Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 351 Có đại ân với ngươi

Nếu như không dẫn... Hai người vừa trốn, chắc chắn người Liễu gia sẽ bị giết sạch.

- Thiếu chủ đừng sợ, có ta ở đây, không ai có thể tổn thương ngươi được.

Một giọng nói sâu kín truyền đến từ sau lưng, Lục Ly và Thiên Đà Tử sợ tới mức dựng tóc gáy. Hai người lấy ánh mắt quái lạ nhìn về phía sau, sau khi thấy bóng người kia, Lục Ly lại ngạc nhiên.

Phía sau bọn họ, không biết khi nào xuất hiện một người, một trung niên bạch y thắng tuyết, tay cầm bảo kiếm, tóc trắng, nét mặt như đao khắc, khuôn mặt lãnh khốc.

Minh Vũ!

Lục Ly có ấn tượng rất sâu, Thiên Đà Tử chưa từng gặp qua Minh Vũ. Bất quá hắn cảm ứng được khí tức của Minh Vũ, vẻ mặt kinh hãi, bởi vì hắn căn bản dò xét không ra cảnh giới của đối phương.

Lục Ly nuốt nước bọt hỏi:

- Minh Vũ đại nhân, mới vừa rồi là ngươi... cứu ta?

- Đúng vậy!

Trên mặt Minh Vũ không có chút thần sắc biến hóa, lãnh khốc không gì sánh được nói:

- Không chỉ vừa rồi, dưới Luyện Ngục Bích, đánh giết Vũ Phi Giáp cũng là ta. Còn có đi Thiên Vũ Quốc giúp các ngươi dọn dẹp thám báo, dẫn dắt người Vũ gia rời đi, cũng là ta!

- Này...

Lục Ly và Thiên Đà Tử đờ người ra, đầu óc mơ hồ.

Toàn bộ Bắc Mạc, vô số người đang suy đoán, cường giả có được ""Thế"" ở dưới Luyện Ngục Bích giết Vũ Phi Giáp là ai? Đều điều tra cường giả thần bí đi theo Lục Ly tới Thiên Vũ Quốc, lại không nghĩ rằng là cùng một người.

Minh Vũ, đứng đầu trong ngũ quái của Thiên Đảo Hồ, người duy nhất cự tuyệt Bạch gia còn có thể sống thoải mái, còn làm một tiểu thư Bạch gia tuẫn tình vì hắn, cuối cùng vẫn bình an vô sự.

Đây là một nam nhân bí hiểm, đã từng quỳ trước Lục Ly, phía sau bởi vì Lục Ly không cách nào kích hoạt lệnh bài của Lục Nhân Hoàng mà ảm đạm rời đi. Hắn không còn tới Huyết Sát Đảo, nhưng không nghĩ tới hắn luôn âm thầm bảo hộ Lục Ly.

Lục Ly và Thiên Đà Tử nhìn Minh Vũ, đôi mắt chớp tắt, nội tâm khó có thể bình phục, Minh Vũ lại mặt không biểu cảm, không nói một lời, lãnh khốc tới cực hạn.

Ước chừng qua mười mấy tức, Lục Ly mới giật mình tỉnh lại, hắn hỏi:

- Minh Vũ đại nhân, ngươi đột phá Quân Hầu cảnh rồi?

Minh Vũ vẫn không cười, thờ ơ gật đầu nói:

- Lúc tới Huyết Sát Đảo thấy ngươi đã chuẩn bị xong toàn bộ linh tài, sau khi trở về đã đột phá Quân Hầu cảnh.

- Lợi hại!

Thiên Đà Tử và Lục Ly âm thầm cảm khái, Minh Vũ là độc hành hiệp, không có gia tộc ủng hộ, dựa vào mình lại có thể tập hợp đủ toàn bộ linh tài. Còn có thể ung dung đột phá Quân Hầu cảnh, người này là thiên tài tuyệt đỉnh nha.

Lục Ly trầm mặc chốc lát, hỏi một vấn đề trọng yếu nhất:

- Minh Vũ đại nhân, lần trước không phải ngươi xác định ta không phải con trai của Lục Nhân Hoàng sao? Vì sao còn gọi ta là thiếu chủ? Còn luôn âm thầm bảo hộ ta? Hơn nữa... ta không cách nào kích hoạt lệnh bài của chủ nhân ngươi nha.

- Hắc hắc!

Minh Vũ rốt cục cười, đáng tiếc có chút lạnh, hắn khoát tay nói:

- Lệnh bài kia là giả, ta cố ý thử xem. Về phần ngươi là thiếu chủ, lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi thì đã xác định.

Oanh!

Giới chỉ trong tay Minh Vũ phát sáng, lấy ra một bức tranh. Trên bức họa vẽ một nam tử anh tuấn, Lục Ly nhìn thoáng qua, thân thể liền run rẩy dữ dội.

Bởi vì...

Khuôn mặt của nam tử kia và Lục Ly tương tự đạt tới tám phần, này rõ ràng là bức họa của Lục Nhân Hoàng, Minh Vũ đã sớm biết thân phận của hắn.

- Lệnh bài giả?

Lục Ly cau mày, có chút không hiểu hỏi:

- Minh Vũ đại nhân, vì sao ngươi phải dùng giả lệnh bài? Hơn nữa lúc ấy ngươi còn làm bộ như nhận lầm ta?

- Bởi vì Bạch Yên!

