Chương 336 Bạch Tu
Tiếp tục cò kè mặc cả, ba thế lực đều giảm giá một ngàn vạn, sau đó đôi mắt trông mong chờ Huyết Sát Đảo trả giá. Nếu như Huyết Sát Đảo tăng giá một ngàn vạn nữa, phỏng chừng ba thế lực sẽ ngưng chiến trước, đợi ba ngàn vạn huyền tinh tới tay rồi hãy nói.
Nhưng mà!
Lần này Thất trưởng lão không trả giá, sứ giả cũng không có xuất hiện, ước chừng kéo một canh giờ, đợi đến mặt trời lên cao, ba thế lực sắp chờ không được nữa, người Huyết Sát Đảo mới mang tin tức tới.
Huyết Sát Đảo nhiều nhất nguyện ý ra ba ngàn vạn, hơn nữa ba ngàn vạn này còn cần nửa ngày mới có thể đưa lên. Bởi vì bọn họ không có nhiều huyền tinh như vậy, cần đi Thiên Ngục thương hội lấy.
Đồng ý!
Nửa ngày không coi vào đâu, dù sao trời đã sáng, bọn họ cũng không đánh lén được. Lần này kim chủ ở sau lưng mời bọn họ chạy tới là cho Huyết Sát Đảo một bài học, thu huyền tinh xong giáo huấn cũng không muộn...
- Tốt!
Thất trưởng lão nhận được tin tức thì đại hỉ, nửa ngày thời gian, bên Lục Ly hẳn không sai biệt lắm? Hắn giả bộ phái người đi Lạc Thần Đảo lấy huyền tinh, để ba thế lực bình tĩnh chớ nóng. Còn đưa tới rất nhiều linh quả, đồ ăn cho ba thế lực...
Mấy chục chiếc chiến thuyền vây Huyết Sát Đảo lại, một con muỗi cũng đừng nghĩ chạy ra, thủ lĩnh ba thế lực kiên nhẫn chờ đợi huyền tinh tới tay.
...
- Sao còn chưa tấn công?
Cách Huyết Sát Đảo hơn mười dặm còn có một chiếc chiến thuyền, Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà ngồi ở trong khoang thuyền, hai người chậm chạp không có nghe được động tĩnh bên Huyết Sát Đảo, không khỏi có chút buồn bực.
- Người đâu, đi xem một chút!
Hứa Tứ Hà vung tay lên nói, một thám báo nhanh chóng đi dò la.
Lục Ly đoán không sai, lần này Hứa gia mang theo thượng phương bảo kiếm bí mật bày ra hành động lần này, Yên phu nhân ám hiệu Hứa Trần gõ Lục Ly một chút, để Lục Ly thần phục nàng.
Đoạn thời gian trước Hứa Diệu Dương bị Lục Ly ném vào trong hồ, Hứa Trần cảm thấy trên mặt không ánh sáng, nếu Yên phu nhân truyền đạt ý tứ, hắn tự nhiên sẽ để Lục Ly ăn chút đau khổ.
Hắn muốn để Lục Ly biết, phía tây bắc Thiên Đảo Hồ là địa bàn của Hứa Trần hắn, mà không phải địa bàn của Lục Ly.
Hồ phỉ này, kỳ thực đều là những bá chủ bọn hắn dung dưỡng. Rất nhiều thời điểm bọn họ không tiện ra mặt, thì cần hồ phỉ ra mặt. Nếu không dựa vào thủ đoạn của Hứa Trần, Hắc Ma Quân sớm đã bị tàn sát sạch sẽ rồi.
Lần này hồ phỉ tới, tất cả đều là do các đại gia tộc khống chế, Yên phu nhân cũng phân biệt truyền lời. Toàn bộ hồ phỉ ở phía bắc Thiên Đảo Hồ lập tức tụ tập tới, chỉ muốn cho Lục Ly một bài học.
Kỳ thực còn có một mục đích!
Bạch gia vẫn cảm thấy hứng thú với cường giả thần bí đi theo Lục Ly, lần này phái rất nhiều thám báo ẩn nấp ở phụ cận. Muốn nhìn xem cường giả thần bí giúp Lục Ly ở Thiên Vũ Quốc kia có xuất hiện không? Muốn biết thân phận của cường giả thần bí này.
- Ngu xuẩn!
Đợi thám báo của Hứa gia dò xét trở về, Hứa Tứ Hà chửi ầm lên, đây rõ ràng là trì hoãn thời gian. Lục Ly tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, cho dù thỏa hiệp cũng sẽ không thỏa hiệp với những hồ phỉ này.
Hứa Diệu Dương rất thông minh, thoáng cái đã nghĩ rõ ràng, lập tức phẫn nộ quát:
- Đưa tin cho đám người Bạch Tu, lập tức tiến công, Huyết Sát Đảo đang trì hoãn thời gian.
Thám báo đi đưa tin, nhưng một lát sau trả lời, lại làm Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà giận gần chết. Ba quân đoàn hồ phỉ kia căn bản không nghe bọn họ hiệu lệnh, kiếm cớ từ chối. Ba quân đoàn hồ phỉ này là từ bên ngoài mời tới, không có quan hệ gì với Hứa gia...
- Đi!
Hứa Diệu Dương nổi giận, lệnh người khống chế chiến thuyền chạy nhanh tới. Mặc dù hắn không biết vì sao Lục Ly lại trì hoãn thời gian? Nhưng nhất định sẽ có quỷ kế.
