tuyết, mở mắt, đứng dậy chắp tay nói với Lục Ly:
- Thánh chủ, thân thể Thu Tuyết tiểu thư đã ổn định, độc tố trong cơ thể đang hóa giải, nhiều nhất mấy ngày nữa toàn bộ độc tố sẽ hóa giải xong. Thế nhưng Thu Tuyết tiểu thư đóng băng mấy năm, rất nhiều chức năng trong thân thể đã bị hỏng, cần chậm rãi khôi phục, ít nhất phải ba tháng trở lên mới có thể tỉnh lại, ngày sau còn cần điều dưỡng nửa năm.
- Đa tạ Đinh tộc trưởng!
Lục Ly cúi người vái chào thật sâu, Bạch Hạ Sương cũng cúi người chào theo, hai người đều thở ra một hơi, tộc trưởng Thần Nông Tộc cũng không dám mang chuyện như vậy ra nói đùa, xem ra Bạch Thu Tuyết đã không có chuyện gì rồi.
Dưới chỉ thị của tộc trưởng Thần Nông Tộc Đinh Khuê, Lục Ly nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Thu Tuyết, từ bên trong phòng băng đi đến phía trong tòa thành bên cạnh, đặt ở trong gian phòng trước kia Bạch Hạ Sương cư trú.
Đinh khuê và ba vị trưởng lão ở ngay bên cạnh, Lục Ly và Bạch Hạ Sương luôn luôn chờ đợi ở bên trong phòng. Cứ cách mấy canh giờ Đinh Khuê lại đi vào kiểm tra một phen, nhưng không có truyền thêm sinh mệnh bổn nguyên và cho Bạch Thu Tuyết dùng linh dược nữa.
Hiện tại thân thể Bạch Thu Tuyết rất suy yếu, nhiều cơ quan trong thân thể đã hỏng, nếu như lúc này dùng dược vật đại bổ sẽ rất dễ xảy ra vấn đề, thân thể của nàng căn bản không chịu nổi.
Thời gian trôi qua năm ngày, Lục Ly lại cảm giác như đã qua năm năm, thậm chí sự tình Tiểu Bạch cũng bị hắn để sang một bên.
Chương 958 Tà môn
Sau khi Đinh Khuê xác định độc tố trong thân thể Bạch Thu Tuyết đã bị hóa giải toàn bộ, thân thể bắt đầu chậm rãi khôi phục, Lục Ly mới yên tâm lại.
Hô hấp của Bạch Thu Tuyết từ từ khôi phục đến tình trạng bệnh nhân bình thường, sắc mặt trở nên không có khó coi như trước nữa, Lục Ly kiểm tra rõ ràng một chút. Huyết dịch toàn thân Bạch Thu Tuyết bắt đầu lưu thông, thân thể từ từ khôi phục, hắn xác định Bạch Thu Tuyết đã không còn đáng ngại, tỉnh lại chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Lại năm ngày trôi qua, tình huống Bạch Thu Tuyết hoàn toàn ổn định, lúc này Lục Ly mới giao Bạch Thu Tuyết cho Bạch Hạ Sương trông chừng, hắn thì đi ra hỏi thăm chuyện bên ngoài.
Tin tức từ Vân Châu truyền đến, khiến Lục Ly rất thất vọng. Vẫn chưa tìm được Tiểu Bạch, không có bất kỳ đầu mối nào, dường như Tiểu Bạch và tứ trưởng lão Cổ gia bốc hơi khỏi nhân gian rồi.
Nhiều người đi tìm như vậy, Lục Ly có nôn nóng cũng hết cách rồi, chỉ có thể tiếp tục chờ, hắn bắt đầu tu luyện. Kỳ hặn mười năm đến, quân tướng tứ đại thế lực sẽ tràn đến như bầy sói, chuyện này như một thanh lợi kiếm lơ lửng ở trên đầu Lục Ly, hắn cần nắm chặt tất cả thời gian tu luyện.
