Chương 446 Chân của ngươi không to
Điều này khiến Lục Ly và Minh Vũ đều không thể tin được, đó là tiểu thư tôn quý nhất Trung Châu, còn đứng trước mặt bọn họ, lúc này còn cần Minh Vũ bảo hộ?
Loại thiên chi kiêu nữ này không phải tùy thời tùy chỗ đều có một đám hộ vệ cường đại thủ hộ à? Không phải là cưỡi dị thú cường đại, tiền hô hậu ủng, bay ở trên trời, khiến chúng sinh chỉ có thể ngước nhìn sao?
Huyết mạch ấn ký màu đen trên cổ Khương Khởi Linh chứng minh nàng ta không nói dối. Quan trọng nhất là ngữ khí của nàng ta, nàng ta không những không bởi vì có một người cha như vậy mà cảm thấy kiêu ngạo, ngược lại trong lời nói phần lớn là vẻ châm chọc, giống như đang nói tới một người xa lạ vậy.
- Ta chính là giác tỉnh huyết mạch quá tốt, nếu không gia tộc cũng sẽ không coi ta là bảo bối, hắn... Cũng sẽ không chết.
Lục Ly nhớ tới những lời vừa rồi của Khương Khởi Linh, trong lòng mơ hồ đoán được một số chuyện.
Khương Khởi Linh thân phận tôn quý, là bảo bối của Khương gia, lại yêu một người không thể yêu, hoặc là nói... Người đó không xứng trở thành vị hôn phu của nàng ta.
Hôn nhân của tiểu thư Đại gia tộc là không thể tự chủ, loại tiểu thư như Khương Khởi Linh khẳng định là phải gả cho vương tộc công tử, ít nhất cũng là công tử của đại tộc.
Người Khương Khởi Linh thích khẳng định là thân phận rất hèn mọn, kết quả cuối cùng chính là bị phụ thân của Khương Khởi Linh, Khương Vô Ngã bức tử.
Khương Khởi Linh cực kỳ bi thương, căm hận Khương Vô Ngã, nhưng đó là phụ thân của nàng ta, nàng ta không thể báo thù cho người yêu của mình, không thể cũng không giết được phụ thân của mình. Nàng ta chỉ có thể phí hoài bản thân, tự thương tổn bản thân, tự tra tấn bản thân, mượn điều này để trả thù Khương Vô Ngã, đồng thời giảm bớt áy náy đối với người yêu của mình.
Người đáng giận tất có chỗ đáng thương.
Lục Ly thản nhiên nhìn Khương Khởi Linh một cái, không nói gì, cũng không trấn an nàng ta. Những gì nên nói ngày đó đã nói hết rồi, có bước ra được hay không thì vẫn phải dựa vào chính bản thân Khương Khởi Linh.
Khương Khởi Linh thấy Lục Ly không có phản ứng, ngược lại có chút tò mò nghiêng đầu nhìn Lục Ly, nói:
- Lục Ly, ta chính là con gái của Linh Lung Các các chủ, ngươi không nên lấy lòng ta một chút à? Đùi này của ta rất to, nếu ngươi ôm chặt, lập tức có thể một bước lên mây.
- Ha ha!
Lục Ly và Minh Vũ đều bật cười, Khương Khởi Linh là vương tộc đệ tử, Lục Ly chẳng lẽ lại không phải?
Lục Ly nhìn nhìn chân Khương Khởi Linh, cười nhạo:
- Ta không thích núp váy đàn bà, hơn nữa... Chân của ngươi cũng không to.
Khương Khởi Linh mỉm cười, nàng ta nhìn ra xa, thấy chiến đấu sắp kết thúc, ngoại công của nàng ta đã quay về, liền không nhiều lời nữa, trầm mặc mà đứng.
- Rầm rầm rầm rầm.
Hai Quân Hầu cảnh khác và một đám Bất Diệt cảnh động thủ, đánh giết từng con Thiên Quỷ Thử, hoặc là khiến chúng ta bị thương phải lui về quỷ động.
- Toàn bộ rời khỏi đây, đi theo đại bộ đội, ở đây có quỷ động phun trào, đã không an toàn.
Khương Hạo gầm lên, rất nhiều hộ vệ đều hành động, rất nhanh liền thu hồi doanh trướng. Đại bộ phận hành khách đi theo đại bộ đội bắt đầu đi về phía tây, có điều có một số người không ngờ lẻn ra xung quanh, đi thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh.
Khương Hạo không ngăn cản những người này, hắn đã cảnh cáo rồi, những người này còn tham lam như vậy, chết cũng không trách được hắn. Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh đều là thứ tốt, có thể dưới tiền đề an toàn thu thập một chút, hắn cũng không quá phản đối.
Vũ Hóa Thần thì đi thu thập, có Minh Vũ ở bên cạnh, Lục Ly chắc sẽ không sao. Vũ Hóa Thần trước kia có nghe nói tới Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, nhất là Hồn Tinh, hắn biết đó là thứ tốt, lúc này có cơ hội tốt như vậy, tất nhiên phải thu thập một chút.
Đại bộ đội bắt đầu rút lui, người của Linh Lung Các đã sớm tra xét kỹ, phía tây nam tương đối an toàn, trước tiên lui qua đó rồi tính.
Khương Khởi Linh được Khương Hạo mang đi, Khương Khởi Linh họ Khương, ngoại công của nàng ta cũng họ Khương, Lục Ly cũng không quá lấy làm lạ. Dù sao trên thế giới này đại tộc quá nhiều, nếu cách nhau mấy đời mà cưới nhau thì cũng là bình thường.