Hắn chỉ có thể lấy thân phận của đại công tử Hứa gia đi răn đe, hơn nữa có Hứa Tứ Hà ở đây, những hồ phỉ kia ít nhiều gì cũng sẽ nể mặt.
Hai người đều ngụy trang, loại chuyện này không thể quang minh chính đại ra mặt. Chiến thuyền tới phụ cận Huyết Sát Đảo, hai người lặng lẽ tiến vào một chiếc thuyền xa hoa, thấy được một đại hán râu bạc khôi ngô, hắn chính là Bạch Tu.
Hứa đại thiếu và Nhị trưởng lão tới, Bạch Tu không có biện pháp kiếm cớ từ chối. Lần này tới đây, người sau lưng đã ra mặt dặn dò phải nghe Hứa gia, Bạch Tu chỉ có thể hạ lệnh cường công.
Gió đông thổi, trống trận lên, đại chiến lại sắp mở ra.
- Nghênh chiến!
Sau khi Thất trưởng lão nhận được tin tức, bất đắc dĩ thở dài, vốn tưởng có thể kéo dài rất lâu, lại không nghĩ rằng đối phương sẽ cường công. Hắn cắn răng không cho Liễu Di mời Lục Ly ra, hạ lệnh tử chiến.
Lần này tới ba quân đoàn hồ phỉ, Lộc trưởng lão đại khái dò xét xong, chỉ có một Mệnh Luân cảnh, còn lại hai thủ lĩnh dẫn đội đều là Hồn Đàm cảnh.
Trên đảo còn có rất nhiều cấm chế, có thể ngăn cản một đoạn thời gian, Thiên Đà Tử và hai mươi Lục Ải Nhân là một cỗ chiến lực rất mạnh, mặc dù rất khó thắng, nhưng ngăn cản một đoạn thời gian vẫn không thành vấn đề.
Thiên Đà Tử xuất động, hắn không xuất động sợ là rất khó chặn được. Hắn chuẩn bị đi chém giết toàn bộ Hồn Đàm cảnh ở bên kia, sau đó giúp đỡ hai phương hướng còn lại.
Cửu trưởng lão và một đám trưởng lão tách ra, mang theo hai mươi Lục Ải Nhân chuẩn bị liều chết ngăn trở.
Để đám người Thất trưởng lão kinh hỉ là, ba chi đại quân tiến công cũng không hết toàn lực, chỉ phân biệt phái ra hơn ngàn người, cường giả cũng không có bao nhiêu, ba bên đều chỉ có hai ba Hồn Đàm cảnh dẫn đội.
Như vậy sẽ rất dễ dàng, bên Thiên Đà Tử nháy mắt liền có thể trấn áp, giết sạch Hồn Đàm cảnh dẫn đội, sau đó Mệnh Luân nghiền ép xuống, đụng chết mấy trăm võ giả, còn lại lập tức tan tác.
Hai phương hướng khác, dựa vào cấm chế và Lục Ải Nhân thành công chống cự thế tiến công. Thất trưởng lão còn đưa tin, phản công không được quá mãnh liệt, tận lực trì hoãn thời gian. Thiên Đà Tử không xuất thủ nữa, để cho chiến đấu giằng co.
- Báo, cấm chế trên Huyết Sát Đảo quá nhiều, quân sĩ bên ta đi về phía trước rất khó khăn, thương vong nghiêm trọng!
Chương 337 Dị biến
- Báo, Huyết Sát Đảo xuất động rất nhiều Lục Ải Nhân, đám người Nhị thống lĩnh đang liều chết tác chiến, đã chém giết mười lăm Lục Ải Nhân và mười hai Hồn Đàm cảnh, nhưng cường giả của đối phương còn rất nhiều, phe ta tiến công khó khăn, thương vong vượt qua ba ngàn người.
- Báo, Tam thống lĩnh cầu viện, Huyết Sát Đảo lại xuất động bốn mươi Lục Ải Nhân, phe ta đã chiến tử vượt qua năm ngàn người rồi...
- ...
Từng tin tức không ngừng truyền đến chỗ Bạch Tu, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương nghe mà đau cả trứng.
Huyết Sát Đảo không có một Hồn Đàm cảnh, Lục Ải Nhân nhiều nhất hai mươi người, hiện tại căn cứ chiến báo, người bị Bạch Tu chém giết đã mười mấy Lục Ải Nhân, Hồn Đàm cảnh chết mười mấy người...
- Hứa công tử, Hứa trưởng lão!
Bạch Tu đau khổ nói:
- Lần này chúng ta đến đây, thù lao chỉ có một ngàn vạn huyền tinh, hiện tại kẻ địch lại mạnh như thế, chúng ta thương vong quá nghiêm trọng. Một ngàn vạn huyền tinh này sợ là ngay cả trợ cấp người chết cũng không đủ, tiếp tục đánh xuống, sợ là sẽ không còn sĩ khí.
- Hừ!
Hứa Diệu Dương hừ lạnh, da mặt của Bạch Tu này còn dầy hơn tường thành, nói rõ là đòi thêm huyền tinh, nếu không sẽ không đánh nữa.