Minh Vũ giải thích:

- Lúc ấy Bạch Yên đang dò xét, chắc hẳn ngươi cũng cảm ứng được? Ngươi đã không muốn thừa nhận ngươi là con trai của Lục Nhân Hoàng, ta liền diễn một tuồng kịch giúp ngươi che dấu thân phận, dù sao ta có thể âm thầm bảo hộ ngươi nha.

- Yên phu nhân!

Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, lúc ấy mình không thừa nhận mình là con trai của Lục Nhân Hoàng, cũng bởi vì phụ cận còn có một cường giả ẩn nấp dò xét, không nghĩ tới là Yên phu nhân.

Lục Ly ngơ ngác, lần nữa hỏi:

- Minh Vũ đại nhân, phụ thân ta... thật có đại ân với ngươi?

- Đương nhiên!

Minh Vũ gật đầu, trịnh trọng nói:

- Trên thực tế, phần lớn linh tài ta tu luyện, đều là phụ thân ngươi cho. Ta có thể cảm ngộ thế, là phụ thân ngươi chỉ điểm. Bạch gia không dám đụng đến ta, là bởi vì phụ thân ngươi gặp qua Thiên Ngục lão nhân. Phụ thân ngươi có ân tái tạo với ta, ta đã sớm thề, phụng hắn làm chủ, đi theo hắn cả đời.

- Nguyên lai là như vậy.

Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, rất nhiều băn khoăn trong nội tâm đều được cởi bỏ. Minh Vũ giống như một mê đề, lại không nghĩ rằng đều bởi vì phụ thân của hắn Lục Nhân Hoàng.

- Chẳng qua...

Lục Ly nghĩ nghĩ, lại không giải thích được, hắn cau mày nói:

- Vì sao trước kia ngươi không tới tìm ta và tỷ tỷ? Chúng ta ở Địch Long bộ lạc bị người khi dễ mười mấy năm, tỷ tỷ thiếu chút nữa chết rồi, lúc này còn bị người mang đi Thanh Châu.

- Xin lỗi, thiếu chủ!

Trên mặt Minh Vũ lộ ra vẻ áy náy, nói:

- Ta ở Thiên Lương Quốc có cừu gia, không dám ra Thiên Đảo Hồ. Hơn nữa ta độc lai độc vãng, không biết chuyện bên ngoài Thiên Đảo Hồ, cũng rất ít quan tâm. Nếu không phải Bạch Yên phái người nhắc nhở ta, ta cũng không biết thiếu chủ tồn tại. Ta cho rằng chủ nhân đã sớm trở về Trung Châu Lục gia, nên đợi đột phá Quân Hầu cảnh lại đi Trung Châu tìm chủ nhân.

- Vậy sao!

Tất cả đều hiểu rõ, kỳ thực ở thời điểm Minh Vũ lấy ra bức họa của Lục Nhân Hoàng, Lục Ly liền tin hắn. Lục Ly chưa gặp Lục Nhân Hoàng, nhưng liếc mắt liền nhận định đây là phụ thân của hắn, nó là một loại cảm giác rất kỳ diệu.

Hơn nữa hành vi của Minh Vũ ở Luyện Ngục Bích, ở Thiên Vũ Quốc, Lục Ly đã coi Minh Vũ là người mình.

Rầm rầm rầm...

Phía tây bắc truyền đến tiếng nổ lớn, phỏng chừng đám người Bạch Lãnh, Yên phu nhân đang vây giết Vũ Phi Nông. Lúc này Lục Ly lại không có chút lo lắng, bởi vì bên cạnh hắn là một Quân Hầu cảnh, còn là Quân Hầu cảnh cảm ngộ được thế.
Chương 352 Hận ngươi cả đời

Suy nghĩ một chút, Lục Ly hạ thấp giọng hỏi:

- Minh Vũ đại nhân, phụ thân ta từng ở Bắc Mạc khai chiến với địch nhân. Ngươi bộc lộ thân phận, thân phận của ta cũng bại lộ, có thể gặp chuyện không may hay không?

- Không có chuyện gì.

Minh Vũ suy nghĩ một chút mới nói:

- Gần mấy ngàn năm nay Bắc Mạc không có xuất hiện Nhân Hoàng, chủ nhân hẳn là đánh với kẻ địch bên ngoài. Nếu đã qua hơn mười năm, cừu gia còn không tìm tới cửa, thì khẳng định không có chuyện gì rồi.

Minh Vũ dừng một chút, lại tiếp tục nói:

- Đương nhiên, thiếu chủ cũng nên điệu thấp một chút, sau này ta chỉ có thể tận lực âm thầm bảo hộ. Dù sao thân phận của chủ nhân đặc thù, cừu gia của hắn khẳng định không phải thế lực nhỏ, đúng rồi... thiếu chủ có biết chủ nhân ở đâu không?

- Không biết!

Vì cẩn thận, Lục Ly không có bộc lộ hành tung của Lục Nhân Hoàng, hắn nói:

- Từ lúc ta sinh ra, cha mẹ liền mất tích, nhiều năm như vậy không có tin tức gì, Lục gia cũng không có người đi tìm ta.

- Minh Vũ đại nhân!

Lục Ly nghiêm nghị nhìn Minh Vũ hỏi:

- Ngươi có thể mang ta đi Trung Châu không? Ta muốn đi Lục gia, dò xét tin tức của cha mẹ.

- Thiếu chủ, ngươi gọi ta Minh Vũ là được, gọi đại nhân là gãy sát ta.

Minh Vũ nghiêm túc nói:

- Đi Trung Châu không thành vấn đề, bất quá cần phải đợi ba tháng nữa, ta còn có chút chuyện phải xử lý.