Tiểu Bạch kỳ thật rất muốn đi tìm Hồn Tinh, Hồn Tinh rõ ràng là mỹ vị ngon hơn những đồ ăn trước kia, Lục Ly lại lo lắng nên không cho nó đi loạn.
Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần mấy lần, trao đổi ánh mắt một phen, hắn cùng Minh Vũ đi theo đại bộ đội, để lại Vũ Hóa Thần một mình đi loanh quanh ở phụ cận.
Cũng may gần đây không có quỷ động phun trào, mọi người lặng lẽ hành quân, đi được hơn nửa canh giờ thì đến gần một sơn cốc.
- Mọi người nghỉ ngơi ở đây đi.
Sau khi Khương Hạo hỏi thám báo Linh Lung Các một phen, quyết định hạ trại ở đây, các hộ vệ lập tức lại bận bịu, an trí doanh trướng.
- Báo.
Một võ giả Bất Diệt cảnh xông vào hẻm núi, khom người bẩm báo với Khương Hạo:
- Phía sau xuất hiện một số Thiên Quỷ Thử, mấy người đi tìm Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh đều bị cắn chết rồi.
- Hả?
Bên trong sơn cốc lập tức ầm ĩ lên, trong mấy chục người đó có thân nhân của họ, lập tức cực kỳ bi thương, có người muốn xông ra khỏi sơn cốc để kiểm tra.
- Đứng lại!
Khương Hạo lạnh giọng quát to:
- Vừa rồi ta đã cảnh cáo bọn họ, tự bọn họ đi tìm chết, không trách được chúng ta. Quỷ động phun trào, khắp nơi đều có Thiên Quỷ Thử, Bất Diệt cảnh gặp phải rất có khả năng đều phải chết. Nếu các ngươi hiện tại đi ra, ta cũng sẽ không ngăn cản, có điều nếu chết thì bổn tọa không chịu trách nhiệm.
Lục Ly kỳ thật cũng không quá lo, hắn có liên hệ tinh thần với Hồn trùng trong đầu Vũ Hóa Thần, cho nên biết Vũ Hóa Thần vẫn sống, chiến lực của Vũ Hóa Thần cường đại, sẽ không gặp chuyện không may.
Có mấy người muốn lao ra, bước chân lại dừng lại, cuối cùng vẫn không dám ra ngoài. Đi theo Khương Hạo an toàn hơn nhiều, nếu cứ vậy đi ra, gặp phải Thiên Quỷ Thử thì bọn họ đều phải chết.
Vù.
Sau mấy nén hương, Vũ Hóa Thần đã trở lại, ánh mắt hắn quét qua, thấy Lục Ly ở góc sơn cốc, liền bước đến.
Chương 447 Thu thập Hồn Tinh
Sau khi về bên cạnh Lục Ly, hắn nói khẽ:
- Bên ngoài xuất hiện rất nhiều Thiên Quỷ Thử, ta chỉ có được hai mươi mấy viên Hồn Tinh, thiếu chủ, cho ngươi này.
- Ngươi không cần à?
Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần một cái, người sau lắc đầu nói:
- Chút Hồn Tinh này không có tác dụng gì với tu luyện linh hồn của ta, thiếu chủ hiện tại là Hồn Đàm cảnh, là lúc cần tăng cường linh hồn nhất, Hồn Tinh này có tác dụng với ngươi hơn.
Lục Ly không khách khí thu lại, lại hỏi:
- Người ngoài đó chết hết rồi à?
Vũ Hóa Thần gật đầu, Lục Ly khẽ thở dài, hắn lại hỏi:
- Hồn Tinh dùng như thế nào?
Cái này thì Vũ Hóa Thần cũng không biết, Minh Vũ lại càng không biết hơn. Lục Ly giương mắt nhìn chung quanh, thấy thị nữ của Khương Khởi Linh đứng ngoài một doanh trướng cách đó không xa, nhấc chân bước về bên đó, Minh Vũ vội vàng đi theo.
Có Quân Hầu cảnh đi theo, cho dù phụ cận xuất hiện một quỷ động cũng sẽ lập tức có thể né tránh, Lục Ly cũng không phản đối.
- Công tử!
Thị nữ nhìn thấy Lục Ly đi tới, vội vàng cúi người hành lễ, Khương Khởi Linh ở bên trong nghe thấy động tĩnh liền đi ra, mắt hồ ly híp lại, cười ngọt ngào:
- Lục công tử là khách ít đến, vào ngồi không?
Lục Ly không hàn huyên khách sáo với Khương Khởi Linh, cũng không tiến vào, lấy ra một viên Hồn Tinh hỏi:
- Thứ này luyện hóa thế nào?
- Trực tiếp dùng huyền lực luyện hóa là được.
Khương Khởi Linh nghĩ nghĩ một chút rồi bổ sung:
- Có điều thứ này cũng giống như đan dược, luyện hóa nhiều thì không hiệu quả. Nếu ngươi luyện hóa cùng với linh tài loại linh hồn khác thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Lục Ly gật đầu, chắp tay rồi xoay người rời đi, không chút khách khí với Khương Khởi Linh. Người sau cũng không tức giận, nhìn Lục Ly bóng lưng một lát, xoay người đi vào.