Hứa Tứ Hà cố nén tức giận, trầm giọng nói:
- Bạch lão đại khó xử, chúng ta có thể hiểu được, như vậy đi, ta thay tộc trưởng làm chủ, cho các ngươi thêm 500 vạn huyền tinh quân phí. Bạch lão đại phái toàn bộ huynh đệ xuất động, đánh hạ Huyết Sát Đảo, sống bắt Lục Ly sẽ có thưởng lớn!
- 500 vạn?
Bạch Tu lộ ra vẻ khinh thường, tùy ý khoát tay nói:
- Người đâu, truyền lệnh xuống, Tứ gia cho thêm an gia phí rồi, để mọi người tăng sức, đánh hạ Huyết Sát Đảo.
Hứa Diệu Dương thấy Bạch Tu không có tự mình xuất thủ, lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Bạch lão đại, ngươi tự mình đi một chuyến mà nói... Các huynh đệ có thể giảm bớt rất nhiều thương vong.
Bạch Tu là Mệnh Luân cảnh, còn là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, nếu như hắn xuất động... Trong nháy mắt có thể trấn áp Thiên Đà Tử, đánh vào Huyết Sát Bảo.
- Không cần!
Bạch Tu vung tay lên nói:
- Đại công tử, ngươi nên có lòng tin với chúng ta, dựa vào đám gà đất chó cảnh ở Huyết Sát Đảo, căn bản không phải đối thủ của chúng ta, có thể dễ dàng đánh hạ. Ngươi chờ tin tức đi, không quá một ngày, hai vị có thể tiến vào Huyết Sát Đảo uống trà rồi...
- Một ngày?
Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ nổi giận. Bạch Tu này rõ ràng là ghét bỏ huyền tinh ít, không chịu dùng toàn lực, dây dưa chần chờ như vậy, phỏng chừng phải đánh mấy ngày nha. Đến lúc đó sẽ xuất hiện dị biến gì? Ai cũng không biết.
Chẳng qua là hai người không tiện thúc giục, Bạch Tu dầu muối không ăn, trừ khi Hứa gia lại nện huyền tinh. Nhưng Bạch Tu kia quá tham lam, không có mấy ngàn vạn huyền tinh là không nuôi được sói đói.
Bạch Tu ra lệnh, ba quân đoàn thổ phỉ quả nhiên xuất động không ít người. Bất quá lúc trước tiến công còn mãnh liệt, bây giờ lại bắt đầu đánh nghi binh. Đánh một chút lại lui xuống, sau đó lại đánh một chút, rồi lại lui ra nghỉ ngơi...
Đám người Thất trưởng lão, Cửu trưởng lão nhận được tin tức thì mừng rỡ, lập tức phối hợp quân đoàn hồ phỉ diễn trò. Một lúc thì thanh âm chém giết rung trời, một lúc thì hành quân lặng lẽ, song phương tựa hồ đang diễn tập.
Đợi sau khi trời tối, ba quân đoàn đều lui trở về, nói là đánh một ngày mệt mỏi, thương vong thảm trọng, cần nghỉ ngơi điều dưỡng.
Nhưng các loại chiến báo lại càng lúc càng khoa trương, căn cứ chiến báo bên hồ phỉ, đã tử thương mấy vạn, chém giết mười mấy vạn võ giả Huyết Sát Đảo, Hồn Đàm cảnh chết hơn ngàn người...
Thổ phỉ chính là thổ phỉ!
Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương hận đến nghiến răng, nhưng bọn hắn có biện pháp gì? Không có khả năng tiếp tục thêm huyền tinh, vạn nhất cho Bạch Tu mấy ngàn vạn, thậm chí một ức hắn cũng thấy chưa đủ thì sao?
Hứa Tứ Hà suy nghĩ một chút liền rời chiến thuyền, lặng lẽ phái người đưa tin cho Hứa Trần, sau đó đưa tin cho gia tộc khống chế Bạch Tu. Để gia tộc kia tới chỉ huy Bạch Tu, nếu không phỏng chừng đánh mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc đánh được Huyết Sát Đảo.
...
Thời gian trôi qua một ngày, Lục Ly lại còn chưa thành công xung kích Hồn Đàm cảnh.
Hắn đã ngưng tụ Hồn Đàm, nhưng linh hồn kim ti lại chưa hoàn toàn dung hợp. Lúc này là thời khắc quan trọng nhất, chỉ cần toàn bộ linh hồn kim ti dung hợp vào Hồn Đàm, như vậy Hồn Đàm liền vững chắc, Lục Ly có thể đột phá Hồn Đàm cảnh.
Thất trưởng lão không có cắt đứt hắn, đặc tính thổ phỉ của Bạch Tu vô tình cho Lục Ly thời gian, đáng tiếc Lục Ly lại gặp phải vấn đề khó khăn!
Bởi vì hắn phát hiện có mấy sợi linh hồn kim ti không cách nào dung hợp, linh hồn kim ti khác đều dung hợp rất nhẹ nhàng, duy chỉ có mấy sợi này không được.
- Chẳng lẽ Thiên Đà Tử cho phương pháp sai?
Lục Ly có chút nhức đầu, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện tình huống như vậy. Thiên Đà Tử không dám hại hắn, cho hắn phương pháp tu luyện Hồn Đàm tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Đã như vậy, địa phương nào xuất hiện vấn đề?
Lục Ly nghĩ không ra, chỉ có thể dung hợp linh hồn kim ti khác trước, cuối cùng lại xử lý mấy sợi linh hồn kim ti kia.
Lúc nửa đêm, tất cả linh hồn kim ti đều dung hợp, chỉ còn lại mấy sợi cuối cùng. Lục Ly lăn qua lăn lại một canh giờ, vẫn không có cách nào dung hợp.
Hiện tại chỉ có hai loại giải thích, một là phương pháp của Thiên Đà Tử có vấn đề, hoặc là bản thân Lục Ly có vấn đề.
Thể chất mỗi người đều không giống nhau, có người tu luyện nhanh, có người tu luyện chậm, có người không cách nào tu luyện, có người thân thể dị dạng, cho nên xuất hiện bất kỳ tình huống nào cũng có thể lý giải.
Lục Ly nhức đầu rồi!
Hiện tại hắn đã dùng hai viên Thánh Hồn Đan, kéo dài nữa sẽ phải dùng viên thứ ba. Vạn nhất ba viên Thánh Hồn Đan đều dùng hết, vẫn không thể thành công thì sao? Hồn Đàm của hắn rất có thể sẽ sụp đổ, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Thời điểm Lục Ly nhức đầu, dị biến lại phát sinh...
Chương 338 Ta muốn tỉnh lại
Răng thú đột nhiên sáng lên, không phải loại ánh sáng lúc luyện hóa đan dược. Mà là nóng lên như thời điểm hắn thức tỉnh huyết mạch, răng thú còn có chút bạo động, rung rẩy không ngớt.
Sau khi răng thú phát sinh dị biến, ấn ký huyết mạch sau lưng Lục Ly cũng bắt đầu sáng lên, điều này làm cho Lục Ly có loại cảm giác không ổn.
Bởi vì lúc này hắn phát hiện thân thể không động được, tựa hồ tất cả sự vật không nghe hắn khống chế...
- Răng thú, không nên xằng bậy a!
Trong lòng Lục Ly âm thầm cầu nguyện, lần trước thời điểm thức tỉnh huyết mạch, răng thú cũng như vậy, nóng lên rung động không ngớt.
Hơn nữa quái dị là, lần này Lục Ly không có bị lực lượng thần bí của tế đàn huyết mạch bao phủ, nhưng thân thể vẫn không động được, cảm giác thân thể của mình không nghe mình khống chế.
Hoặc là nói...
Hiện tại linh hồn của hắn không khống chế được thân thể!
Đây là một loại hiện tượng làm cho người ta sợ hãi, thân thể của mình không bị mình khống chế? Lục Ly nghĩ tới loại tình huống của Vũ Linh Hư ở trong Long Đế Sơn, nội tâm càng cảm thấy kinh hoàng.
Chẳng lẽ trong răng thú ẩn núp linh hồn của một yêu ma, nó muốn cướp đoạt thân thể của mình, tiêu diệt linh hồn của mình?
Nhưng bất luận Lục Ly sợ hãi như thế nào, thân thể của hắn cũng không động được, hắn cái gì cũng không làm được.
Chỉ có thể cảm thụ được răng thú càng ngày càng nóng, càng ngày càng sáng, cuối cùng hắn cảm giác làn da ở ngực mình như lần trước, tựa hồ bị đốt thủng, có dị vật khác thường tiến vào trong thân thể của hắn.
Lần này cảm giác càng thêm rõ ràng, Lục Ly loáng thoáng cảm giác được tựa hồ có một hư ảnh ngân long ở trong huyết mạch của hắn, gầm gừ đi về phía trước, xông thẳng về phía Hồn Đàm.
Quả nhiên...
Lục Ly mơ hồ thấy được một ngân long nho nhỏ, gầm gừ đi vào trong đầu, sau đó xông vào Hồn Đàm. Trong nháy mắt Hồn Đàm sáng rực lên, mấy sợi linh hồn kim ti không cách nào dung hợp kia, vào thời khắc này lại nhanh chóng dung hợp.
- Xong rồi, xong rồi!
Toàn bộ linh hồn kim ti dung hợp, hiện tại Hồn Đàm biến thành nơi trú ngụ của linh hồn. Nhưng bây giờ có hư ảnh một con ngân long tiến vào linh hồn của mình, thân thể của hắn còn không động được, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ rất có thể thân thể của hắn bị ngân long kia khống chế.
Nghĩ đến ấn ký huyết mạch của người khác ở trên cổ, hắn lại ở trên lưng? Người khác chỉ có một loại huyết mạch thần kỹ, hắn lại có hai loại?
Nghĩ tới những sự tình này, Lục Ly càng thêm sợ hãi. Nếu như hắn có thể làm chút gì còn tốt, nhưng hiện tại hắn trừ có thể suy tư, thì cái gì cũng không làm được...
Sau khi hư ảnh ngân long tiến vào Hồn Đàm, cũng không có bất cứ động tĩnh gì. Hồn Đàm tiếp tục tản ra tia sáng vạn trượng, Lục Ly động cũng không thể động.
Hắn chỉ có thể đợi Hồn Đàm khôi phục lại bình tĩnh, chờ có thể khống chế thân thể của mình, hoặc chờ đợi linh hồn của mình... triệt để ma diệt!
...
Bên ngoài trời đã sáng, Bạch Tu thoải mái ngủ một giấc, sau khi dậy còn phái người xuống hồ bắt cá nấu canh ăn sáng.
Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương dậy thật sớm, Bạch Tu bảo người đưa tới mấy bát canh cá, hai người làm sao có thể ăn vô? Cũng không dám đi ra khoang thuyền, chỉ phái người thúc giục Bạch Tu tới gặp bọn họ.
Chờ mặt trời lên cao, Bạch Tu mới xuất hiện, ở dưới sự thúc giục của Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương, lần nữa phái người bắt đầu tiến công Huyết Sát Đảo. Nhưng nhìn bộ dạng hành quân kia, con mẹ nó ngươi xác định là đi đánh nhau, không phải cặp kè đi kỹ viện...
Tiếng la giết vang cả một buổi sáng, ba chi hồ phỉ đều lui xuống, lần này võ giả song phương tử trận lại không vượt qua mười người. Rất nhiều hồ phỉ ở trên bờ cát đốt lửa kê nồi, chuẩn bị nấu cơm dã ngoại.
Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương thấy vậy đều tức điên, nhưng không thể làm gì. Sau khi cơm nước xong, một thần bí nhân lặng lẽ lên thuyền, hắn tên Đinh Quế.
Hắc Nha Đảo Đinh gia là bá chủ phía bắc Thiên Đảo Hồ, đám người Bạch Tu nhất định là do Đinh gia khống chế. Đinh Quế là đại trưởng lão của Đinh gia, nếu hắn tự mình đến, Bạch Tu tự nhiên không dám làm loạn.
- Lập tức tiến công, trong hôm nay phải đánh hạ Huyết Sát Đảo!
Đinh Quế hạ xuống tử lệnh, Bạch Tu vội vàng vỗ ngực nói:
- Quế đại nhân yên tâm, buổi tối chúng ta có thể qua đêm ở trên Huyết Sát Bảo, nếu như không đánh được Huyết Sát Đảo, ta mang đầu tới gặp.
Bạch Tu sải bước đi ra ngoài, sau đó gầm lên giận dữ:
- Toàn quân nghe lệnh, tiến công! Trước khi trời tối phải đánh hạ Huyết Sát Đảo, bảo phía dưới toàn lực động thủ, nếu không ta bóp nát trứng chim của bọn hắn.
Bạch Tu tự mình đốc chiến, đám hồ phỉ hiểu ý, dồn dập lao ra chiến thuyền tụ tập ở trên bờ cát, sát khí không ngừng ngưng tụ.
- Oanh!
Bụng dưới của lóe lên bạch quang Bạch Tu, một cái Mệnh Luân hai tầng xuất hiện, hắn bay vụt lên, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, vung tay nói:
- Tấn công!
- Tốt...
Đinh Quế thấy tình huống như thế, biết nhiệm vụ của hắn hoàn thành. Hắn nhìn Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương chắp tay, sau đó lặng lẽ rời đi.
Trước khi Đinh Quế đến, tộc trưởng Đinh gia đã dặn dò, quyết không thể bộc lộ thân phận. Lần này Đinh gia chỉ là bán mặt mũi cho Yên phu nhân, mà không phải muốn đích thân đối phó Lục Ly. Cho nên sau khi Bạch Tu xuất chiến, Đinh Quế lập tức rút lui.
- Giết...
Rất nhanh, hai bên khác đều động, hai quân đoàn hồ phỉ khác lấy Bạch Tu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Bạch Tu hạ lệnh, bọn hắn không dám ứng phó cho qua chuyện.
- Tới thật sự rồi!
Thất trưởng lão nghe được tin tức Bạch Tu xuất động, bất đắc dĩ nhìn Thiên Đà Tử, người sau thở dài nói:
- Phát tín hiệu đi, mời đảo chủ xuất chiến, Mệnh Luân cảnh trung kỳ kia ta không đối phó được.
Thiên Đà Tử đã nói như vậy, Thất trưởng lão chỉ có thể lấy đạn tín hiệu bắn đi. Đạn tín hiệu nổ tung ở giữa không trung, phát ra tiếng nổ vang trời.
Liễu Di ngồi xếp bằng ở bên ngoài hành cung của Lục Ly, vội vàng đứng dậy đi vào. Nàng đẩy cửa phòng nhưng không cách nào mở được, chỉ có thể cắn răng sử dụng huyền lực phá đại môn.
Chương 339 Không thành vấn đề
- Oanh!
Trên đại môn chỉ có một cấm chế nhỏ, bị Liễu Di đánh nát, Liễu Di đi vào nhìn thấy Lục Ly còn đang ngồi xếp bằng, chắp tay nói:
- Đảo chủ, bọn họ không trụ được rồi, mời ngài xuất quan!
Lục Ly không nhúc nhích, tựa như không nghe được, từ bên ngoài nhìn, thân thể của hắn không có bất kỳ khác thường. Ấn ký ngân long ở sau lưng bị y bào che khuất, vòng răng thú trên cổ lại biến mất không thấy, chỉ còn lại một sợi dây đỏ.
Liễu Di không biết thân thể của Lục Ly đã xảy ra dị biến, nàng chờ giây lát, lần nữa nói:
- Đảo chủ, bên ngoài không trụ được rồi, nếu như ngài còn không ra tay... phỏng chừng Huyết Sát Đảo sẽ bị san thành bình địa.
Vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, Liễu Di cắn răng, đưa tay đẩy Lục Ly, nhưng Lục Ly vẫn không mở mắt, cũng không có bất kỳ cử động nào.
- Tình huống như thế nào?