- Tốt!

Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ hưng phấn, có Minh Vũ bảo hộ, hắn có thể ung dung trở về Lục gia. Chỉ cần trở lại Lục gia, mọi việc liền đại cát.

- Rầm rầm rầm...

Tiếng nổ càng ngày càng lớn, Lục Ly nhìn về phía tây bắc hỏi:

- Lát nữa Yên phu nhân nhất định sẽ tìm ta gây chuyện, Minh Vũ, ngươi có thể xử lý không?

- Không thành vấn đề.

Minh Vũ rất tùy ý nói:

- Thiên Ngục lão nhân và phụ thân ngài từng có ước định, không thể động thủ với ta. Ta lại không sợ Bạch Hỉ, cho nên ở Thiên Đảo Hồ không ai có thể tổn thương được thiếu chủ. Bạch Yên dám xằng bậy, ta giúp ngài bắt nàng, tùy ngài chơi đùa.

- Tốt!

Lục Ly dứt khoát mang theo Minh Vũ và Thiên Đà Tử đi vào trong rừng rậm, để Tiểu Bạch ở phía trước dò đường, chuẩn bị trở về Huyết Sát Bảo chờ Yên phu nhân tìm tới cửa.

Có một Quân Hầu cảnh cảm ngộ ""Thế"" ở đây, lực lượng của Lục Ly tăng nhiều nha.

Phía tây bắc dần dần im ắng, phỏng chừng chiến đấu đã kết thúc. Bạch Lãnh mang theo mấy Bất Diệt cảnh, nếu như còn bắt không được hai người Vũ Phi Nông, vậy thì cũng quá vô dụng rồi.

Thiên Đà Tử đi theo phía sau Lục Ly và Minh Vũ, thân thể căng thẳng, thở mạnh cũng không dám.

Hắn từ trong lời nói của Lục Ly và Minh Vũ đã nghe ra rất nhiều tin tức, vì vậy càng thêm cung kính với Lục Ly. Trước kia hắn còn có chút không phục, lần này là triệt để phục rồi.

- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngài rất lợi hại, hẳn là thượng cổ dị chủng.

Minh Vũ nhìn Tiểu Bạch vui vẻ bôn tẩu ở phía trước, mắt lộ ra ánh sáng kỳ lạ. Lục Ly tự nhiên biết Tiểu Bạch cường đại, gật đầu không nói.

Thời điểm ba người đi ra rừng rậm, đột nhiên Lục Ly lấy mặt nạ Quỷ Sát đưa cho Minh Vũ:

- Ngươi mang mặt nạ đi, có thể không bộc lộ thân phận thì đừng bại lộ, có người ngoài đừng gọi ta thiếu chủ.

- Tốt!

Minh Vũ mang lên mặt nạ Quỷ Sát, khí tức cường đại trên người biến mất. Mặt nạ Quỷ Sát là Huyền khí Thiên giai, không tới Quân Hầu cảnh thì không ai dò xét được hình dáng của hắn, mặt nạ này là bảo bối tốt, rất thích hợp Minh Vũ.

- Hưu...

Ba người vừa mới tới trước Huyết Sát Bảo, hướng tây bắc có phi thuyền phá không bay đến. Lục Ly phất tay bảo võ giả trước Huyết Sát Bảo tản ra, ánh mắt nhìn trời cao.

Trên phi thuyền, Bạch Lãnh ngạo nghễ đứng yên, trong tay cầm hai cái đầu người máu chảy đầm đìa. Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đứng trên boong thuyền, còn có mấy trưởng lão Bạch gia.

Yên phu nhân nhìn xuống dưới, suy nghĩ một chút mới nói với Bạch Lãnh:

- Lãnh ca, các ngươi đi về trước, bẩm báo chuyện nơi đây cho Hỉ bá, mời tộc trưởng định đoạt, ta đi xuống một chuyến.

Bạch Lãnh biết Huyết Sát Đảo là một cục diện rối rắm, chuyện này do Yên phu nhân đưa tới, nàng nhất định phải giải quyết tốt hậu quả, nên hờ hững gật đầu.

- Chúng ta cũng đi!

Bạch Thu Tuyết căng thẳng nói, nàng sợ Yên phu nhân nổi giận giết chết Lục Ly.

Lần này Yên phu nhân chỉ muốn cho Lục Ly một bài học, lại không nghĩ rằng Lục Ly đại khai sát giới. Không chỉ khiến Yên phu nhân mất mặt, còn làm Bạch gia chết một trưởng lão Bất Diệt cảnh. Mặc dù Bạch Duệ là Vũ Phi Nông giết, nhưng nói như thế nào cũng có chút quan hệ với Lục Ly.

- Bạch Cát, trói hai nha đầu này lại, trở về diện bích nửa năm!

Yên phu nhân quát, đám người Lục Ly ở phía dưới đều nghe được. Yên phu nhân ở Bạch gia có địa vị rất cao, Bạch Cát chỉ có thể phong ấn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương.

- Hưu!

Yên phu nhân mang theo một trưởng lão Bất Diệt cảnh bay xuống, trực tiếp rơi vào trên đất trống trước Huyết Sát Bảo.

Phi thuyền gào thét bay đi, Bạch Thu Tuyết mơ hồ nhìn thấy mấy thân ảnh mơ hồ phía dưới, khẽ kêu lên:

- Tiểu cô, nếu như người giết Lục Ly, ta sẽ hận người cả đời.