Linh tài tẩm bổ Linh hồn thì Lục Ly không có, ba mươi sáu gốc linh dược có được trong Long Đế Trủng lại không có gốc nào là loại là linh hồn. Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thì có lẽ có, Lục Ly lại không hỏi.
- Hộ pháp cho ta, ta thử luyện hóa Hồn Tinh.
Trong thời gian ngắn sợ là không thể rời khỏi nơi này, Lục Ly cũng không cảm ngộ được thần kỹ của yêu ma, thế là liền dứt khoát bắt đầu luyện hóa Hồn Tinh, tăng cường linh hồn và cảnh giới.
Nếu hiệu quả tốt, có thể bảo Vũ Hóa Thần ra ngoài tìm thêm, ở đây chắc khắp nơi đều là Hồn Tinh.
Có Minh Vũ và Vũ Hóa Thần ở bên cạnh, nếu phát sinh nguy hiểm thì tùy thời đều có thể dẫn hắn rời khỏi, Lục Ly rất an tâm ngồi xếp bằng tu luyện trong doanh trướng.
Hắn lấy ra một viên Hồn Tinh, Hồn Tinh này rất nhỏ, chỉ to bằng móng tay của ngón út. Là màu trắng, bên trong tỏa ra quang mang nhu hòa, còn là bán trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong có một số mạch lạc kỳ dị.
Lục Ly nhìn mấy lần, vận chuyển huyền lực bao phủ toàn bộ Hồn Tinh, sau đó nhắm mắt lại lẳng lặng cảm ứng. Sau khi huyền lực bao phủ Hồn Tinh, Hồn Tinh phát ra bạch quang mờ mờ, tiếp theo thì tan ra từng chút một, hóa thành một đạo tinh khí tiến vào trong cơ thể Lục Ly.
- Ừ.
Tinh khí tiến vào trong cơ thể, Lục Ly cảm thấy mát lạnh, rất là thoải mái, hắn khống chế tinh khí đó chậm rãi tiến vào trong đầu.
Khi tới ngoài Hồn Đàm, toàn bộ Hồn Đàm đột nhiên lấp lánh quang mang, hấp thu tinh khí màu trắng đó.
- Thứ tốt!
Lục Ly rõ ràng cảm thấy tinh thần của mình run lên, trong linh hồn vô cùng thoải mái, cả người đều dễ chịu vô cùng. Hắn vội vàng tăng thêm lực độ của huyền lực, đẩy nhanh tốc độ luyện hóa.
Từng dòng tinh khí màu trắng cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể, cuối cùng hội tụ ở ngoài Hồn Đàm, bị Hồn Đàm hấp thu. Một viên Hồn Tinh thoáng cái đã bị luyện hóa, chỉ tốn thời gian hai nén hương.
Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, xuất hiện ba viên Hồn Tinh, tiếp tục luyện hóa, hơn nữa tốc độ luyện hóa tiếp tục đề thăng.
Có điều lúc này, đột nhiên có dị biến nhỏ xảy ra, Ngân Long Ấn Ký đột nhiên sáng lên!
Trong lòng Lục Ly khẽ động, tâm niệm tỏa định Ngân Long Ấn Ký, cho rằng nó sắp truyền tới tin tức. Nhưng quan sát một lúc, phát hiện Ngân Long Ấn Ký không ngờ đang hấp thu tinh khí màu trắng.
Lục Ly có chút không biết phải nói gì, tinh khí màu trắng hắn luyện hóa Hồn Tinh có được, không ngờ có một nửa bị Ngân Long Ấn Ký của Hồn Đàm hấp thu.
Hồn Đàm cảnh là tu luyện là linh hồn và huyền lực, linh hồn là chính yếu. Nếu linh hồn cường đại, tốc độ cảm ngộ có thể đề thăng, đây là đặt nền móng để sau này cảm ngộ áo nghĩa.
Nếu muốn Hồn Đàm cảnh đạt tới đỉnh phong. Hồn Đàm phải cường đại gấp mười lần, cần rất nhiều linh tài loại linh hồn. Lục Ly vẫn không tu luyện cảnh giới, là vì trước mắt hắn không có loại linh tài này.
Lúc này vất vả lắm mới có được một chút Hồn Tinh, Ngân Long Ấn Ký không ngờ lại đến giành ăn?
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi cũng đành mặc kệ, hắn có muốn quản quản cũng không quản được, Ngân Long Ấn Ký đó căn bản không do hắn khống chế. Đừng nói là hấp thu một nửa tinh khí, cho dù hấp thu toàn bộ thì hắn cũng đành bất lực.
Hắn tiếp tục luyện hóa, tốc độ luyện hóa càng lúc càng nhanh, về sau đã một lần luyện hóa năm viên Hồn Tinh. Hắn luyện hóa ra bao nhiêu tinh khí màu trắng, Hồn Đàm và Ngân Long Ấn Ký sẽ hấp thu bấy nhiêu.
Chỉ hơn một tiếng, hơn hai mươi mai Hồn Tinh đều bị luyện hóa hết, Lục Ly sau khi Lục Ly dừng luyện hóa, Ngân Long Ấn Ký lại ảm đạm, không có động tĩnh, Hồn Đàm cũng ngưng luyện hơn mấy phần.
Lục Ly rất phấn chấn, mở mắt nhìn Vũ Hóa Thần ở bên cạnh, nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi đi giúp ta thu thập thêm một chút Hồn Tinh, thứ này... Tốt lắm.
- Không thành vấn đề!
Vũ Hóa Thần gật đầu, sau đó nói:
- Có điều Hồn Tinh ở gần đây chắc không còn nhiều, ta có thể phải đi tới nơi xa hơn xa một chút, đến lúc đó nếu gặp phải Thiên Quỷ Thử, thời gian sẽ lâu hơn. Thiếu chủ, nếu bên này có tình huống thì các ngươi cứ đi trước, ta sẽ tìm được các ngươi.
- Đợi đã!
Nhìn thấy Vũ Hóa Thần muốn đứng dậy ra ngoài, Lục Ly nghĩ nghĩ một chút, nhìn Tiểu Bạch nằm trong góc, nói:
- Tiểu Bạch, ngươi đi theo Vũ Hóa Thần đi, giúp hắn thu thập Hồn Tinh.
Chương 448 Con của Thú Hoàng?
Có điều ngươi phải nghe lời Vũ Hóa Thần, không được đi loạn, biết không?
Tiểu Bạch lập tức trở nên hưng phấn, gật gật đầu, Vũ Hóa Thần lại có chút khó hiểu. Lục Ly vẫy tay ghé vào tai hắn nói khẽ:
- Tiểu Bạch rất lợi hại, có nó ở bên cạnh Thiên Quỷ Thử sẽ không dám tới gần ngươi. Ngươi có thể thu thập Hồn Tinh thoải mái hơn, ừ... Nếu có Tử Huyền Tinh thì cũng thu thập nhé.
Một viên Tử Huyền Tinh chính là một vạn huyền tinh!
Một vạn viên chính là một ức huyền tinh, thứ tốt như vậy, Lục Ly sao có thể bỏ qua? Lúc này hắn cũng không muốn rời khỏi Thiên Quỷ Sơn, nơi này chính là bảo địa, nếu Vũ Hóa Thần có thể thu thập được trăm vạn viên Thần Khải Vực, vậy thì có lộ phí tới Thần Khải Vực rồi.
- Còn có việc này à?
Vũ Hóa Thần nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, kinh ngạc nói. Con thú nhỏ này nhìn thì có khác gì sủng vật đâu, chỉ là có chút đặc thù, lại không ngờ có thể chấn nhiếp được Thiên Quỷ Thử?
Minh Vũ biết sự thần kỳ của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch là tiểu thú nghịch thiên có thể cắn xé Mệnh Luân. Hắn gật đầu với Vũ Hóa Thần, người sau mang theo Tiểu Bạch đi ra ngoài, phóng ra khỏi sơn cốc.
Rất nhiều người của Linh Lung Các đều nhìn Vũ Hóa Thần, lại không nói gì, dù sao võ giả Quân Hầu cảnh nếu cẩn thận một chút cũng sẽ không xảy ra bất trắc gì.
Bên ngoài rất nhiều nơi đều có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, nếu không phải bị Khương Hạo áp chế, bọn họ cũng muốn ra ngoài thử thời vận.
Minh Vũ ở Trong doanh trướng nghĩ nghĩ một chút, vẫn không không nhịn được hỏi:
- Thiếu chủ, Tiểu Bạch... Rốt cuộc là huyền thú cấp bậc gì?
- Không biết!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta đã từng tra một số tư liệu, nhưng không tra được tư liệu về Tiểu Bạch. Ngươi cũng thấy đấy, hình thể của Tiểu Bạch mãi không lớn, ngươi có nghe nói có huyền thú cao cấp nào hình thể lại nhỏ như vậy không?
Minh Vũ lắc đầu, việc này đích xác là chưa từng nghe nói, Lục Ly trầm ngâm một lát nói:
- Có điều nếu Tiểu Bạch có thể chấn nhiếp Thiên Quỷ Thử, vậy phẩm cấp của nó rất có khả năng là lục phẩm trở lên.
- Ừ.
Minh Vũ rất đồng ý, sau đó thầm cảm khái, nếu Tiểu Bạch là thất phẩm, vậy đó chính là Thú Hoàng. Một khi trưởng thành, chính là huyền thú cường đại có thể sánh bằng Nhân Hoàng cảnh.
Trong đầu Minh Vũ đột nhiên hiện lên một suy nghĩ, hỏi:
- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngươi hình như là tìm được ở Hàn Băng Thâm Uyên à? Căn cứ vào tình báo trước kia của ta cho thấy, khi đó Hàn Băng Thâm Uyên có một con Thú Hoàng vừa sinh hạ hậu đại, ngươi nói xem Tiểu Bạch có khả năng là concủa Thú Hoàng đó không?
- Không biết!
Lục Ly vẫn lắc đầu nói:
- Ta cũng từng hoài nghi Việc này, nhưng ta nhớ rõ con Thú Hoàng đó hình thể cực lớn, có thể sánh bằng núi cao. Tiểu Bạch cho dù vừa sinh ra, cũng không thể nhỏ như vậy.
Minh Vũ cũng không nghĩ ra, Lục Ly xua tay nói:
- Không cần nghĩ nhiều, chờ thêm mấy năm nữa Tiểu Bạch trưởng thành rồi tự nhiên sẽ biết thôi.
Minh Vũ gật đầu đồng ý, ngồi xuống bên cạnh, Lục Ly cảm thấy nhàm chán lại bắt đầu tu luyện huyền lực, chờ Vũ Hóa Thần trở về.
Khi trời tối Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn vừa tiến vào doanh trướng, lập tức vẻ mặt mừng rỡ nói:
- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngươi quá lợi hại, Thiên Quỷ Thử căn bản không dám tới gần ta. Ta tìm được mấy trăm viên Hồn Tinh, gần ngàn viên Tử Huyền Tinh, mang về trước cho ngươi tu luyện.