Liễu Di sợ hãi, cẩn thận quan sát Lục Ly, phát hiện hắn còn hô hấp, tim đập cũng bình thường mới như trút được gánh nặng.
Nàng nhíu mày, Lục Ly không xuất quan, Huyết Sát Đảo nhất định sẽ bị tàn sát, đệ tử Liễu gia sẽ chết sạch.
Kỳ thực nàng không biết sau khi Lục Ly xuất quan, có thể nghịch chuyển càn khôn hay không. Nhưng nàng bản năng tin tưởng Lục Ly, chỉ cần hắn ra tay, thì có thể ngăn cơn sóng dữ.
Vấn đề là hiện tại gọi không tỉnh Lục Ly...
Liễu Di chờ giây lát, đi ra ngoài mang tới một chậu nước, sau đó giội xuống đầu Lục Ly. Nhưng kết quả vẫn như thế, Lục Ly không có bất cứ động tĩnh gì, tựa như một lão nhân đã tọa hóa.
Liễu Di không dám động, chỉ có thể lo lắng canh giữ ở bên cạnh Lục Ly. Đợi hắn tỉnh lại, hoặc chờ tin tức người Huyết Sát Đảo bị giết sạch truyền đến.
- Ai...
Nội tâm Lục Ly thở dài, hắn có thể nghe được âm thanh của Liễu Di, có thể cảm thụ được mình bị giội nước. Nhưng hắn không có biện pháp khống chế thân thể của mình, thậm chí mí mắt không thể mở ra...
- Xong rồi!
Huyết Sát Đảo bị công phá, phỏng chừng rất nhanh sẽ đến phiên Địa Long Đảo?
Lục Ly không động được, cho dù muốn vào tiểu thế giới cũng không được, nếu như lại không có cách nào tỉnh lại, cuối cùng chính hắn cũng sẽ tan xương nát thịt.
- Không, ta muốn tỉnh lại! Ta muốn tỉnh lại! Ta muốn tỉnh lại! !
Sâu trong linh hồn Lục Ly truyền đến ý niệm không cam lòng, hắn không thể không minh bạch chết đi như vậy. Linh hồn của hắn không thể bị hư ảnh ngân long kia chiếm lĩnh, hắn muốn chủ đạo linh hồn của mình, cho dù thân thể của hắn vỡ nát, cũng không thể để yêu ma khống chế!
Hắn không ngừng gầm lên giận dữ, một lần lại một lần bắt buộc mình tỉnh lại. Sau hai nén hương, mí mắt của hắn lại thật chậm rãi mở ra.
- Tốt...
Sau khi hắn phát hiện mình có thể nắm thân thể của mình, hắn mừng rỡ đứng lên, phát ra tiếng hét rung trời, toàn bộ hành cung bị chấn đến run lên.
- Ùm...
Liễu Di bị Lục Ly rống to chấn đến đặt mông ngồi dưới đất, chân lộ ra nửa đoạn, màng nhĩ đau nhức.
Nàng chẳng quan tâm xuân quang xạ tiết, mừng như điên nói:
- Đảo chủ, ngài rốt cục đã tỉnh. Nhanh đi Huyết Sát Đảo, nếu như ngài còn không đi, tất cả mọi người sẽ chết sạch.
Lục Ly không có đi, ngược lại ngồi xếp bằng, cảm ứng tình huống trong Hồn Đàm.
Hắn rất sợ loại tình huống kia phát sinh lần nữa, một khi mình không thể khống chế thân thể, đi cũng chỉ là chịu chết.
Trong Hồn Đàm lại rất an tĩnh, không hề sáng như lúc trước, cũng không có bất cứ ba động gì. Lục Ly cảm ứng, trong đầu hiện lên hình ảnh của Hồn Đàm, khiến linh hồn hắn đại chấn.
Trong Hồn Đàm lại xuất hiện một long văn, ấn ký long văn màu bạc, giống ấn ký ở sau lưng như đúc, chẳng qua là nhỏ hơn rất nhiều.
Trong Hồn Đàm xuất hiện một ấn ký ngân long?
Lục Ly còn chưa nghe nói qua chuyện lạ như vậy, Hồn Đàm của tất cả mọi người đều giống nhau, khác biệt chỉ ở độ lớn mà thôi. Hồn Đàm của hắn xuất hiện một long văn quỷ dị, này quá dọa người rồi.
Hắn lại nội thị địa phương khác, phát hiện Thần Hải phát sinh dị biến. Hồn Đàm thông qua thần kiều quán thâu về một loại năng lượng lạ kỳ, để huyền lực trở nên rất ngưng luyện.
Đây là bình thường, mỗi một tu sĩ đột phá Hồn Đàm cảnh, huyền lực đều sẽ lột xác, trở nên càng thêm ngưng luyện, càng cường đại hơn. Võ giả đạt tới cảnh giới này, huyền lực có thể phóng ra ngoài, cũng là bởi vì huyền lực thuế biến.
Trừ cái đó ra, thì không có bất cứ vấn đề gì!
Lục Ly dò xét chốc lát, cuối cùng mở mắt, hắn đưa tay chộp tới cổ, muốn nhìn răng thú cổ quái kia. Kết quả phát hiện trên sợi dây rỗng tuếch, răng thú biến mất rồi...
Hắn đứng bật dậy, tìm tòi xung quanh, sau đó nhìn Liễu Di hỏi:
- Ngươi có nhìn thấy răng thú trên này không?