Ba ngày sau, đột nhiên Dạ Tra chui vào bên trong phòng, đánh thức Lục Ly đang tu luyện lại, hắn mang đến một cái quân tình khẩn cấp, Hỏa Ngục đã xảy ra chuyện, trong hỏa hồ xuất hiện cường giả thần bí, thám báo thương vong nghiêm trọng.
Trong khoảng thời gian này, tin tức Lục Ly không muốn nghe thấy nhất chính là đã xảy ra chuyện, bất cứ chuyện gì hắn cũng không muốn quản. Hắn chỉ muốn yên lặng tu luyện, đợi chờ Bạch Thu Tuyết tỉnh lại, trước tiên để cho nàng thấy chính mình, phụng bồi nàng, kể rõ nỗi nhớ cùng sự hổ thẹn của mình đối với nàng.
Nhưng Hỏa Ngục xảy ra chuyện, Lục Ly lại không thể mặc kệ. Tầm quan trọng của Hỏa Ngục đối với Lục Ly và Lục Linh không phải nói, nơi này có vô tận linh tài, quan trọng nhất là tỷ lện cảm ngộ áo nghĩa ở bên trong tăng nhiều, đó là một khối bảo địa vô thượng, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề.
Dạ Tra vừa mới nhận được tin tức, chưa kịp đi kiểm tra, nên không biết nhiều lắm. Lục Ly hỏi mấy câu, vào nhìn thoáng qua Bạch Thu Tuyết, dặn dò Đinh Khuê Bạch Hạ Sương tiếp tục ở lại chăm sóc Bạch Thu Tuyết thật kỹ,.
Đồng thời Lục Ly để Mông Trí, Nghiệp Cơ mang binh tử thủ nơi đây, nếu như Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, hai người cũng không cần tới gặp hắn nữa.
Sau khi sắp xếp xong chuyện, Lục Ly sai người đi báo tin cho Lục Linh, hiện tại bên trong Hoang Giới và Hỏa Ngục không có một vị Nhân Hoàng, tất cả đều ra bên ngoài trấn giữ và càn quét. Ngộ nhỡ thật sự xuất hiện thú hoàng cấp bậc Hỏa Báo Vương, thì dựa vào Lục Ly cũng không cách nào trấn áp.
- Đi!
Lục Ly mang theo Dạ Tra truyền tống rời đi, tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. Hai người liên tục truyền tống, nhưng cũng mất gần nửa canh giờ mới tiến vào được Hỏa Ngục.
Trong đại bản doanh Hỏa Ngục có người rất nhiều, ít nhất có trên vạn người. Lúc Lục Ly rời đi đã dặn dò, người chỉ có thể vào không thể ra, phòng ngừa để lộ bí mật, để Dạ Tra tự mình làm công tác tình báo.
Rất nhiều người đang bế quan và nghỉ ngơi. Thấy Lục Ly đi vào, tất cả dồn dập vây quanh, Minh Vũ và Lục Phi Tuyết đã sớm trở lại, từ xa xa chạy nhanh đến.
- Không tồi...
Lục Ly liếc mắt nhìn một cái, hiện tại rất nhiều người quen đều có đột phá, rất nhiều con cháu thiên tài của các gia tộc tu luyện như hỏa tiễn, xem ra mỗi tháng hắn chi lượng lớn huyền tinh cũng không có lãng phí.
- Đều tản ra đi!
Lục Ly vung tay lên, sau đó cùng Minh Vũ, Lục Phi Tuyết đi vào trong cốc, vừa đi vừa thấp giọng dò hỏi:
- Tình huống thế nào? Chết bao nhiêu người rồi?
- Mười lăm người!
Minh Vũ hạ giọng giải thích:
- Hỏa Kỳ Lân phía tây lãnh địa có một mảnh hỏa hồ, trong hồ đều là nham tương, cũng có không ít linh dược. Đoạn thời gian trước sắp xếp năm tên thám báo đi dò xét, ai ngờ bản mạng ngọc phù của năm người đều vỡ vụn. Ngày ngươi trở về, ta lại phái ra năm tên thám báo, còn để Quân Hầu cảnh dẫn đội, kết quả đều là toàn quân bị chết.