- Tốt.
Lục Ly rất là phấn chấn, giơ ngón cái về phía Tiểu Bạch. Hắn tiếp nhận Hồn Tinh, ném cho Tiểu Bạch hai viên, Tiểu Bạch lại không lấy, còn há miệng ợ một cái. Vũ Hóa Thần cười khổ nói:
- Trên đường đi nó đã ăn rất nhiều rồi, ít nhất cũng ăn mấy chục viên.
- Ừ, Tiểu Bạch muốn ăn thì kệ nó.
Lục Ly rất cưng chiều Tiểu Bạch, đừng nói là Hồn Tinh, nếu hắn có mấy chục gốc Thăng Long Thảo, nếu Tiểu Bạch muốn ăn, hắn cũng sẽ không chút do dự ném cho nó vài gốc.
- Thiếu chủ, ngươi tu luyện đi, ta tiếp tục ra ngoài thu thập!
Vũ Hóa Thần rất phấn chấn, mang theo Tiểu Bạch lại lẻ ra ngoài sơn cốc. Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh chính là thứ tốt, có càng nhiều thì càng tốt.
Sơn cốc này thật sự rất an toàn, mọi người ở qua đây một đêm, nơi này cũng không xuất hiện dị động gì.
Xa xa khắp nơi đều cảm thấy có quỷ động phun trào, nhất là nửa đêm, thường xuyên có thể nhìn thấy tử quang ngút trời, mặt đất cũng hơi rung chuyển.
Quỷ động phun trào, đại biểu là có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun ra, đó đều là bảo vật, đều là huyền tinh.
Đương nhiên đó cũng đại biểu cho nguy hiểm vô tận, không nói khi quỷ động phun trào, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh có thể bắn thủng người ta, sau khi phun trào còn có hấp lực khủng bố. Chỉ nói Thiên Quỷ Thử, cùng với quỷ động phun trào, Thiên Quỷ Thử sẽ càng lúc càng nhiều, thứ đó mà không đạt tới Quân Hầu cảnh thì không chống đỡ được, ai dám đi ra chịu chết?
Khương Hạo phái rất nhiều võ giả vây quanh phụ cận, lúc nửa đêm Khương Hạo còn phái một cường giả Quân Hầu cảnh ra ngoài một chuyến, lặng lẽ trấn áp mấy con Thiên Quỷ Thử đang tới gần bên này.
Nơi này xảy ra vấn đề, người của Linh Lung Các chắc sẽ biết, cũng sẽ mau chóng phái người phái thuyền tới. Nhưng vẫn cần thời gian, tất cả mọi người không dám lộn xộn, im lặng trốn trong sơn cốc.
Lục Ly cả đêm đều luyện hóa Hồn Tinh, tốc độ luyện hóa của hắn rất nhanh, một điêm luyện hóa được hơn hai trăm viên Hồn Tinh.
Hồn Đàm của hắn rõ ràng đã to hơn mấy phần, bên trên sáng lấp lánh, ngưng luyện hơn nhiều. Khiến hắn rất buồn bực là, Ngân Long Ấn Kỳ hấp thu tinh khí màu trắng, lại không có bất kỳ biến hóa gì, không có ký ức yêu ma truyền tới.
Lúc rạng sáng, Lục Ly nặng nề ngủ thiếp đi, vừa ngủ được một hai canh giờ thì hắn cảm thấy mặt đất rung chuyển, mắt hắn lập tức mở ra.
May mà mặt đất chỉ hơi dao động mấy cái rồi không còn động tĩnh, Lục Ly và Minh Vũ đi ra nhìn về phía bắc. Xuyên qua sương tím nồng đậm bọn họ nhìn thấy phía bắc đang tử khí ngút trời, bên kia chắc có quỷ động phun trào.
Rất nhiều người sợ hãi ra khỏi doanh trướng, Khương Hạo ngay lập tức từ doanh trướng gần chỗ Khương Khởi Linh đi ra.
Chương 449 Phệ Hồn Ma Điệp
Không lâu sau một võ giả Bất Diệt cảnh bay tới, hô khẽ:
- Đại thống lĩnh, phía bắc năm dặm có ba quỷ động phun trào, xuất hiện gần trăm con Thiên Quỷ Thử, đang xông về bên này.
Rất nhiều người đều biến sắc, gần trăm con Thiên Quỷ Thử, vạn nhất lao vào sơn cốc, e là rất nhiều người đều phải chết.
Mắt Khương Hạo lấp lánh một lát, nhìn về phía Lục Ly. Lục Ly gật đầu, Khương Hạo vung tay lên nói:
- Khương Minh, Khương Yển theo ta đi đánh lui Thiên Quỷ Thử, Khương Hoằng, nơi này giao cho ngươi. Khởi Linh, ngươi tới bên Lục công tử.
Tuyệt đối không thể để Thiên Quỷ Thử đi tới đây, Khương Hạo dặn dò xong thì dẫn theo hai Quân Hầu cảnh và mười mấy Bất Diệt cảnh xông ra ngoài.
Bất Diệt cảnh đỉnh phong thì vây quanh Khương Khởi Linh đi tới bên Lục Ly, có Minh Vũ ở bên cạnh, ít nhất sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Khương Khởi Linh hôm nay mặc váy màu vàng sẫm, trên đầu đeo một chuỗi tua lụa màu vàng tím, môi vẫn đánh son đỏ, nhìn vừa diễm lệ lại xinh đẹp.