- Không biết...
Liễu Di hoài nghi nhìn xung quanh, lắc đầu, lại khuyên nhủ:
- Lục Ly, trước đừng để ý tới răng thú, nhanh đi Huyết Sát Đảo, nếu không người ở Huyết Sát Đảo sẽ chết sạch.
- Được rồi!
Lục Ly nhìn mấy lần, xác định răng thú đã biến mất, hắn mê hoặc đi ra ngoài, hét lớn:
- Tiểu Bạch, đi làm việc!
Hưu!
Trong một gian phòng, Tiểu Bạch nhanh chóng bắn ra, miệng còn ngậm một viên Huyết Viêm Tinh. Đây là Tiểu Bạch tự mình khai thác ở dưới hải đảo, Thất trưởng lão phái người đi mua còn chưa trở lại.
Tiểu Bạch nuốt Huyết Viêm Tinh xuống, xông vào trong tay áo của Lục Ly. Lục Ly nhìn Liễu Di nói:
- Ngươi chờ ở đây, ta đi một mình là được.
- Vâng!
Chiến lực của Liễu Di không cao, đi quả chỉ là chịu chết, nàng khẩn trương nhìn Lục Ly nói:
- Đảo chủ, ngươi có thể ứng phó không?
- Hẳn không thành vấn đề!
Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó chạy ra khỏi hành cung, cầm Kình Thiên Kích phóng ra ngoài đảo. Địa Long Đảo cách Huyết Sát Đảo rất gần, thậm chí từ nơi này có thể mơ hồ thấy chiến thuyền dừng ở ngoài Huyết Sát Đảo.
- Rất tốt!
Vừa lúc có một chiếc chiến thuyền nhỏ chạy đến bên này, hẳn là chiến thuyền tuần tra ở xung quanh. Lục Ly tiềm nhập vào trong nước, không ngừng tới gần, đợi chiến thuyền chạy đến, thân thể của hắn như cá mập từ trong nước lao ra, chiến kích mang theo bọt nước ném tới.
Trên chiến thuyền có năm người, đều là Thần Hải cảnh, làm sao là đối thủ của Lục Ly?
Chương 340 Tiểu Bạch, đi làm việc
Hai người bị nện đến đầu nở hoa, tậm chí không kịp phản ứng.
- Hưu!
Ba người khác từ trong khoang thuyền bắn ra, rút trường kiếm đâm tới Lục Ly. Thân thể Lục Ly tràn ngập boong thuyền, làm ba người kia sợ tới mức phách chém lung tung.
- Keng keng keng...
Lục Ly tùy tiện mấy kích, binh khí của hai người bị đánh bay, đầu bị nện nát, đôi mắt của hắn cũng trở nên nóng rực, hắn có thể khẳng định... hắn đã trăm phần trăm đột phá Hồn Đàm cảnh, bởi vì hắn cảm giác được lực lượng của mình cường đại hơn rất nhiều.
Vừa rồi tốc độ công kích của mấy người kia tựa như thả chậm mấy lần, có thể dễ dàng phán đoán ra quỹ tích công kích, từ đó phá giải chiêu thức.
- Đừng động, nếu không ngươi cũng chết!
Thân thể của Lục Ly ngừng lại, chiến kích chỉa vào cổ người cuối cùng, bóng dáng trên boong thuyền biến mất. Lục Ly không có nhìn thám báo Thần Hải cảnh này, ánh mắt nhìn nơi xa, càng xem càng cảm giác thế giới này rõ ràng hơn rất nhiều, Hồn Đàm cảnh quả nhiên diệu dụng vô tận.
- Ta tên Lục Ly!
Lục Ly nhìn hồ phỉ khuôn mặt kinh hoàng kia nói:
- Là đảo chủ của hòn đảo mà các ngươi tấn công, ta giết qua rất nhiều Hồn Đàm cảnh. Giết ngươi giống như bóp chết một con kiến, cho nên nếu ngươi muốn sống, thì ngoan ngoãn nghe lời.
- Vâng vâng, chỉ cần Lục đại nhân không giết, ta làm gì cũng được!
Hồ phỉ kia sợ đến tán đảm, Lục Ly quá nổi danh, hắn làm sao dám xằng bậy?
- Lái thuyền, nhích tới gần Huyết Sát Đảo!
Lục Ly lạnh giọng nói, đi theo người này vào khoang thuyền, khống chế chiến thuyền nhanh chóng tới gần Huyết Sát Đảo, chiến kích của Lục Ly luôn khóa chặt đối phương, nếu như dám có bất kỳ dị động, sẽ lập tức đánh chết.
- Lần này các ngươi tới bao nhiêu người? Thủ lĩnh là ai? Cảnh giới gì, có bao nhiêu cường giả?
Ánh mắt của Lục Ly thỉnh thoảng quét nhìn bên ngoài, đồng thời hỏi thăm tình huống. Hồ phỉ kia rất phối hợp, nhanh chóng nói hết tình huống, hắn không biết Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà, chỉ nói cảnh giới của đám người Bạch Tu.
- Rất tốt!
Lục Ly yên tâm, chỉ một Mệnh Luân cảnh, hắn căn bản không sợ, chỉ sợ mấy Mệnh Luân cảnh vây công hắn, cho dù có Tiểu Bạch hắn cũng phải chết.
Rất nhanh thì cập bờ, bên bờ có mười mấy chiếc thuyền, trên mỗi chiến thuyền có mấy người thủ hộ. Lục Ly nhìn lướt qua không có phát hiện cường giả, xem ra đều vào đảo rồi.
- Ngươi đi đi!
Lục Ly rất coi trọng chữ tín, không có giết hồ phỉ kia. Đối với hắn mà nói, giết nhiều một người hay giết ít một người không có khác biệt, hắn chạy nhanh tới, phóng về các chiến thuyền còn lại.
- Phanh!
Một chiêu nện chết một người, đám võ giả thủ thuyền nhất thời cảnh giác, một người kinh hô lên:
- Địch tập kích...
Lời còn chưa rơi xuống, Lục Ly quét qua, người này đã bị nện chết, trong chiến thuyền bay vụt ra rất nhiều võ giả, đều lao về phía Lục Ly.
Lục Ly huyễn hóa ra từng cái bóng, làm đám hồ phỉ xông lại kia hoa cả mắt. Đối với tu sĩ chưa đột phá Hồn Đàm cảnh, Lục Ly giết giống như bóp chết con kiến, tùy tiện một kích là có thể nện chết.
Mười mấy tức sau, mấy chục võ giả ở lại giữ thuyền đều bị Lục Ly chém giết. Khắp nơi đều là thi thể, rất nhiều người thân thể bị chiến kích nện đến huyết nhục mơ hồ, thê thảm không nỡ nhìn.
- Hưu!
Lục Ly không có dừng lại, nhanh chóng lao vào trong đảo, chỉ để lại hồ phỉ bị hắn cưỡng ép lúc trước. Hồ phỉ này bị thủ đoạn hung tàn của Lục Ly dọa đến choáng váng, quên mất chạy trốn, cũng may Lục Ly coi trọng chữ tín, không có giết hắn.
- Thật đáng sợ.
Hồ phỉ kia lẩm bẩm.
Nguyên bản rất nhiều người cho rằng Lục Ly là dựa vào vận khí mới xông ra danh tiếng hiện tại, lúc này hồ phỉ kia mới hiểu được, người có thể xông ra danh khí to lớn, không có một ai là dựa vào vận khí, không có thực lực, vận khí nghịch thiên cũng vô dụng.
- Đi!
Hồ phỉ kia vội vàng lái chiến thuyền bỏ chạy. Hắn mơ hồ có loại cảm giác, lần này hồ phỉ tới sợ là không có mấy người có thể chạy thoát, đều phải táng thân ở Huyết Sát Đảo.
Vị trí Lục Ly lên đất liền không phải bên Bạch Tu, mà là vị trí của Độc Hạt quân đoàn.
Hắn theo lộ tuyến quân đoàn hồ phỉ đi về phía trước chạy như điên, trên đường có lộ tuyến hành quân rất rõ ràng, rất nhiều cây cối bị chặt, cấm chế bị phá hư.
Huyết Sát Đảo không tính quá lớn, lấy tốc độ của Lục Ly bây giờ, nếu như không có cấm chế mà nói... Nhiều nhất nửa canh giờ là có thể tới trung tâm. Hắn không có sử dụng thần kỹ Nhiên Huyết, sau khi đột phá Hồn Đàm cảnh, tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều, hắn tin tưởng không bao lâu là có thể tới chiến trường.
- Rầm rầm rầm!
Quả nhiên, chỉ mấy phút sau, phía trước truyền đến tiếng nổ lớn, xa xa còn có thể thấy rất nhiều huyền lực phóng ra oanh kích sơn mạch.
- Nhiên Huyết!
Lục Ly gầm lên, vận dụng huyết mạch thần kỹ. Hắn một là muốn thử xem còn có thể sử dụng huyết mạch thần kỹ hay không, hai là muốn thử xem thời gian của huyết mạch thần kỹ có tăng trưởng hay không?
Thời điểm hắn thức tỉnh thần kỹ Nhiên Huyết, chỉ có thể duy trì một nén nhang, sau khi đột phá Thần Hải cảnh, thời gian tăng nửa canh giờ, theo lý thuyết đột phá Hồn Đàm cảnh cũng sẽ kéo dài.
Sau lưng hắn, ấn ký ngân long phát sáng, nhục thân nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, một cỗ lực lượng mênh mông truyền khắp toàn thân, đôi mắt của hắn nổi lên ngân quang, hóa thân thành cự long hình người.
- Rất tốt!
Có thể vận dụng huyết mạch thần kỹ, Lục Ly hơi vui vẻ. Lúc chế tạo Hồn Đàm xuất hiện dị biến, trong Hồn Đàm nhiều một long văn, răng thú còn biến mất. Nhưng ít nhất còn có thể vận dụng thần kỹ Nhiên Huyết, chiến lực của hắn còn ở đó, thân thể cũng không có vấn đề, điều này làm cho hắn yên tâm hơn không ít.
Hắn phóng về phía rừng cây, bảo Tiểu Bạch dò đường, trong rừng cây này còn có rất nhiều cấm chế.
Tiểu Bạch khoan khoái dẫn đường, Lục Ly như độc xà đuổi theo.
Trung tâm chiến trường ở trong một sơn mạch, đợi Lục Ly lao ra rừng rậm nhìn quanh, phát hiện phía trước khắp nơi đều là người.