Kì Tài Giáo Chủ - Lâm Diệp (FULL)

Có điều giờ Đỗ Quảng Trọng đã tỏ thái độ, bọn họ đương nhiên không thể để tụt lại được.

Con người đều có tính mù quáng theo bãy đàn, mọi người lập tức lao nhao tỏ ý trung thành với Sở Hưu.

Sở Hưu gật đầu nói: “Chư vị yên tâm, các ngươi không phụ ta, ta đương nhiên không phụ các ngươi.”

Giờ Quan Trung Hình Đường đang hỗn loạn. Từ giờ trở đi phải điều động tất cả mọi người.

Đường Nha, Nhạn Bất Quy, hai người các ngươi theo ta chút.

Quỷ Thủ Vương, ngươi dẫn những người khác tới tiếp quản Long Ky Cấm Quân, căm lệnh bài của nhị hoàng tử để bọn họ phối hợp với các ngươi làm việc. So với bọn họ, ta càng tin tưởng các ngươi.

Nếu gặp được ai gây sự mà các ngươi không giải quyết được thì tìm vị Liễu Hồng Diệp Liễu tiền bối này. Hắn là tông sư võ đạo, hiện giờ trong Quan Trung Thành này, thực lực của hắn đủ trấn áp tất cả những ai gây sự.

Nhớ kỹ, thời gian này không cho phép bất cứ ai ra khỏi Quan Trung Thành, cũng không cho phép bất cứ ai tiến vào Quan Trung Thành!"

“Vâng thưa đại nhân!”

Mọi người cùng lên tiếng nhận lệnh.

Sau khi Sở Hưu dẫn theo Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy đi khỏi, Quỷ Thủ Vương bắt đầu hãng hái chỉ huy, Đỗ Quảng Trọng lại thở dài một tiếng bất đắc dĩ.

Trước kia đám bộ đầu giang hồ bản địa của Quan Trung Hình Đường luôn tranh đấu với đám người Quỷ Thủ Vương xuất thân Thanh Long Hội. Khi đó thế lực hai bên ngang nhau, một bên thực lực mạnh, một bên đông người.

Nhưng sau chuyện lần này bọn họ thật sự không đấu lại bọn Quỷ Thủ Vương nữa.

Bởi vì bọn họ do dự.

Thái độ luôn rất quan trọng. Quỷ Thủ Vương là người đứng về phía Sở Hưu đầu tiên, mặc dù cuối cùng bọn họ cũng chọn trung thành với Sở Hưu, nhưng chỉ một nháy mắt do dự đó đã pahan chia cao thấp.

Nhìn thái độ của Sở Hưu là biết. Y dẫn Nhạn Bất Quy cùng Đường Nha bên người, lưu lại Quỷ Thủ Vương chỉ huy toàn cục, còn đám người bọn họ lại đã biến thành phụ thuộc.

Đỗ Quảng Trọng cũng thầm mảng vì sao mình lại thiếu quyết đoán như vậy, nếu mình giống đám người Quỷ Thủ Vương, lập tức đứng về phía Sở Hưu, không khéo kết quả đã khác biệt.

Lúc này Sở Hưu lại chẳng hề quan tâm tới những minh tranh ám đấu dưới trướng mình.

Nước trong quá không có cá. Dưới trướng hắn nếu hòa hợp êm thấm mới là có vấn đề. Chỉ cần bọn họ đừng đấu đá ảnh hưởng tới lực lượng bản thân, Sở Hưu cũng chẳng quan tâm.

Lúc này Sở Hưu đang dẫn người tới nơi ở của Sở Nguyên Thăng trong Quan Trung Thành.

Giờ Quan Trung Thành đã giới nghiêm, bất kể võ giả Quan Trung Hình Đường trong nội thường hay một số thương nhân buôn bán qua lại đều không cho phép. ra vào. Trong thành mọi người thần hồn nát thần tính, số người đi đường cũng ít đi rất nhiều

Đường Nha đứng sau lưng Sở Hưu, vẻ mặt tò mò nói: “Đại nhân, nghe nói ngươi có quen biết với tên. hạng năm Long Hổ Bảng, Đoạt Hồn Đao - Lý Phi Liêm? Hai người các ngươi còn từng liên thủ giết chết tông sư võ đạo của Thuãn Dương Đạo Môn, Chân Dương Tử?”