- Vì vậy ta mới vội vàng từ phía trên Long Tuyết Sơn trở về, mấy ngày qua lại phái năm tên thám báo, trong đó có một người là Quân Hầu cảnh vừa mới đột phá của Thanh Loan Tộc, nhưng cũng gặp nạn!
Lục Ly nhìn về phía Dạ Tra, thấy trong mắt Dạ Tra hiện lên một chút bi thương, dò hỏi:
- Là ai?
- Dạ Như, một đứa trẻ không tệ, vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu!
Dạ Tra đau buồn nói, những năm gần đây Thanh Loan Tộc có một số đột phá Quân Hầu cảnh, nhưng toàn bộ cộng lại cũng không đủ hai mươi, bất kỳ một người nào tử trận đều sẽ khiến Dạ Tra vô cùng đau lòng.
Lục Ly không nói thêm cái gì, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Dạ Tra, ánh mắt nhìn sang Minh Vũ nói:
- Chết mười lăm người, chẳng lẽ cái gì cũng không dò xét được? Là thú hoàng sao?
- Vấn đề kỳ lạ chính là ở chỗ này!
Minh Vũ và Lục Phi Tuyết liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi hai người đều là vẻ nghi hoặc, Lục Phi Tuyết giải thích:
- Lúc Dạ Như đi, chúng ta đưa cho hắn ba khối ngọc phù cảnh báo. Nếu đúng là thú hoàng thì bóp nát khối thứ nhất, nếu là quái vật thì bóp nát khối thứ hai, nếu là người thì bóp nát khối thứ ba, kết quả khối ngọc phù thứ hai và thứ ba đều nát rồi!
- Cái gì?
Hai mắt Lục Ly và Dạ Tra thoáng trợn tròn, cho rằng mình nghe lầm. Thấy Minh Vũ gật đầu, lấy ra ba khối ngọc phù, thấy hai khối đã vỡ nứt ra, hắn mới kinh nghi hỏi:
- Có phải Dạ Như lầm hay không? Trong Hỏa Ngục này trừ người của chúng ta ra, vẫn còn có nhân loại sao?
Cửa vào luôn luôn nằm trong tay người Lục Ly, nếu như có người ngoài lẫn vào mà nói. Minh Vũ và Dạ Tra có thể về nhà trồng ruộng rồi. Huống hồ Dạ Như mặc dù vừa mới đột phá Quân Hầu cảnh không lâu, nhưng tốc độ Thanh Loan Tộc rất khủng bố, vậy mà Quân Hầu cảnh vẫn bị giết chết?
Minh Vũ cau mày nói:
- Ta và tiểu cô ngươi đều không rõ tình hình lắm, vì thế mới để Dạ tộc trưởng mời ngươi đi vào, cùng nhau bàn bạc một thoáng.
Chương 959 Tà môn
- Ừ, phái người khác đi cũng là chịu chết thôi, ta và Dạ Tra đi đến chỗ đại bản doanh Hỏa Kỳ Lân trước!
Lục Ly phất phất tay nói:
- Các ngươi đóng giữ ở đây, nếu như tỷ tỷ ta phái Nhân Hoàng tới, bảo hắn trực tiếp hội họp cùng ta.
Lục Phi Tuyết đưa tay kéo Lục Ly nói:
- Ngươi đừng đi qua, cẩn thận gặp chuyện không may, chờ ở đây đi.
- Có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Lục Ly tự tin cười nói:
- Hiện tại cháu của ngươi ngay cả Nhân Hoàng cũng có thể giết, lại nói chờ ở đây và bên kia có gì khác biệt sao? Yên tâm đi, trước khi Nhân Hoàng tới, ta sẽ không chủ động xuống hoả hồ.