- Ôi...

Phía dưới, nội tâm Lục Ly chấn động, có chút cảm động nhìn phi thuyền một cái. Đợi phi thuyền biến mất, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn Yên phu nhân khom người hành lễ nói:

- Lục Ly tham kiến phu nhân, tham kiến vị đại nhân này, mời vào trong.

Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia nhìn Minh Vũ đeo mặt nạ Quỷ Sát mấy lần, khuôn mặt sương lạnh đi vào trong, Lục Ly và Minh Vũ, Thiên Đà Tử đi theo vào.

Yên phu nhân trực tiếp ngồi ở chủ vị, lần nữa liếc nhìn Minh Vũ, sau đó lạnh giọng nói:

- Lục Ly, ngươi rất lợi hại nha! Lại cấu kết Vũ gia liên thủ chém giết đám người Hứa Trần, còn giết một trưởng lão của Bạch gia chúng ta. Mấy ngày nữa có phải muốn tiêu diệt cả Bạch gia chúng ta không? Sau đó ngươi lên làm bá chủ Thiên Đảo Hồ.

- ...

Lục Ly và Thiên Đà Tử trợn mắt, Yên phu nhân này mất trí rồi sao. Đây là muốn mạnh mẽ định tội hắn, buộc hắn đi vào khuôn khổ sao?
Chương 353 Thu hồi kiêu ngạo của ngươi đi

Lục Ly còn không thức thời, sợ là Yên phu nhân sẽ hạ độc thủ.

Bên cạnh đứng một Quân Hầu cảnh, Lục Ly không chút sợ hãi.

Minh Vũ nói Thiên Ngục lão nhân từng có ước định với phụ thân hắn, không thể động thủ với Minh Vũ. Minh Vũ lại không e ngại Bạch Hỉ, như vậy ở Thiên Đảo Hồ thật đúng là không ai có thể thương tổn được Lục Ly rồi.

Cho nên Lục Ly trầm mặc một lúc, khóe miệng lộ ra nụ cười nói:

- Phu nhân, chúng ta đừng chơi cái trò này được không? Chân tướng của sự tình như thế nào, ngươi rõ ràng hơn ta. Còn không bằng ngươi trực tiếp nói, hoặc là cúi đầu, hoặc là chết? Như vậy càng giản đơn hơn.

- Hừ!

Yên phu nhân hừ lạnh nói:

- Vậy ngươi muốn cúi đầu, hay muốn chết?

Lục Ly nhún vai, nhìn Thiên Đà Tử khoát tay nói:

- Thiên Đà Tử, ra ngoài đi, không được để bất luận kẻ nào nhích tới gần.

Thiên Đà Tử lĩnh mệnh đi ra ngoài, Lục Ly lại nhìn trưởng lão Bất Diệt cảnh ở phía sau Yên phu nhân nói:

- Ngươi cũng ra đi.

- Ân?

Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia đều hơi kinh ngạc, Lục Ly lại ra lệnh cho trưởng lão Bạch gia? Hắn điên rồi sao? Hắn cho rằng mình là ai?

Đột nhiên Minh Vũ mở miệng:

- Bạch Yên, để ngươi của người ra ngoài đi.

Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia nhìn về phía Minh Vũ, trong mắt sắc bén lấp lánh, mơ hồ có sát khí lộ ra. Ở Thiên Đảo Hồ, người dám gọi thẳng tên của Yên phu nhân thật đúng là không nhiều, người này thần thần bí bí, rốt cuộc là ai?

Ánh mắt của Yên phu nhân chớp tắt, nhìn chằm chằm Minh Vũ một hồi, đột nhiên khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, vung tay lên nói:

- Bạch Lăng, ngươi ra ngoài đi.

- Phu nhân...

Trưởng lão Bạch gia có chút lo lắng, Minh Vũ đeo mặt nạ Quỷ Sát, dò xét không ra cảnh giới, nhưng đối phương có một loại khí chất kỳ lạ, để người ta không dám khinh thường. Vừa nhìn liền biết không phải phàm phu, trưởng lão Bạch gia làm sao có thể yên tâm?

- Đi ra ngoài đi, không có chuyện gì!

Yên phu nhân khoát tay áo, trưởng lão Bạch gia bất đắc dĩ đi ra ngoài. Ở Bạch gia, Yên phu nhân là nhân vật thứ tư, bọn họ cũng phải bị Yên phu nhân quản thúc.

Đợi trưởng lão Bạch gia đi ra, lúc này Lục Ly mới thong thả đi đến bên cạnh Yên phu nhân ngồi xuống, nói:

- Phu nhân, ta không phải không muốn cúi đầu với ngươi, mà là ta không thể gia nhập bất kỳ gia tộc nào. Lấy phu nhân thông minh, hẳn có thể suy nghĩ cẩn thận.

Yên phu nhân nhìn về phía Minh Vũ nói:

- Mặt ngươi cụ có thể tháo xuống sao?

Minh Vũ tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt lãnh khốc, sau đó lại mang mặt nạ lên. Mặc dù Yên phu nhân đã đoán được thân phận của Minh Vũ, nhưng sau khi chứng thực vẫn liên tục cười khổ.

Nàng khẽ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:

- Tốt, hai người các ngươi lại liên hợp diễn trò gạt ta. Lục Ly, Lục đại công tử, Lục đại thiếu gia, đùa bỡn người rất vui vẻ sao?