Sở Hưu quay đầu lại nói: "Ngươi có hứng thú với Lý Phi Liêm?”

Đường Nha nhếch miệng cười nói: "Dùng phi đao cũng là dùng ám khí vị kia coi như tiền bối, hỏi thăm một chút xem có thể học tập được không”

Sở Hưu lắc đầu nói: "Không giống. Ám khí của ngươi là ám khí chân chính. Còn phi đao của Lý Phi Liêm không phải ám khí mà là ra tay quang minh chính đại, đã phóng tất trúng, dính tới nhân quả, đao xuất đoạt hồn.

'Võ đạo của Lý Phi Liêm những người khác không học được, cũng không dạy được, ngươi cũng không, căn nghĩ tới chuyện học tập.

Có điều ngươi có thể phát triển theo một phương hướng khác. Hóa phức tạp thành đơn giản. Đem những ám khí của ngươi cô đọng hết vào một chỗ. Quan trọng nhất không phải bản thân ám khí mà là người dùng ám khí."

Trong số những võ giả dưới trướng mình, Sở Hưu coi trọng nhất vẫn là những người xuất thân Thanh Long Hội.

Trước đó bọn họ đã là tinh anh trong phân đà Thiên Tội, lúc này gia nhập dưới trướng Sở Hưu lại nhận được tài nguyên tốt hơn, tốc độ tu luyện cũng. tiến triển cực nhanh.

Trong số những người này, thiên phú của Lang Vương cùng Hỏa Nô hơi yếu, mặc dù bọn họ đã rất cố gắng, có điều thiên phú chỉ vậy, nếu không có cơ duyên, đời này thành tựu chỉ có hạn.

Còn Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy cả tuổi tác và thiên phú đều là cấp cao.

Đường Nha có phần lười biếng nhưng lúc này đã đạp nửa bàn chân vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, đột phá cảnh giới này chỉ là vấn đề thời gian.

'Vê phần Nhạn Bất Quy, thiên phú của hắn thật sự khó hiểu, ngay cả Sở Hưu cũng không nhìn ra được Bởi Sở Hưu không biết tên này rốt cuộc đang nghĩ điều gì, cảm ngộ võ đạo đến đâu. Không chừng lúc nào đó hắn ngẩn người hay luyện kiếm là có thể đột phá.

Cho nên Sở Hưu cũng không ngại chỉ điểm hai người một chút.

Mặc dù cảnh giới Sở Hưu chỉ cao hơn một cấp so với bọn họ, nhưng xét theo trình độ võ đạo, Sở Hưu lại vượt qua phần lớn tông sư võ đạo.

Đường Nha đăm chiêu gật nhẹ đầu, Sở Hưu lại quay sang Nhạn Bất Quy, có điều cuối cùng y lại läc đầu nói: "Võ đạo của ngươi quá mức đặc thù, khác với ta. Ta cũng không cách nào chỉ điểm ngươi điều gì. Có điều ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điểm thôi. Đó là giữ vững võ đạo của mình, bất cứ đạo nào phát triển tới cực hạn cũng có uy lực kinh thiên động địa.

'Thứ chí cường không phải vô cùng, không phải binh khí, cũng không phải võ đạo mà vĩnh viễn là con người."

Nhạn Bất Quy gật nhẹ đầu, hai mắt không tiêu cự, không biết rốt cuộc hẳn có nghe hiểu hay không.

Những cảm ngộ đó đều là kinh nghiệm mà Sở Hưu nhận được, cũng như lúc trước y đánh lên Ba Sơn Kiếm Phái.

Ba Sơn Kiếm Phái đứng trong Thất Tông Bát Phái, trước đó cũng từng có lúc huy hoàng, xuất hiện vài chí cường giả có thể khuấy đảo phong vân.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement