Mũi tên bản thẳng về phía Yến Hoài Nam. Hai bên cùng bản tên về phía nhau, không ai ngăn cản mà đều lao thẳng về phía đối phương.
Mũi tên của Yến Hoài Nam tới trước, gần như ngay lúc mũi tên tới người, cương khí sắp bùng nổ, Sở Hưu lại nhẹ nhàng dịch chuyển vài trượng về phía khác.
Chính khoảng cách vài trượng này khiến cho mũi tên của 'Yến Hoài Nam bắn hụt, mặt đất nổ ra một cái hố lớn.
Lúc này một bên khác, Yến Hoài Nam cũng định né tránh mũi Diệt Hồn Tiễn của Sở Hưu.
Nhưng kết quả lại khiến hắn vô cùng kinh hãi, bất luận mình định né tránh ra sao cũng không thoát khỏi tâm ngắm của mũi Diệt Hồn Tiễn kia.
Cuối cùng hắn chỉ có thể giơ hai tay kết ấn, sau đầu lóe lên ánh sáng vàng kim, như tạo thành một tấm chắn ngăn chặn lực lượng Diệt Hồn Tiễn. Tuy nhiên lực lượng tàn dư vẫn đánh vào cơ thể Yến Hoài Nam, khiến hẳn kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.
Sở Hưu nhíu mày, lúc này y thật sự ngạc nhiên, Yến Hoài Nam thậm chí biết cả bí pháp nguyên thần?
Nói chính xác hơn không phải Yến Hoài Nam biết bí pháp nguyên thần mà là biết một thủ đoạn bí pháp phòng ngự nguyên thần!
Có điều như vậy cũng hết sức hiếm có. Trước kia đối thủ của Sở Hưu khi gặp bí pháp nguyên thần như Diệt Hồn Tiễn đại đa số chỉ có thể dùng lực lượng khí huyết ngăn cản. Số võ giả tu luyện bí pháp phòng ngự nguyên thần như Yến Hoài Nam đã ít lại càng thêm ít.
Dù sao trên giang hồ, số người am hiểu bí pháp nguyên thần chỉ rất ít, trừ phi ngươi có kẻ thù am hiểu bí pháp nguyên thần, nếu không phần lớn mọi người không ai lựa chọn loại võ công gân gà này, bởi có thể cả đời ngươi cũng chẳng dùng tới.
“Yến môn chủ biết nhiều thứ thật, vậy chiêu này không biết ngươi có tiếp được không!”
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên sát khí lạnh lẽo, lần này y thật sự nổi sát tâm!
Thật ra ban đầu Sở Hưu không muốn giết Yến Hoài Nam. Dù sao căn cơ Thần Vũ Môn cũng mạnh hơn Cự Linh Bang nhiều, vị cường giả Yến Hoài Nam có tên trên Phong Vân Bảng, thực lực cao hơn hẳn so với Phương Đại Thông, thậm chí thứ hạng của Yến Hoài Nam trên Phong Vân Bảng vừa vặn đứng sau Sở Hưu.
Lần này y tới thuần túy là để gây phiền phức cho Ngũ Ương đạo trưởng, quấy nhiễu chuyện Thần Vũ Môn gia nhập dưới trướng hắn.
Nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, đây ngược lại là một lý do rất tốt, một lý do diệt Thần Vũ Môn!
Ma khí vô biên ẩn trong sát khí ngập trời, từng đao của Sở Hưu chém xuống, ma khí sát khí quanh người đã hòa thành một thể, tạo ra một màu đỏ thẫm tà ác quỷ dị.
Lực lượng cường đại ép xuống, Yến Hoài Nam biết căn cơ lực lượng của mình không phải đối thủ cho nên thân hình hắn biến ảo khôn lường, quyền chưởng đao kiếm chỉ pháp thân pháp, đủ loại võ thuật hạ bút thành văn, thiên biến vạn hóa, không ngờ lại hoàn toàn ngăn chặn thế công của Sở Hưu.
Nhưng càng đánh, Yến Hoài Nam càng cảm thấy trong lòng mỏi mệt.