Bên Hỏa Kỳ Lân xây dựng một cái sát trận, Lục Phi Tuyết suy nghĩ một chút, quả thực ở đây và ở bên kia không khác biệt lắm, thấy Lục Ly nói như vậy liền không ngăn trở nữa. Chắc hẳn Lục Linh nhận được tin tức, rất nhanh sẽ phái Nhân Hoàng tới đây.
Lục Ly và Dạ Tra nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, trực tiếp đi đến địa bàn của Hỏa Kỳ Lân, bên kia cũng có một cái đại bản doanh do một ít quân đội và võ giả ở. Lục Ly lo lắng cường giả thần bí hoặc là quái vật trong hỏa hồ đi ra tập kích doanh trại, nên lúc này mới đi đến đó trước xem xét tình huống.
Lục Ly nắm giữ Thăng Long Thuật, nhưng vẫn chưa biết uy lực cụ thể, bình thường có thể dễ dàng chấn giết Nhân Hoàng. Hơn nữa long uy có thể uy hiếp thú hoàng cũng, nên lá gan lớn hơn rất nhiều. Bên kia có một cái sát trận, trình độ an toàn rất cao.
Phi hành mấy canh giờ, hai người đã tới đại bản doanh bên này. Thấy bên trong mấy ngọn núi lớn, tràn ngập sương trắng, thì nói rõ ảo trận vẫn còn, hai người yên tâm lại.
- Oanh!
Bên trong một ngọn núi lớn lấp lánh tia sáng, Kha Mang dẫn theo mười mấy người bắn ra, cung nghênh Lục Ly. Lục Ly không có hỏi cái gì, phất tay dẫn mọi người vào núi lớn.
Trong lòng núi có một cái đại điện, đã được dọn dẹp lại, coi như sạch sẽ. Ở đây có một nhóm người, cơ bản đều là thám báo, được triệu tập trở lại không cho phép đi ra dò xét.
Lục Ly hỏi thăm mấy câu, mọi người cũng không có quá nhiều tình báo, chỉ nói là ngoài hỏa hồ rất an toàn, trong hỏa hồ lại vào một người chết một người. Minh Vũ đã hạ lệnh không được bước vào hỏa hồ rồi, tự nhiên bọn họ không cách nào biết được bất kỳ tình báo.
- Cho mấy người ẩn nấp bên ngoài hoả hồ!
Lục Ly phất tay nói:
- Một khi trong hỏa hồ có bất kỳ dị động gì, trước tiên trở lại bẩm báo.
Mấy tên thám báo đi ra ngoài, Lục Ly suy nghĩ một chút vẫn không nên đi mạo hiểm rồi, đợi Nhân Hoàng mà Lục Linh phái đến rồi hãy nói.
Đợi ba ngày, nhưng hỏa hồ cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Nhân Hoàng Lục Linh phái vào đã tới. Một người là Mông Thần, một người là điện chủ Diêm Vương Điện U Châu, Diêm Chấn, cường giả Nhân Hoàng trung kỳ.
Mông Thần nói:
- Thánh chủ, những Nhân Hoàng còn lại không có ở gần đây, cho nên Linh tiểu thư chỉ có thể phái chúng ta tới. Nàng bảo ta chuyển lời cho ngươi, nếu như cảm giác nguy hiểm, đừng có cậy mạnh, trước tiên lui trở về đại bản doanh, hoặc là tạm thời phong toả Hỏa Ngục, đợi nàng bình định U Châu trước rồi hãy nói.
- Ừ!
Lục Ly hơi gật đầu, Mông Thần có lực phòng ngự nghịch thiên, Diêm Chấn là cường giả Nhân Hoàng trung kỳ, cộng thêm hắn, cho dù gặp phải Nhân Hoàng cường đại hoặc là quái vật không địch lại, ít nhất cũng có thể lui về.
Lục Ly vung tay lên, quát khẽ:
- Đi, tìm kiếm bên ngoài hoả hồ, ta muốn xem một chút là yêu ma quỷ quái gì đang giở trò?
