Nghe xong lời này, Tê Nguyên Lễ lập tức thở phào một tiếng.
Người trong Ma đạo mua tình báo của người trong Ma đạo, vậy thì không vấn đề gì.
Nói xong, Tê Nguyên Lễ trực tiếp lấy một cuốn sách ngọc ra, lục lọi một hồi, cuối cùng mới thác ấn vào một khối ngọc phù đưa cho Sở Hưu.
“Đa tạ Tề lâu chủ, giá cả thế nào?”
Tề Nguyên Lễ lập tức ra dấu không căn: “Dư nghiệt Địa Ma Đường không có thành tựu trên giang hồ, không phải tin tức gì lớn. Sở đại nhân cứ lấy đi”
Lúc này Tề Nguyên Lễ làm gì có gan đòi tiền Sở Hưu, hắn chỉ hận không thể đưa tiền để tên ôn thần này đi cho mau.
Sở Hưu lắc đầu nói: "Vậy không được, Sở Hưu ta không có thói quen lấy không đồ của người khác. Quy củ là quy củ. Chỗ này là đan dược do Trấn Võ Đường chúng ta chế tạo, cả giang hồ chỉ có duy nhất một phần này. Tê lâu chủ nhận lấy, cũng tiện tuyên truyền cho Trấn Võ Đường chúng ta”
Nói xong Sở Hưu trực tiếp ném cho Tề Nguyên Lễ một bình đan dược rồi mới quay người đi khỏi.
Trấn Võ Đường đặt chân tại Bắc Yên, nhận được không ít tiền đút lót của các thế gia, Sở Hưu bèn cho người thành lập một đan phường, chuyên chế tạo đan dược, nước phù sa không chảy vô ruộng người ngoài.
Sau khi đám người kia đi khỏi, Tê Nguyên Lễ mới nhìn thoáng qua tên trên bình đan dược lại thiếu chút nữa hộc máu. Đây là Hồi Huyết Đan, làm thế có khác gì lấy không?
Nhìn thoáng qua đệ tử Phong Mãn Lâu còn đang ngây ra ở đó, Tả Nguyên Lễ vứt bình đan dược cho hắn, hừ lạnh một cái: "Thưởng cho ngươi, còn không mau đi ra!"
Tề Nguyên Lễ khó chịu lắc đầu, Sở Hưu tới như vậy, làm mất hết tâm trạng phơi nắng của hắn, đúng là bực mình.
Sau khi ra khỏi Phong Mãn Lâu, Thẩm Huyết Ngưng đi sau lưng Sở Hưu lộ vẻ hứng thú. Hẳn xem như đã hiểu chênh lệch của Sở Hưu với Hình Tư Đồ, thậm chí là những võ giả nhánh Ẩn Ma như hắn.
Đây không phải chênh lệch về mặt thực lực, mà là chênh lệch về phong cách hành xử cùng cái nhìn đại cục.
Những võ giả xuất thân nhánh Ẩn Ma như bọn họ, bất luận làm chuyện gì thật ra cũng đặt mình trong thân phận nhánh Ẩn Ma.
Đặc biệt là những người như Hình Tư Đồ, chỉ là một lũ ô hợp, mặc dù có thực lực nhưng giết người xong lại chạy, trốn đủ rồi lại quay lại giết. Có thể nói là không biết nhìn nhận đại cục.
Còn Sở Hưu lại khác, quan hệ của y trải rộng khắp giang hồ, đương nhiên thù hận còn bao phủ rộng hơn.
Cũng như chuyện lần này, Hình Tư Đồ chỉ có thể tới nhờ tán tu Ma đạo khác tìm hiểu tin tức, còn Sở Hưu lại dùng mối quan hệ của mình với Phong Mãn Lâu thu được tình báo chỉ tiết.
Thẩm Huyết Ngưng có thể nhìn ra, Tế Nguyên Lễ và Sở Hưu không phải lần đầu tiên gặp mặt. Đây là Sở Hưu, nếu đổi lại Hình Tư Đồ có lẽ hắn vừa ra mặt Phong Mãn Lâu đã lập tức liều mạng.
Cho nên bao năm như vậy rồi, số người của nhánh Ấn Ma có thể đường đường chính chính đặt chân trên giang hồ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Sở Hưu chính là một trong số đó.