Sau đó Yên phu nhân lại nhìn Minh Vũ nói:

- Minh Vũ, người ở dưới Luyện Ngục Bích chém giết Vũ Phi Giáp là ngươi đi? Đi Thiên Vũ Quốc bảo hộ Lục Ly cũng là ngươi phải không? Minh Vũ xuất hiện ở phòng đấu giá là thế thân của ngươi? Hai chủ tớ các ngươi rất lợi hại, toàn bộ Bạch gia chúng ta đều bị đùa bỡn xoay quanh, này rất vui vẻ sao?

Minh Vũ không nói chuyện, coi như chấp nhận. Hắn đứng ở phía sau Lục Ly, nói rõ tự cho mình là hạ nhân, chủ tử ở đây, nào có chỗ cho người hầu nói chuyện?

- Không vui vẻ chút nào!

Lục Ly khoát tay nói:

- Bất quá phu nhân, ngươi phải biết rõ ràng một sự thật, cho tới bây giờ là ngươi chơi ta, không phải ta chơi ngươi. Lần này còn làm võ giả Huyết Sát Đảo chết tám phần, có thể tính sổ sách lên người ngươi không?

- Lục thiếu gia!

Yên phu nhân nghiêm mặt nói:

- Nơi này là Bắc Mạc, là Thiên Đảo Hồ, không phải Trung Châu của các ngươi. Lục đại thiếu gia ngươi muốn đùa bỡn uy phong, tốt nhất trở về Lục gia của các ngươi. Nếu như ngươi sớm nói rõ ràng thân phận của ngươi, ta làm sao không có chuyện gì tìm ngươi phiền toái? Ngươi cho rằng dựa vào Minh Vũ mới đột phá Quân Hầu cảnh, thì có thể trấn áp được Bạch gia chúng ta?

- Dựa vào ta tự nhiên không đủ!

Minh Vũ lạnh như băng mở miệng nói:

- Bất quá ta đã thông qua thủ đoạn đặc thù đưa tin về Lục gia, phỏng chừng không được bao lâu, cường giả Lục gia sẽ tới đón thiếu chủ hồi tộc. Thậm chí chủ nhân nhà ta cũng có thể đích thân tới, hai mươi năm trước chủ nhân nhà ta có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh. Ngươi cảm thấy Bạch gia của ngươi, có thể tiếp được lửa giận của chủ nhân nhà ta sao?

Yên phu nhân giận tím mặt, căm tức nhìn Minh Vũ nói:

- Ngươi uy hiếp ta?

Minh Vũ lạnh như băng nhìn Yên phu nhân:

- Nếu ngươi cho rằng là uy hiếp, vậy thì coi như uy hiếp đi. Bạch Yên, thu hồi kiêu ngạo của ngươi! Ngươi là người thông minh, nên biết phải làm như thế nào.

Bạch Yên trầm mặc, vừa rồi nói chuyện thật ra là đang đánh cờ, rất rõ ràng, nàng thua rồi.

Đương nhiên, ở thời điểm Lục Ly lộ ra thân phận, Yên phu nhân biết mình đã thua. Vừa rồi nàng dùng ngôn ngữ phản kích chỉ là muốn tận lực vãn hồi, đây chỉ là kỹ xảo đàm phán mà thôi.

Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, là con cháu trực hệ của Trung Châu Lục gia!

Chỉ bằng điểm này, Bạch gia không đắc tội Lục Ly nổi. Nếu Minh Vũ nói là thật, Lục gia thật phái cường giả tới đón tiếp Lục Ly, đến lúc đó Lục Ly nói một câu, Bạch gia sẽ tan thành mây khói.

- Được rồi!

Yên phu nhân nhìn Lục Ly, miễn cưỡng cười nói:

- Lục đại thiếu, lần này tính Bạch Yên không đúng, ngươi nói điều kiện đi. Chúng ta xem như hiểu lầm, sau này vẫn là bằng hữu, chỉ cần không quá phận, ta đều có thể thay Bạch gia đáp ứng.

Yên phu nhân giơ cờ hàng rồi, đầu hàng vô điều kiện.

Lần này song phương đàm phán vốn không bình đẳng, Lục gia là gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, là quái vật khổng lồ, nhưng Bạch gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm. Lục gia tùy tiện tới một trưởng lão cũng có thể san bằng toàn bộ Bắc Mạc, Yên phu nhân lấy cái gì đi đàm phán với Lục Ly?
Chương 354 San bằng Vũ Đế Thành

Lục Ly trầm mặc, chuyện lần này là Yên phu nhân bố trí, Huyết Sát Đảo chết nhiều người như vậy, Yên phu nhân phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.

Nhưng thật muốn để hắn nói điều kiện, hắn lại không biết nói như thế nào.

Trước khi Minh Vũ xuất hiện, hắn còn sợ Yên phu nhân trả thù Huyết Sát Đảo. Tình huống hiện tại là hắn căn bản không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn không biết làm sao bây giờ.

Người chết thì đã chết, có thể giết Yên phu nhân được sao? Yên phu nhân là tiểu cô của Bạch Thu Tuyết. Lúc trước Bạch Thu Tuyết nói, lúc này còn quanh quẩn ở bên tai Lục Ly, Bạch Thu Tuyết là thật xem hắn như bằng hữu.

Đối với Yên phu nhân, Lục Ly không có hảo cảm gì, đó là một nữ tử xứng với cái tên độc quả phụ, chỉ nhìn lợi ích, một giây trước có thể cùng ngươi chuyện trò vui vẻ, một giây sau có thể lập tức trở mặt giết người.