Hỏa hồ rất lớn, phạm vi lên đến hơn vạn dặm, bốn phương tám hướng có rất nhiều dòng sông có nham tương chậm rãi tràn vào. Cho nên nhiệt độ hỏa hồ đặc biệt cao, đám người Lục Ly không dám bay quá thấp, sợ bị nướng cháy.
Bên trong Hỏa Ngục rất kỳ lạ, nham tương nóng hổi như thế lại có cá tồn tại, nghe nói dưới đáy nham tương còn có một chút linh dược hỏa thuộc tính.
Ba người Lục Ly không cố ý dò xét phía dưới hỏa hồ có linh dược hay không, bốn người dè bay về phía trước. Căn cứ tình báo trong hồ có một hòn đảo, trên đảo có một tòa núi lửa to lớn, mười mấy người chết đi, nhất định là tiến vào trong núi lửa bị giết.
Phi hành gần nửa canh giờ, đã tới giữa hồ, quả nhiên thấy một hòn đảo nhỏ, trên đảo có một ngọn núi lửa cao vút, từ xa đã có thể thấy khói đen bốc lên.
Bốn người không có mạo muội lên đảo, mà đi quanh hòn đảo một vòng, dùng thần niệm dò xét, tìm kiếm xem có quái vật ẩn nấp hay không.
Trên đảo rất an toàn, không có bất kỳ sinh linh nào, cũng không dò xét ra có cấm chế tồn tại. Mông Thần và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hắn và Dạ Tra bay lên trên đảo trước, chậm rãi đi tới gần miệng núi lửa.
Sau khi tới miệng núi lửa, thần niệm của bốn người lập tức dò xét vào trong núi lửa, nhưng miệng núi lửa này rất sâu, bốn người không dò xét được cái gì.
- Vào!
Lục Ly ra dấu, mọi người dồn dập lấy binh khí ra, Mông Thần cũng lấy ra một thanh chiến đao khổng lồ, chiến giáp Thánh giai hiện lên bên ngoài thân thể, võ trang đầy đủ, chuẩn bị liều mạng.
Mông Thần đi ở phía trước nhất, không còn cách nào, lực phòng ngự của hắn mạnh nhất, nên thường bị lấy ra làm khiên thịt. Dạ Tra đi thứ hai, Lục Ly thứ ba, phía sau cùng là Diêm Chấn.
Ngọn núi lửa này vẫn còn hoạt động, bên trong bốc lên khói đen, cũng không biết mới phun trào lúc nào. Nhiệt độ bên trong cao dọa người, mọi người vào lập tức mồ hôi dầm dề, đau khổ chịu đựng.
Cũng may tất cả đều là võ giả thực lực mạnh mẽ, có thể chịu được chút nhiệt độ cao này. Mọi người chậm rãi bay xuống phía dưới, thần niệm thời thời khắc khắc dò xét, cho dù có bất kỳ động tĩnh nhỏ nào, cũng đừng hòng giấu được bốn người.
- Không có vấn đề gì.
Một mực đi xuống dưới đáy núi lửa, đã chỗ có thể nhìn thấy nham tương sôi trào, nhưng lại không dò xét được bất kỳ chỗ khác thường nào. Mười mấy tên thám báo đi vào chết đi, cũng không có phát hiện di hài.
- Quá tà môn rồi!
Lục Ly cau mày nhìn nham tương sôi trào phía dưới, xung quanh núi lửa không có bất kỳ cái cửa động nào, không có cấm chế dao động, phía dưới này cũng không có dị thường.
Chương 960 Thiếu nữ thần bí
Đám người Mông Thần cũng đầy mơ hồ, Dạ Tra còn đang quan sát xung quanh, không buông tha bất kỳ địa phương nào. Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất trong Thần Châu đại địa, cho dù là một vị Địa Tiên ẩn nấp ở bên trong, cũng không thể gạt được Dạ Tra dò xét.
Nhưng mà!
