Không ai ngờ La Thần Quân lại ra tay dứt khoát như vậy, một chưởng đánh chết Dương Công Độ, còn nguyên nhân chỉ là vì hẳn ngứa mắt với Dương Công Độ.
Đúng như La Thần Quân đã nói, đừng nói, Dương Công Độ, cho dù là lão hoàng đế Đông Tẽ, Thiên Môn cũng chẳng cần nể mặt.
Bao năm như vậy, Thiên Môn như ngăn cách với bên ngoài, phần lớn thời gian đều ở trên dấy núi Tây Côn Luân, không xâm chiếm địa bàn gì, chỉ thủ vững một mẫu ba phần đất của mình, đương nhiên cũng không sợ ai.
Triều đình và giang hồ luôn đối lập nhưng hai bên lại có hợp tác. Tại Đông Tẽ, cho dù là Thuần Dương Đạo Môn cùng Chân Vũ Giáo cũng phải nế mặt triều đình Đông Tề, nhưng Thiên Môn lại không cần.
Có bản lĩnh ngươi phái binh vòng qua Tây Sở, tiến vào Tây Cực Hoang Nguyên, lại vào dãy Côn Luân đánh Thiên Môn ta đi.
Cho dù là Côn Luân Ma Giáo trong thời điểm đỉnh phong còn không thể đuổi Thiên Môn khỏi dấy Côn Luân, nói chỉ triều đình Đông Tề.
Chỉ có điều cái chết của Dương Công Độ lại rất nực cười.
Cả đời hắn luôn bày mưu tính kế, dùng đú loại âm mưu quỷ kế, mặc dù đại đa số đều kết thúc bằng thất bại nhưng chí ít thanh thế không yếu. Hơn nữa hắn cũng nhiều lần biến nguy thành an, đã lâu rồi không tự tìm đường chết.
Cho nên Dương Công Độ cũng cảm thấy chẳng qua là vận may không đủ mà thôi, vấn đề không phải tại mình.
Mãi tới khi bỏ mạng, Dương Công Độ mới thật sự hiểu ra, không có thực lực, mưu kế có tốt hơn cũng chẳng thể thi triển.
Cũng như La Thần Quân này, hẳn căn bản không cho Dương Công Độ cơ hội nói năng gì.
Chỉ tiếc khi Dương Công Độ thật sự hiểu ra, đã quá muộn.
Tiện tay giết Dương Công Độ như đập chết con ruồi, La Thần Quân đưa mắt nhìn sang Quan Tư Vũ, thản nhiên nói: “Ngươi là đường chủ Quan Trung Hình Đường hình đường thế hệ này? Tên kia mặc dù rất đáng ghét nhưng cũng nói đúng tám chín phần mười chuyện lúc trước. Mỗ tới là để lấy đồ, lấy thứ vốn thuộc về ta.
Ngươi không cần lo ta vì chuyện Sở Cuồng Ca mà chó đánh mèo lan sang Quan Trung Hình Đường Tên Sở Cuồng Oa kia mặc dù cố chấp nhưng thực lực không yếu, chưa tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần cũng dám chọi cứng với mồ, không ngờ còn đánh tới mức lưỡng bại câu thương. Còn ép ta trở lại Thiên Môn dưỡng thương vài năm mới khỏi, quả là người tài.
Đương nhiên tên kia cũng hơi ngốc, vì một gia tộc nhỏ rác rưởi không thức thời mà liên lụy tới tính mạng mình, có đáng không?"
Nghe thế, mọi người ở đây đều thầm giật mình.
Trước đó bọn họ còn tưởng khi Sở Cuồng Ca giao chiến với La Thần Quân, La Thần Quân còn chưa tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần. Hóa ra mấy chục năm trước hẳn đã là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Sở Cuồng Ca vượt cấp liều mạng lưỡng bại câu thương với hẳn, thực lực này vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.
Quan Tư Vũ sắc mặt không hề thay đổi, chỉ trầm giọng nói: “Chẳng hay Thiên Môn rốt cuộc muốn thứ gì? Trước khi chết Sở Cưỡng Ca đại nhân không lưu lại gì cả."
Quan Tư Vũ mặc dù là người thừa kế của Sở Cưỡng Ca, nhưng hãn lại không phải Sở Cuồng Ca.
Ngày trước Sở Cuồng Ca thấy La Thần Quân định giết người đoạt bảo nên liều mạng tới lưỡng bại câu thương với La Thần Quân. Chuyện này trong mắt nhiều người là không đáng, nhưng với Sở Cuồng Ca mạng người còn lớn hơn trời. Dùng mạng mình hẳn đổi được tính mạng mười mấy người cũng là đáng giá.
Nhưng theo Quan Tư Vũ, chuyện này rõ ràng không đáng.
Giờ La Thần Quân thể hiện thực lực hoàn toàn áp đảo, mặc dù ngoài miệng La Thần Quân nói sẽ không giận lây sang Quan Trung Hình Đường. Nhưng theo hành động tiện tay đập chết Dương Công Độ của La Thần Quân lúc trước, rõ ràng đối phương là loại người có tính cách bá đạo thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Nếu mình không giao đồ, vậy không biết được La Thần Quân sẽ làm ra chuyện gì.
Chỉ có điều Quan Tư Vũ thật sự không biết La Thần Quân muốn thứ gì, biết giao gì ra? Trước khi Sở Cuồng Oa chết không chỉ có mình hắn, nhiều người đứng nhìn như vậy nhưng Sở Cuồng Ca thật sự không lưu lại thứ gì cho họ.
Ngoài dự liệu là La Thần Quân nghe Quan Tư Vũ nói vậy cũng không hề tức giận, chỉ như có suy nghĩ gật đầu nói: “Cũng đúng, cho dù là bản thân Sở Cuồng Ca hắn cũng không biết thứ kia dùng làm gì.
Đúng là đồ ngốc, cướp đồ trong tay mỗ, kết quả còn không biết mình lấy được thứ gì? Hắn thật sự vì tính mạng đáng rác rưởi ngu ngốc kia à?”
Lẩm bẩm hai câu, La Thần Quân vung tay lên nói: “Ngươi không biết cũng không sao, mỗ tự tìm là được Thi thế Sở Cuồng Ca chôn ở đâu? Lấy vật chôn cùng, hộp báu không gian ra xem có đó không”
Nghe xong lời này, tất cả võ giả lệ thuộc vào Quan Trung Hình Đường đều biến sắc.
Thậm chí một số người cũ trong Quan Trung Hình Đường còn không để ý tính mạng chửi bới La Thần Quân ầm ĩ.
Không ngờ La Thần Quân còn định đào mộ Sở Cưỡng Ca, đây rõ ràng là hành động sỉ nhục Quan Trung Hình Đường của họ, là chuyện bọn họ tuyệt đối không thể chịu nổi.
Không phải người lâu năm trong Quan Trung Hình Đường sẽ không hiểu uy tín cùng địa vị của Sở Cuồng Ca, nó chẳng khác gì tín ngưỡng.
Nếu nói Quan Tư Vũ dùng pháp luật kỷ cương duy trì Quan Trung Hình Đường hiện tại, vậy Sở Cuồng Ca chỉ dựa vào mị lực cá nhân bản thân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!