Trầm mặc một lúc, hắn khoát tay nói:

- Phu nhân, ngươi về trước đi, điều kiện sau này lại nói. Đúng rồi... ta muốn Lạc Thần Đảo, để ban cho Liễu gia. Ta sẽ không thường ở Thiên Đảo Hồ, thời gian sau ta phải về Trung Châu, địa phương nhỏ này của các ngươi ta còn chướng mắt.

- Không thành vấn đề!

Yên phu nhân sảng khoái đáp ứng, Hứa Trần, Hứa Thiên Vấn, Hứa Tứ Hà đều chết, Hứa gia đã không có năng lực giữ được Lạc Thần Đảo, Lục Ly yêu cầu, nói rõ chuyện này có thể trôi qua.

Liễu gia luôn đi theo Lục Ly, Lục Ly nghĩ tới ba tháng sau đám người Dạ Tra xuất quan, Minh Vũ sẽ mang hắn đi Trung Châu, nên muốn giúp Liễu gia một tay.

Chiếm Lạc Thần Đảo, Liễu gia có thể nhanh chóng phát triển. Có Bạch gia đứng ở phía sau, ở Thiên Đảo Hồ không ai dám động Liễu gia rồi, coi như trả lại nhân tình cho Liễu gia.

Yên phu nhân đứng dậy đi ra ngoài, Lục Ly không có đưa tiễn. Sau khi Yên phu nhân đi ra, không nói một lời mang theo trưởng lão Bạch gia, ngồi thượng cổ chiến xa bay đi.

Tới bên ngoài Huyết Sát Đảo, Yên phu nhân ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía các võ giả Hứa gia nói:

- Các ngươi nghe cho rõ, sau này Lạc Thần Đảo sẽ do Lục Ly quản lý. Các ngươi nguyện ý lưu lại, thì nghe theo Lục Ly điều khiển. Không nguyện ý lưu lại, có thể rời đi, ân... có thể đi Hắc Nha Đảo, ta sẽ để Đinh gia an trí cho các ngươi một hòn đảo cấp ba.

- Hưu!

Nói xong, Yên phu nhân trực tiếp bay đi, một câu giải thích cũng không có. Rất nhiều trưởng lão của Hứa gia tức giận bất bình, thầm mắng không ngớt.

Độc quả phụ chính là độc quả phụ, trở mặt quá nhanh. Lần này Hứa gia là thay nàng bán mạng, kết quả lại rơi vào kết cục như vậy.

Đương nhiên, rất nhiều người cũng sợ hãi, Lục Ly lại có thể giải quyết Yên phu nhân? Thành công thượng vị? Nếu như Lục Ly trả thù mà nói... Thiên Đảo Hồ còn có chỗ bọn họ dung thân?

Người thắng làm vua, người thua làm giặc a!

Đây là đạo lý sinh tồn ở Bắc Mạc, thậm chí cả thế giới. Oán hận vô dụng, oán trời trách đất cũng vô dụng, nên đối mặt với hiện thực. Người Hứa gia lập tức rút lui, trở lại Lạc Thần Đảo thương nghị và an trí hậu sự.

Đại quân Hứa gia còn chưa trở lại, trong thành đã sớm loạn thành một đoàn.

Thám báo sớm đã truyền chiến báo về, Hứa Phương Phi thất thần, đặt mông ngồi dưới đất hồi lâu không kịp phản ứng. Các đệ tử Hứa gia thì tái mặt, những tiểu thiếp của Hứa Trần thì hoảng sợ khóc lóc, cả Lạc Thần Thành đại loạn.

Không chỉ Lạc Thần Thành, lúc này toàn bộ Thiên Đảo Hồ đều sôi trào. Bên ngoài sôi trào không phải vì chuyện Hứa gia, mà là vì sự tình Vũ Phi Nông chém giết Bạch Duệ.

Thiên Đảo Hồ và ba thế lực lớn có hiệp nghị, không được tái khởi phân tranh, cường giả của ba đại thế lực không được tiến vào Thiên Đảo Hồ.

Hiện tại Vũ gia không chỉ phái người tiến vào, còn giết trưởng lão Bạch gia. Này là muốn làm gì? Thiên Ngục lão nhân nổi giận, đừng nói Vũ gia, phỏng chừng Thiên Vũ Quốc cũng sẽ đổ máu ngàn dặm.

Quả nhiên!

Chỉ một canh giờ sau, Thiên Ngục lão nhân tự mình lên tiếng, thông báo toàn bộ Bắc Mạc... Vũ gia xé bỏ hiệp nghị, ít ngày nữa Thiên Đảo Hồ sẽ viễn chinh Vũ Đế Thành, chém giết toàn bộ Vũ gia, ai dám ngăn trở, đó chính là đối địch với Thiên Đảo Hồ.

Thiên Ngục lão nhân tuyên chiến, toàn bộ Thiên Đảo Hồ sôi trào. Tất cả tộc trưởng của gia tộc tứ phẩm đều truyền tống tới Thiên Ngục Thành, xin được xuất chinh.

Đi theo Thiên Ngục lão nhân xuất chinh, đây chính là vinh hạnh đặc biệt nha. Thân là một phần tử của Thiên Đảo Hồ, loại đại chiến này há có thể bỏ qua? Hơn nữa chiến dịch lần này kỳ thực không có bất kỳ nguy hiểm nào, chỉ là đi cướp đoạt tài phú Vũ gia tích góp nhiều năm mà thôi, Thiên Đảo Hồ nắm lấy đại nghĩa, tam đại Vương tộc làm sao dám ra mặt?

Chiến lực của Thiên Ngục lão nhân ở trên Bắc Mạc Chiến Thần Bảng xếp hạng trước ba, từng một người lực áp tộc trưởng của tam đại Vương tộc, uy chấn Bắc Mạc. Tam đại Vương tộc đã bị đánh phục, lần này Thiên Ngục lão nhân nổi giận thân chinh, ai dám đi tìm cái chết?

Tin tức truyền đến, toàn bộ Bắc Mạc xôn xao. Không ngoài ý liệu, tam đại Vương tộc không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, ngầm đồng ý Thiên Đảo Hồ xuất chinh, vận mệnh của Vũ gia đã được quyết định.

Công việc của đám người Bạch Hỉ lu bù lên, bắt đầu chuẩn bị trước khi chiến đấu. Vô số thám báo xuất động, loại chiến dịch quy mô lớn này, không thể tùy tùy tiện tiện khai chiến được, cần bố cục rất nhiều.

Thiên Ngục lão nhân nói muốn diệt Vũ gia, vậy thì một cái cũng không thể chạy!

Cho nên Bạch Hỉ phái ra rất nhiều thám báo đi Thiên Vũ Quốc, chặt chẽ giám thị nhất cử nhất động của Vũ gia. Đồng thời cũng muốn giám thị tam đại Vương tộc có động tác hay không, cẩn thận chạy được vạn năm thuyền nha.

Lần này nhân tuyển xuất chinh, cũng cần thương nghị và bố trí, không thể điều hết cường giả. Vạn nhất có đại quân tấn công Thiên Đảo Hồ, phá Bạch Đế Sơn thì sao?

Còn có điều phối vật tư, nhiều cường giả xuất chinh như vậy, vốn không có khả năng để cho bọn họ ăn gió nằm sương nha? Cần phải có an bài hoàn chỉnh thích đáng.

Bạch Hỉ thương nghị mấy ngày, rất nhanh quyết định chủ ý, một tháng sau xuất chinh, san bằng Vũ Đế Thành.
Chương 355 Bước qua thi thể của chúng ta

Định ra nhạc dạo rồi, Thiên Đảo Hồ người người phấn chấn, dù sao lần này là làm vẻ vang cho Thiên Đảo Hồ nha. Người người cảm giác vinh dự, còn có thể nổi danh Bắc Mạc, sau lần này, tam đại vương quốc ai còn dám tới Thiên Đảo Hồ càn rỡ?

Người đi vào Thiên Đảo Hồ, rất nhiều đều là bị đại gia tộc ở bên ngoài làm cho cùng đường. Cho nên không có bất kỳ thiện cảm gì với tam đại vương quốc, ngược lại có lòng trung thành với Thiên Đảo Hồ. Có thể phản công các gia tộc ở bên ngoài, đám võ giả tự nhiên xoa tay tích cực chuẩn bị.

...

Người ở Huyết Sát Đảo cũng rất hưng phấn, đệ tử Liễu gia kích động đến phát khóc.

Vũ gia là sinh tử đại địch của Liễu gia, bây giờ sắp bị diệt tộc rồi, bọn họ làm sao có thể mất hứng? Quan trọng hơn là Liễu gia sắp theo Lục Ly vào chiếm Lạc Thần Đảo.

Đây chính là hòn đảo cấp bốn, mặc dù thực lực của Liễu gia rất yếu, không đạt tới tình trạng tứ phẩm. Nhưng chỉ cần khống chế Lạc Thần Đảo, không được bao lâu Liễu gia sẽ quật khởi.

Gia tộc tứ phẩm!

Trong lịch sử Liễu gia, thời kỳ cường đại nhất chính là đời của Liễu Như Phong, gia tộc tam phẩm. Nhưng bây giờ có khả năng trở thành gia tộc tứ phẩm, này đủ để cho rất nhiều đệ tử Liễu gia hưng phấn.

Lục Ly không có lập tức mang theo người Huyết Sát Đảo vào trú Lạc Thần Đảo, mà lo an táng những tu sĩ tử trận.

Những người này chết, Lục Ly cảm giác mình có trách nhiệm rất lớn. Hắn tỉnh lại quá muộn, nếu không những người này sẽ không chết.

Hắn lệnh Liễu Di lấy ra rất nhiều huyền tinh cứu trợ, thích đáng an trí người nhà tử sĩ, người bị thương cũng được ban cho rất nhiều huyền tinh.

Đêm đã khuya, nhưng Lục Ly không chút uể oải và buồn ngủ, suy yếu kỳ của thần kỹ Nhiên Huyết lại còn không tới, điều này làm cho hắn rất kinh ngạc.

Xem ra sau khi hắn đột phá Hồn Đàm cảnh, thần kỹ Nhiên Huyết có thể kéo dài thời gian rất lâu, phỏng chừng ít nhất có thể kiên trì hơn một ngày.

Hắn không có đi Địa Long Đảo, mà tính qua đêm ở trên Long Tượng Sơn. Thiên Đà Tử đang chữa thương, mất một cánh tay, Thiên Đà Tử muốn hoàn toàn phục hồi như cũ, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.

Minh Vũ ngồi xếp bằng ở trong đình tu luyện, Lục Ly thì đứng ngẩn người, tiêu hóa chuyện đã xảy ra mấy ngày qua, hồi tưởng lại dị biến lúc hắn đột phá Hồn Đàm cảnh.

Răng thú mất tích, trong Hồn Đàm nhiều một ấn ký thần bí, này là chuyện tốt hay chuyện xấu?

Trước mắt mà nói thân thể của hắn không có bất cứ vấn đề gì, cực kỳ tốt. Huyền lực trong Thần Hải không ngừng trở nên ngưng luyện, Hồn Đàm ổn định, đều không có vấn đề gì cả.

Minh Vũ xuất hiện, để an toàn của hắn được bảo đảm, tất cả đều không còn là vấn đề. Chỉ chờ ba tháng sau Minh Vũ xử lý xong sự tình, thì có thể đi Trung Châu trở về Lục gia, đi Thanh Châu tìm kiếm Lục Linh rồi.

Thiên Ngục lão nhân viễn chinh Vũ Đế Thành, Lục Ly đã không thèm để ý. Nghĩ đến Vũ gia sắp diệt vong, cừu hận của Lục Ly cũng phai nhạt.

Hắn đứng ở trên đỉnh núi nửa canh giờ, nghĩ thông suốt rất nhiều sự tình.

Sự tình Vũ gia hắn không muốn quản, sự tình ở Thiên Đảo Hồ cũng không muốn quản, chỉ cần giúp Liễu gia chiếm Lạc Thần Đảo, hơn nữa ổn định lại. Ba tháng sau hắn sẽ rời Thiên Đảo Hồ, tới Trung Châu tìm kiếm Lục gia.

Đứng một hồi Lục Ly vẫn không có cảm giác buồn ngủ, nên trở lại trong phòng tu luyện, ước chừng tu luyện tới trời sắp sáng mới ngủ thật say.

Ngày thứ hai, Lục Ly mang theo Minh Vũ, Liễu Di, Cửu trưởng lão và mười mấy Thần Hải cảnh ngồi chiến xa đi về phía Lạc Thần Đảo. Để Thiên Đà Tử trấn giữ Huyết Sát Đảo, Lục Ly chuẩn bị tiếp thu Lạc Thần Đảo.

Thời gian trôi qua một ngày, chắc hẳn người Hứa gia nên đi đều đã đi? Lưu lại hoặc là muốn cùng Lạc Thần Thành sinh tử tồn vong, hoặc là muốn quy hàng.

Lục Ly vừa bước lên Huyết Sát Đảo, trong Lạc Thần Thành đã thu đến tin tức, mười mấy gia tộc lớn trong thành nhất thời căng thẳng. Rất nhiều tộc trưởng tự mình mang theo trưởng lão trong tộc ra ngoài cửa thành, chờ đợi Lục Ly đến.

Đợi đám người Lục Ly đến ngoài thành, cửa thành đã tụ tập mấy trăm người, đều là thành viên của các gia tộc lớn.

- Cung nghênh Lục đảo chủ!

Lục Ly vừa tới, mấy trăm người kia đều quỳ xuống một gối, cung kính hành lễ. Lục Ly gật đầu, xem ra những gia tộc này đều muốn quy hàng, rất thức thời.

- Vào thành!

Lục Ly vung tay, dẫn đầu đi vào trong thành, mọi người lập tức đứng dậy đi theo, đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi tới quảng trường.

Bốn phía quảng trường đã sớm vây đầy người, đều căng thẳng thấp thỏm chờ đợi Lục Ly đến. Mặc dù trên quảng trường tụ tập mấy vạn người, còn có rất nhiều võ giả mặc chiến giáp của Hứa gia, nhưng đều yên lặng như tờ, châm rơi có thể nghe.

Đại môn của Hứa gia đóng chặt, ngoài cửa lớn còn treo lụa trắng vải đen. Đêm qua rất nhiều người Hứa gia ra ra vào vào, không biết lúc này bên trong còn lưu lại bao nhiêu người.

Lục Ly dẫn người đi vào quảng trường, từng mảnh người quỳ xuống. Lục Ly nhìn về phía đại viện Hứa gia, lúc này đại môn từ từ mở ra. Trên tay Hứa Phương Phi quấn vải đen, mặc đồ tang mang theo một nhóm người đi ra.

Ánh mắt của Hứa Phương Phi tràn đầy cừu hận, khuôn mặt như sương, nàng gằn từng chữ nói:

- Lục Ly, ngươi muốn nhập chủ Lạc Thần Thành, trước bước qua thi thể của chúng ta.

Nam muốn uy phong, mặc chiến giáp, nữ muốn xinh đẹp, mặc áo tang!

Dáng điệu của Hứa Phương Phi không tệ, còn trên cả Liễu Di, lúc này mặc áo tang, eo thon nhỏ bị đai đen quấn chặt, mặt đẹp như sương, nhan sắc có vài phần lãnh diễm.

Hứa gia không cam lòng rời khỏi Lạc Thần Thành, đây là trong dự liệu của Lục Ly, nhưng không nghĩ rằng ra mặt lại là Hứa Phương Phi.

Trước kia Lục Ly không có thiện cảm với Hứa Phương Phi, giờ khắc này lại có chút bội phục dũng khí của nàng. Dám mang theo người Hứa gia đứng ra, nàng là muốn chết theo Hứa Trần và Hứa Diệu Dương.

Mấy vạn ánh mắt đều nhìn về phía Lục Ly, thiếu niên chỉ có mười sáu tuổi kia, lại sắp trở thành bá chủ lớn nhất phía tây bắc Thiên Đảo Hồ. Trở thành chủ nhân của Lạc Thần Đảo, nắm giữ sinh tử một thành

Advertisement
';
Advertisement