Chỉ chốc lát sau, Dạ Tra lắc đầu nói:
- Không có vấn đề, nơi này không có bất cứ dị thường nào.
- Đi ra ngoài trước đã!
Lục Ly phất phất tay, nếu Dạ Tra đã không nhìn ra vấn đề, nơi này liền không có vấn đề, nhiệt độ nơi đây quá cao, Lục Ly cũng có chút chịu không nổi rồi.
Lúc mọi người muốn bay lên phía trên, đột nhiên con ngươi Dạ Tra lóe lên hàn mang, nhìn xuống phía dưới. Đám người Mông Thần cũng như lâm đại địch, Mông Thần và Diêm Chấn lập tức ngăn Lục Ly ở phía sau, ánh mắt khóa chặt phía dưới nham tương.
Rốt cục Lục Ly cũng phát hiện được chỗ không bình thường, hắn cảm nhận được một chút hàn khí, hàn khí kia như gió rét ngày xuân, nhằm thẳng vào trái tim, lạnh đến mức làm cho người ta run lên.
Nhiệt độ nơi đây cao như thế, lại có một luồng hàn khí khiến toàn thân Lục Ly run lên, có thể thấy được quái vật sắp xuất hiện khủng bố cỡ nào?
Mọi người lơ lửng ở phía trên nham tương ngàn thước, dùng thần niệm tìm kiếm xuống dưới, rất nhanh trong mắt Dạ Tra, Mông Thần, Diêm Chấn tràn đầy vẻ kinh ngạc, lúc Lục Ly dò xét rõ ràng phía dưới nham tương có thứ gì đó bay lên, mắt cùng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bởi vì phía dưới nham tương có một người, một cô gái, một thiếu nữ tuyệt đẹp!
- Rầm rầm...
Nham tương chuyển dời, một người chậm rãi từ bên trong nham tương xông ra, bên ngoài cơ thể nàng có một màn hào quang rất mỏng, cho nên nham tương không cách nào thẩm thấu vào, dĩ nhiên là không cách nào tổn thương da của nàng.
Đây là một thiếu nữ rất xinh đẹp rất khiêu gợi, mái tóc màu đen tùy ý bó buộc, mặc một bộ nhuyễn giáp ám lam sắc mạ vàng, trước ngực trần trụi một mảng lớn. Lúc này mọi người từ phía trên nhìn xuống, có thể thấy một mảnh trắng lóa, vô cùng cao vút và no đủ. Eo của nàng nhỏ đến khó tin, ngang hông có một cái đai lưng cổ đồng, trung tâm đai lưng khảm một viên bảo thạch màu đỏ.
Phía dưới mặc một cái váy ngắn kỳ lạ, cảm giác như dùng rất nhiều lông xù tạo thành. Váy vô cùng ngắn, chỉ có thể che kín cái mông cao vút, còn để lộ ra hai cái đùi trắng như tuyết. Dưới chân đi một đôi giày bó màu đen, cẳng chân rất tinh tế, rất dài, để người ta thấy vô cùng đẹp.
Trong tay nàng cầm hai cây trường đao xinh đẹp, thân đao dài hẹp, phía trên hiện vẻ sắc bén, có đường vân thần bí, vừa nhìn là biết không phải mặt hàng cấp thấp. Sau lưng nàng khoác áo choàng màu đen, tạo cho nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm.
Nàng là mặt trái xoan điển hình, ngũ quan rất tinh xảo, cái mũi xinh xắn khiến cho người ta có cảm giác thanh tú. Con mắt to sáng, thế nhưng bên trong lấp lánh hàn khí, liếc mắt nhìn cũng cho người ta cảm giác như rơi vào hầm băng, lạnh từ đầu tới chân.
Nếu như vẻ đẹp của phụ nữ là 100%, Lục Linh ở trong lòng Lục Ly là 100%, thì ít nhất thiếu nữ này cũng có chín mươi tám phần trăm, thậm chí ở phương diện nào đó còn thắng được Lục Linh.
- Nhân Hoàng!
Bốn người đều không có nhìn bộ ngực cao vút của thiếu nữ, càng không nhìn bắp đùi vô cùng xinh đẹp của, bốn người cũng không có để ý vẻ bề ngoài của người này, nhưng mà nội tâm nổi lên sự kiêng kị thật sâu.
Thiếu nữ này rất tuổi trẻ, thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám tuổi, nhưng cảnh giới lại đạt được Nhân Hoàng. Quan trọng nhất là bốn người đều cảm giác người này rất nguy hiểm, giống như đây không phải là một thiếu nữ xinh đẹp, mà là một con thú hoàng hung mãnh!
Mặc dù thiếu nữ đứng ở phía dưới, mọi người lơ lửng ở phía trên, nhưng cảm giác thiếu nữ cho bọn hắn lại là cao cao tại thượng. Giống như thiếu nữ này là thần nữ ở trên chín tầng trời, bọn họ chỉ là phàm phu tục tử mà thôi.
- Chít chít đấy cục cục Ự...c ngọc?
Thiếu nữ khẽ hé đôi môi đỏ mộng, phun ra vài câu cổ quái. Diêm Chấn nghe không hiểu, mơ hồ mở trừng hai mắt, đột nhiên hai mắt Lục Ly và Mông Thần, Dạ Tra lại co rụt lại. Bởi vì người này nói là cổ ngữ, bọn họ cũng có thể nghe hiểu.
Nguyên văn lời nói của thiếu nữ là:
- Các ngươi đang tìm ta?
Dạ Như bóp nát hai khối ngọc phù, hắn cũng không có truyền sai tin tức, đúng là hắn gặp một người, một người giống như đám người Lục Ly, là nhân loại có tay có chân.
Nhưng mà...
Làm sao bên trong Hỏa Ngục có thể có người? Còn là một thiếu nữ có thực lực kinh khủng như thế? Một thiếu nữ biết cổ ngữ?
Cổ ngữ là ngôn ngữ thời kỳ thượng cổ, tính ra mười vạn năm trước đã sớm đổi thành ngôn ngữ hiện tại. Trừ phi thiếu nữ này là chủng tộc thượng cổ trốn vào tiểu thế giới khi đó, vài chục vạn năm không có tiếp xúc với bên ngoài.
Bất kể như thế nào, kẻ địch xuất hiện, đám người Lục Ly cũng hơi yên tâm lại. Địch nhân là người, không phải quái vật, không phải yêu ma quỷ quái, ít nhất dễ dàng đối phó hơn.
Lục Ly mở miệng, dùng cổ ngữ dò hỏi:
- Đúng vậy, chúng ta đang tìm ngươi. Ngươi là ai? Đến từ phương nào? Vì sao giết người của chúng ta?
Nét mặt thiếu nữ lạnh giá, không có một chút tâm tình dao động, giống như một con thiên nga trắng kiêu ngạo, nàng lạnh lùng nói:
- Ta đến từ nơi nào? Nói với đám dân bản xứ như các ngươi cũng không biết. Về phần ta là ai? Các ngươi không có tư cách biết. Vì sao phải giết người? Bởi vì tâm tình ta không tốt. Lúc này các ngươi đi vào quấy rầy ta, ta tâm tình càng kém hơn, cho nên các ngươi tự nhận xui xẻo đi.
Thổ dân.
Mông Thần, Dạ Tra, Lục Ly cảm giác bị làm nhục, dù sao bọn họ cũng có hai vị Nhân Hoàng, Lục Ly còn là con cháu Lục gia Trung Châu, coi như là sinh ra trong danh môn, lại bị người nói thành thổ dân? Bọn họ toàn thân đều là thứ tốt, người người đều có chiến giáp Thánh giai, Lục Ly còn có một cái bán thần khí, vậy mà bị người ta cười nhạo là thổ dân.
Thế nhưng thổ dân hay không thổ dân đã không quan trọng, quan trọng chính là thiếu nữ khiêu gợi này muốn ra tay giết người.