Một đao đơn giản của Sở Hưu chém xuống, hắn lại phải dùng vài chiêu để hóa giải. Thậm chí hắn không thể để bất cứ chiêu nào xảy ra vấn đê, nếu không không chết cũng phải trọng thương!
Nhìn Yến Hoài Nam nhảy nhót tưng bừng trước mặt, Sở Hưu thu đao lui lại phía sau.
Mọi người ở đây sửng sốt, y định không đánh nữa à?
Nhưng Sở Hưu chỉ giơ hai tay kết ấn, chỉ chớp mắt phật quang cường đại bừng lên bao phủ toàn bộ không trung của Thần Vũ Môn, hư ảnh Đại Nhật Như Lai ngưng tụ sau lưng y, thế nhưng lúc này bản thân Sở Hưu lại bừng bừng ma diễm, kết hợp với phật quang tạo thành một loại mỹ cảm quỷ dị.
Có điều Sở Hưu không trực tiếp động thủ mà nói với Mai Khinh Liên: “Ra tay đi, ngăn cản hắn!”
Mai Khinh Liên lười biếng duỗi lưng, lộ ra những đường nét uyển chuyển.
Xem ra Sở Hưu thật sự nảy sinh sát tâm rồi, bằng không y đã chẳng bảo nàng xuất thủ.
Với căn cơ lực lượng của Sở Hưu, muốn kéo sụp Yến Hoài Nam chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Trận chiến này nếu không có gì bất ngờ, tỷ lệ thắng của Sở Hưu cao tới chín thành.
Nhưng thắng một người với giết một người là hai tình huống khác nhau, giờ Sở Hưu bảo Mai Khinh Liên cùng ra tay, trong tình huống chiếm ưu thế còn định lấy hai địch một rõ ràng là định giết chết Yến Hoài Nam.
Dù sao tiếng tăm Sở Hưu trên giang hồ đã xấu tới cực hạn, cũng chẳng sợ bị người ta nói không giảng đạo lý, vây công gì đó.
Sóng vai cùng tiến lên đâu chỉ những tông môn Chính đạo. mới dùng được.
Yến Hoài Nam không nhận ra Mai Khinh Liên, thực tế trên giang hồ số người nhận ra Mai Khinh Liên không nhiều.
Nhưng Mai Khinh Liên thể hiện thực lực tông sư võ đạo hàng thật giá thật, hơn nữa hắn còn nhớ mang máng lúc trước khi Sở Hưu ra tay với liên minh trừ ma, nữ nhân này cũng xuất thủ. Thậm chí cô ta còn cuốn lấy Hư Ngôn thủ tọa Kim Cương Viện, thực lực quả thật bất phàm.
Trong tình huống hiện tại, nếu mình bị Mai Khinh Liên cuốn lấy, vậy kết cục đang chờ chỉ có một. Chính là: chết!
Nghĩ đến đây, Yến Hoài Nam phẫn nộ quát lớn: “Ngũ Ương đạo nhân! Ngươi còn định xem kịch tới lúc nào? Ta đồng ý gia nhập Trấn Võ Đường, mang theo Thần Vũ Môn đều gia nhập Trấn Võ Đường, giúp ta xuất thủ ngăn cản Sở Hưu!”
Mọi người ở đây nghe Yến Hoài Nam nói vậy lập tức sửng sốt, gia nhập Trấn Võ Đường? Yến Hoài Nam định chịu thua hay sao?
Đúng lúc này một luồng kiếm quang lóe lên.
Một ông lão mặc đạo bào âm dương vô thường từ không trung hạ xuống, tay cầm trường kiếm với phần chuôi đen kịt lưỡi kiếm đỏ tươi. Trường kiếm quét ra, kiếm quang như chiếc lưỡi dài cuốn vào phật quang rực rỡ. Giữa luồng kiếm quang đó, lực lượng Hoán Nhật Đại Pháp của Sở Hưu không ngờ lại bị suy yếu, cho dù lực lượng Đại Nhật Như Lai hàng lâm cũng bị giảm sút tới cực hạn.
Cho nên Sở Hưu chủ động tản đi ấn pháp, nheo mắt nhìn người trước mặt, lạnh lùng nói: “Ngũ Ương đạo nhân, đừng có mà quá đáng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!