Sở Hưu đọc lướt qua tình báo, ánh mắt lóe lên sắc thái lạ: "Đám dư nghiệt Địa Ma Đường này thật thú vị, Bọn chúng đã thay đổi thân phận, liên thủ với triều đình Tây Sở, trở thành người của tổ chức bí mật Âm Diệp Tỉ dưới trướng triều đình Tây Sở”
Con đường của Địa Ma Đường rất giống với Sở Hưu, cũng không được Chính đạo dung tha, cho nên lựa chọn hợp tác với triều đình không liên quan tới Chính Ma.
Chỉ có điều, điểm khác biệt là lúc đó Sở Hưu có rất nhiều lựa chọn, còn Địa Ma Đường không có lựa chọn, chỉ cách này bọn chúng mới đổi được một chút sinh cơ.
Trong Giang Đô Thành kinh thành của Tây Sở, Tiêu Kỳ thủ lĩnh thứ ba của Ám Diệp Tỉ mang theo thân thể mỏi mệt trở lại trong đường khẩu.
Thân phận mặt ngoài của hẳn là thủ lĩnh Ám Diệp. Ti, nhưng thực tế lại là truyền nhân Địa Ma Đường.
Đương nhiên thân thân phận ngầm này không thể lộ ra ngoài sáng, nếu không sẽ khiến một đám "chó dại" tới.
Trong mắt người của Địa Ma Đường như Tiêu đám người nhánh Ẩn Ma kia rõ ràng là một bầy chó đại.
Côn Luân Ma Giáo đã bị hủy diệt mấy trăm năm rồi, tội gì phải cản chặt lấy những ân oán lúc trước không chịu buông tha?
Nếu không có đám chó dại này nhòm ngó bên ngoài, Địa Ma Đường bọn họ tội gì phải khổ sở nịnh bợ Bái Nguyệt Giáo, giờ lại còn phải nghiêng sang phía hoàng tộc Tây Sở?
Bái Nguyệt Giáo thì không cần phải nói, nhà cao càng dễ sập, may là bọn họ đã chuẩn bị từ sớm, lập tức nghiêng sang phía hoàng tộc Tây Sở, nếu không giờ cũng tới lượt bọn họ gặp tai ương.
Chỉ có điều triều đình Tây Sở không dễ sống, mấy năm gần đây người của Địa Ma Đường khổ sở không chịu nổi.
Thật ra cả ba nước đều có tổ chức như Ám Diệp Ti.
Đông Tề là Bạch Hổ Đường, Đông Tề tiền của nhiều, thực lực cường đại, trực
tiếp hợp tác với Bạch Hổ Đường với một trong Tứ Linh, thậm chí không buồn đổi tên.
Còn bên Bắc Yên gần nhất liên thủ với Sở Hưu thành lập Trấn Võ Đường, nghe nói phát triển cũng không tệ.
Chỉ có Ám Diệp Ti bên Tây Sở bọn họ thành lập sớm nhất, Địa Ma Đường ngày trước dẫu sao cũng là một đường khẩu của Côn Luân Ma Giáo, thực lực không yếu, thế nhưng phát triển lại tệ nhất. Nguyên nhân là do thực lực hoàng tộc Tây Sở quá yếu.
Triều đình hợp tác với giang hồ đương nhiên phải lấy triều đình làm chủ, tối thiểu triều đình cũng phải cung cấp chỗ dựa đủ sức mạnh mới được.
Thế nhưng triều đình Tây Sở thậm chí kém cỏi tới mức không dám cứng rắn ra mặt nói chuyện với đám đại phái Tây Sở. Có thể nói Đường Gia Bảo bên Thục Xuyên còn có tiếng nói hơn triều định, vậy Ám Diệp Ti bọn họ phải làm sao? Chẳng có cách nào xử lý.
Tiêu Kỹ đi vào trong đường khẩu, bên trong còn vài thủ lĩnh còn nữa, bọn họ đều có thực lực Thiên Nhân Hợp Nhất, phụ trách thủ vệ tuần tra xung quanh Giang Đô Thành.
Thấy Tiêu Kỳ đến, có người hỏi: “Hôm nay có động tĩnh gì không?”
Tiêu Kỳ lắc đầu nói: "Tạm thời không có, chẳng qua mưa núi sắp qua gió khắp lầu. Đại chiến chính ma đang diễn ra, tình hình hết sức căng thẳng, nên cẩn thận một chút thì hơn”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!