Nàng ta đi đến bên cạnh Lục Ly, cũng không nói gì, càng không lo lắng gì, trầm mặc mà đứng, không biết nàng ta đang nghĩ gì.
Lục Ly có chút tò mò hỏi:
- Khởi tiểu thư, ngoại công của ngươi không ngờ bỏ lại ngươi mà đi giết Thiên Quỷ Thử? Hắn không sợ ngươi gặp chuyện không may à?
Trong mắt đại nhân vật, e là đám người mình có chết hết cũng chẳng sao. Lục Ly không cho rằng Khương Hạo là loại Thánh Nhân lòng mang lê dân, loại tình huống này theo lý mà nói thì hắn nên từng thời từng khắc ở lại bên cạnh Khương Khởi Linh mới đúng.
- Ha ha!
Khương Khởi Linh liếc Lục Ly, khóe miệng mang theo vẻ châm chọc, nói:
- Mấy năm nay ta đã làm rất nhiều chuyện xấu, từng suýt chút nữa khiến một biểu huynh chết cháy. Ngoại công đã vô cùng thất vọng về ta, mặc kệ ta cũng là chuyện rất bình thường.
- Ngươi sai rồi.
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta có thể cảm nhận được ngoại công của ngươi rất quan tâm tới ngươi!
- Thế à!
Khương Khởi Linh quay đầu lại nhìn Lục Ly, nói:
- Người của Khương gia đều rất để ý tới ta, Khương Vô Ngã càng để ý tới ta hơn, có điều... Chỉ vậy mà thôi!
Gọi thẳng tên của phụ thân mình, trong giọng nói còn toàn là vẻ giễu cợt và châm chọc, Lục Ly có thể cảm nhận được hận ý trong lòng Khương Khởi Linh. Hắn khẽ lắc đầu, không nói thêm nữa, trầm mặc chờ Khương Hạo trở về.
Rầm rầm.
Phía bắc rất nhanh liền vang lên tiếng nổ, bọn Khương Hạo đã khai chiến với Thiên Quỷ Thử. Không khí bên này cũng trở nên áp lực hơn, toàn bộ mọi người đều căng thẳng chờ chiến đấu kết thúc.
- Không tốt, phía nam có Thiên Quỷ Thử xông tới.
Ngoài sơn cốc đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô, tiếp theo hai người phát ra tiếng kêu thảm thiết, còn có thể nghe thấy tiếng kêu của hơn mười con Thiên Quỷ Thử.
Đám người bên trong sơn cốc lập tức biến sắc, Khương Hoằng lưu thủ tọa trấn lập tức quát lớn:
- Có Thiên Quỷ Thử tấn công, Khương Lang dẫn người đi chặn đường.
Mấy chục Bất Diệt cảnh lao ra ngoài, bên ngoài lại vang lên những tiếng nổ mạnh và tiếng hét phẫn nộ, còn có rất nhiều người phóng thích ra Mệnh Luân, có thể nói là một mảng quang mang bảy màu bay lượn.
Minh Vũ nhướng mày, một tay tóm Lục Ly tùy thời chuẩn bị rút lui. Lục Ly nhìn Khương Khởi Linh, người sau vẻ mặt thờ ơ, không hề hoang mang, bình tĩnh như một đầm nước.
Bên ngoài truyền đến mấy tiếng gầm kỳ quái, âm trầm khủng bố, tiếp theo có người của Linh Lung Các hét lớn:
- Không tốt, bọn Khương Lang đã trúng thử độc, mau giết bọn họ.
Bốn năm bóng đen bay vào trong sơn cốc, sau khi mọi người thấy rõ là Thiên Quỷ Thử, lập tức biến thành một mảng hoảng loạn, vô số người bay ra xung quanh sơn cốc.
- Tiểu thư, đi thôi!
Khương Hoằng một tay xách Khương Khởi Linh lên, thế cục này đã có xu thế không khống chế được. Thiên Quỷ Thử xông vào trong đám người, sẽ có nhiều người hơn bị trúng độc, người trúng độc lại công kích đồng bạn, độc tố cứ thế lan ra, cuối cùng tất cả mọi người ở lại đều sẽ chết.
Ngao ngao.
Quả nhiên, một con Thiên Quỷ Thử đã xông vào trong đám người, cắn lên đùi mấy người, mắt mấy người đó lập tức biến thành màu lam sẫm, giương nanh múa vuốt lao tới người bên cạnh, không ngờ túm người mà cắn.
Khương Khởi Linh đẩy tay Khương Hoằng ra, nàng ta nhìn Lục Ly, nói:
- Lục Ly, bảo người của ngươi giúp ta một tay, ta đi trấn áp Thiên Quỷ Thử.
- Hả?
Lục Ly vừa mới chuẩn bị đi theo Minh Vũ rút lui, nghe thấy Khương Khởi Linh nói vậy liền ngừng lại. Khương Hoằng thì quýnh lên vươn tay tóm lấy Khương Khởi Linh, vội vàng nói:
- Tiểu thư, đừng xung động, nếu ngươi xảy ra chuyện, chúng ta đều phải chết.
- Cút ngay! Bỏ cái tay bẩn của ngươi ra!
Khương Khởi Linh quát một tiếng, trên người sát khí dâng lên, mắt trợn trừng, biến thành một nữ la sát, cũng có vài phần uy thế. Nàng ta nhìn về phía Lục Ly, nói:
- Sao? Ngươi không phải nói không sợ chết à? Hay là không tin ta?
Huyết mạch ấn ký màu đen trên cổ Khương Khởi Linh hiện lên, một con bướm xinh đẹp sáng lên. Lục Ly lập tức hạ quyết tâm, quát lạnh:
- Minh Vũ, giúp nàng ta!
Minh Vũ nhìn thấy ánh mắt kiên định của Lục Ly, cuối cùng không nhiều lời, một tay tóm lấy tay Khương Khởi Linh phóng tới phía trước.
Hắc quang trên cổ Khương Khởi Linh lóe lên, tiếp theo hư ảnh một con bướm màu đen bay ra, bắn thẳng đến những Thiên Quỷ Thử đó, còn có mấy con bướm lao về phía những võ giả bị trúng thử độc.
Trong phút chốc, khắp trời đều là bướm đen bay múa, những con bướm đó vừa xuất hiện, toàn bộ thế giới dường như đều biến mất, ánh mắt của vô số người đều bị những con bướm đó hấp dẫn.
Con bướm rất nhỏ, cánh vỗ nhẹ, giống như nhẹ nhàng bay múa trong không trung, rất đẹp mắt. Bướm đều có hắc quang lấp lánh, huyến lệ mê ly.
Từng con bướm bay bay về phía các Thiên Quỷ Thử, còn có mấy người trúng thử độc bị bướm đánh trúng, bướm đen lóe lên rồi biến mất trong cơ thể võ giả.
Chuyện thần kỳ đã xảy ra.
Sau khi con bướm đen đầu tiên bay vào trong cơ thể của Thiên Quỷ Thử, tốc độ của Thiên Quỷ Thử hơi giảm đi, quang mang màu lam sẫm trong mắt cũng yếu dần. Chờ sau khi con bướm đen thứ hai tiến vào thân thể, tốc độ càng chậm hơn, sau đó là con thứ ba, con thứ tư...
Chương 450 Thiêu đốt thi thể
Chờ tới khi tám con bướm đen tiến vào thân thể Thiên Quỷ Thử, Thiên Quỷ Thử vừa xông vào toàn bộ bất động, đứng yên như gà gỗ ở tại chỗ.
Võ giả bị thử độc lây nhiễm cũng vậy, sau khi bảy tám con bướm đen tiến vào thân thể bọn họ, ai nấy đều đứng đực tại chỗ.
Chít chít.
Khiến đám người Lục Ly càng kinh ngạc hơn là bốn năm con Thiên Quỷ Thử đó không ngờ bắt đầu tự giết lẫn nhau, công kích lẫn nhau.
Giới chỉ trong tay Khương Khởi Linh sáng lên, xuất hiện mấy thanh phi đao màu đen, nàng ta vung tay, những phi đao đó bắn ra, toàn bộ chui vào trong mi tâm của mấy võ giả bị độc tố lây nhiễm, sau đó từ gáy bay ra, vòng về trong tay Khương Khởi Linh.
- Ầm!
Mấy người trúng độc ầm ầm ngã xuống đất, triệt để chết ngắc.
Khương Khởi Linh không nhìn mấy con Thiên Quỷ Thử đang tự giết lẫn nhau, nóivới Minh Vũ:
- Mang ta ra ngoài, bên ngoài còn có Thiên Quỷ Thử.
Minh Vũ triệt để yên tâm rồi, dẫn theo Khương Khởi Linh phóng ra phía ngoài, bên trong sơn cốc lập tức an tĩnh lại.
Lục Ly thầm cảm khái một phen, hỏi Khương Hoằng ở bên cạnh:
- Huyết mạch thần kỹ này tên là gì?
Khương Hoằng không giấu giếm, bởi vì huyết mạch thần kỹ này rất nổi danh, tùy tiện đều có thể hỏi thăm được, hắn nói:
- Huyết mạch Bát phẩm, Phệ Hồn Ma Điệp! Tiểu thư là thiên tài biến thái nhất của Khương gia, đáng tiếc đả kích mấy năm trước đối với nàng ta quá lớn, nếu không lúc này chắc đã có thể càn quét Bất Diệt cảnh.
Lúc này Lục Ly đột nhiên minh bạch, vì sao Khương Hạo bỏ lại Khương Khởi Linh mà đi trấn áp Thiên Quỷ Thử, Khương Khởi Linh có huyết mạch thần kỹ khủng bố như vậy, Thiên Quỷ Thử không thể gây thương tổn tới nàng ta, cho nên mới yên tâm rời đi.
Huyết mạch bát phẩm!
Lục Ly hận tới ngứa răng, nếu không phải Thú Nha phá hoại, lúc này hắn cũng có kim cương huyết mạch. Thần Khải Thần Kỹ vừa ra, e là những Thiên Quỷ Thử này cũng không thể gây tổn thương tới một sợi lông của hắn?
Hiện tại suy nghĩ những cái này cũng không có ý nghĩa, ngân long huyết mạch cũng không phải quá kém, hơn nữa hắn còn xuất hiện hai huyết mạch thần kỹ.
Bên kia Minh Vũ mang theo Khương Khởi Linh lao ra ngoài sơn cốc, khi Khương Khởi Linh phóng thích loại huyết mạch thần kỹ này chắc không tiện di động, có Quân Hầu cảnh mang theo, nàng ta sẽ linh hoạt hơn rất nhiều, cũng an toàn hơn rất nhiều.
Ra khỏi sơn cốc, gặp bảy tám con Thiên Quỷ Thử, còn có năm sáu người của Linh Lung Các trúng thử độc, lúc này đã phát tác, đang điên cuồng công kích người một nhà.
Khương Khởi Linh không hề khách khí, dùng Phệ Hồn Ma Điệp khống chế toàn bộ Thiên Quỷ Thử, sau đó để chúng tự giết lẫn nhau. Về phần những võ giả của Linh Lung Các đã trúng độc phát điên thì toàn bộ bị nàng ta dùng phi đao bắn chết.
Khương Khởi Linh giết người rất ác, sắc mặt không hề thay đổi, giống như trảm sát mấy con mèo con chó. Minh Vũ thầm tặc lưỡi, nữ nhân này quả nhiên biến thái, giết người một nhà mà mắt cũng không chớp lấy một cái.
Chỉ trong một nén hương, trường hợp đã được Khương Khởi Linh khống chế, huyết mạch bát phẩm rất nghịch thiên. Thủ đoạn của Khương Khởi Linh cũng quá độc ác, những Thiên Quỷ Thử đó toàn bộ đều tự giết lẫn nhau mà chết.
- Phái người mang Thiên Quỷ Thử ra bên ngoài thiêu, những thi thể đó cũng thiêu luôn, đừng để độc tố lây lan.
Khương Khởi Linh hờ hững nói, sau đó một mình đi vào bên trong, Minh Vũ trầm mặc đi theo phía sau.
Không biết là vì phóng ra huyết mạch thần kỹ quá nhiều, hay là do phải giết người một nhà, sắc mặt của Khương Khởi Linh không dễ coi lắm, không có một tia huyết sắc, sau khi nàng ta trở về liền dẫn hai thị nữ quay lại trong doanh trướng.
- Người trúng độc đều bị nàng ta giết...
Minh Vũ nhẹ giọng nói vào tai Lục Ly, Lục Ly bĩu môi, đã nhìn Khương Khởi Linh với ánh mắt khác. Nếu là hắn thì cũng sẽ nén đau mà trảm sát, dù sao người trúng độc đã không cứu được, giữ lại cũng chỉ tổ hại người một nhà.
Có điều Khương Khởi Linh có thể mặt không đổi sắc, điểm này có thể khiến rất nhiều nữ tử cảm thấy không bằng, tiểu thư sinh ra từ gia tộc lớn siêu cấp quả nhiên không giống bình thường.
Người của Linh Lung Các bắt đầu thu dọn tàn cục, sơn cốc này trước mắt vẫn coi như là an toàn. Đám người Khương Hạo vẫn chưa trở về, mọi người tất nhiên không dám đi loạn.
Mang thi thể của Thiên Quỷ Thử đi, người chết bị Khương Khởi Linh giết cũng bị khiêng ra ngoài thiêu, bên trong sơn cốc dần dần trở nên yên ổn.
Sau ba nén hướng, đám người Khương Hạo trở lại. Biết được bên này đã xảy ra chiến đấu, Khương Khởi Linh động thủ, Khương Hạo không chỉ không hề căng thẳng, ngược lại trong mắt còn hiện lên một tia vui mừng.
Khương Khởi Linh có thể động thủ cứu người, điều này chứng tỏ trong lòng nàng ta vẫn còn thiện niệm. Tuy nàng ta mấy năm nay làm rất nhiều chuyện điên cuồng, làm rất nhiều chuyện khiến bọn họ thương tâm, nhưng nàng ta ít nhất... Vẫn chưa hoàn toàn sa đọa, còn có dư địa vãn hồi.
Khương Hạo phân phó vài câu, sai người giải quyết hậu quả, tăng cường đề phòng. Hắn tiến vào trong doanh trướng Khương Khởi Linh nhìn một chút, sau đó đi ra, không ngờ đi tới doanh trướng của Lục Ly.
Minh Vũ thủ ở bên ngoài, Khương Hạo cười cười nói:
- Ta tán gẫu vài câu với Lục công tử.
Ly nghe thấy thanh âm, đi ra đón Khương Hạo vào. Bên trong chỉ có mấy bồ đoàn, Lục Ly nhún vai nói:
- Đại thống lĩnh, điều kiện đơn sơ, chiêu đãi không chu toàn.
Khương Hạo cười nhạt, trực tiếp ngồi xuống bồ đoàn, Lục Ly cũng ngồi xuống đối diện, cười hỏi:
- Đại thống lĩnh, tìm Lục mỗ có việc gì à?
Trên mặt Khương Hạo lộ ra nụ cười ôn hòa, nói:
- Lần này là tới để cám ơn Lục công tử.
Lục Ly hơi kinh ngạc, xua tay nói:
- Đại thống lĩnh khách khí rồi, ta có làm gì đâu, vừa rồi toàn là Khương tiểu thư hỗ trợ trấn áp Thiên Quỷ Thử.
- Ta không nói việc này.
Khương Hạo khẽ thở dài, nói:
- Ta là cám ơn ngươi đã hỗ trợ khuyên bảo Khởi Linh, trong khoảng thời gian này nàng ta rõ ràng đã có chút thay đổi, tuy vẫn chưa triệt để thoát ra, có điều đã tốt hơn rất nhiều. Hôm nay có thể chủ động xuất thủ trấn áp Thiên Quỷ Thử, đã khiến ta vô cùng bất ngờ.