Thật ra Sở Hưu đã có chút suy đoán về mục đích của Mai Khinh Liên từ lâu.
Còn sau khi nghe Lục tiên sinh kể về thân thế lai lịch của Mai Khinh Liên,y cũng đoán được đại khái. Mai Khinh Liên làm tất cả là vì tông môn ngày trước của mình, Âm Ma Tông.
Cho dù Mai Khinh Liên thực ra không muốn làm chủ một môn phái, chỉ muốn làm một thánh nữ, nhưng giờ Âm Ma Tông chỉ có mình nàng, chuyện này Mai Khinh Liên nhất định phải gánh vác.
Theo Sở Hưu, yêu cầu này cũng không có gì quá đáng. Thật ra từ đầu Mai Khinh Liên đã không hứng thú gì với quyền thế, cứ xem cách xưng hô của nàng với mình là biết.
Giờ Âm Ma Tông chỉ còn lại mình Mai Khinh Liên, nàng có thể tự gọi mình là tông chủ.
Nhưng thực tế bất luận Sở Hưu hay Lục tiên sinh, nàng đều bảo đối phương gọi mình là thánh nữ đại nhân. Cho nên thật ra trong lòng Mai Khinh Liên chỉ muốn làm một thánh nữ.
Lúc này Sở Hưu cũng nhìn Mai Khinh Liên, trầm giọng nói: “Thánh nữ đại nhân, ngươi sống trên giang hồ nhiều năm như vậy rồi, cũng chứng kiến đủ loại lòng người hiểm ác. Ngươi hẳn phải biết lời hứa vốn không đáng tin, bất luận chính hay tà đều như vậy”
Mai Khinh Liên khẽ nhíu mày, đáng lẽ lúc này Sở Hưu phải nói mình đáng tin mới đúng chứ, sao y còn nói ngược lại vậy?
"Ý của ngươi là lời hứa của người khác không đáng tin cậy, lời hứa của Sở Hưu ngươi cũng không, đáng tin cậy? Chẳng phải ngươi thường xuyên bảo mình nói lời giữ lời cơ mà”
Sở Hưu tùy ý khoát tay: "Nói lời giữ lời cũng phải xem tình huống ra sao, nếu có lợi ích bất cứ lời hứa nào cũng chẳng đáng tin cậy.
Ta đứng chung một chỗ với thánh nữ đại nhân có lợi ích, vậy ta đáng tin. Ngược lại nếu không có lợi ích, ta cần gì phải hại thánh nữ đại nhân cơ chứ?
Trong nhánh Ẩn Ma, Âm Ma Tông mặc dù chỉ còn trên danh nghĩa nhưng mạng lưới quan hệ vẫn còn. Nếu ta làm hại thánh nữ đại nhân, chắc chắn bản thân cũng không sống yên ổn trong nhánh Ẩn Ma được.
Hơn nữa sau Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma, người trong nhánh Ấn Ma chắc đều biết ta là người được thánh nữ đại nhân cùng Lục tiên sinh nâng đỡ.
Nếu ta hại thánh nữ đại nhân ngươi, đó chính là lấy oán trả ơn, bất nhân bất nghĩa.
Cho dù trong giới Ma đạo, mọi người có thể tàn nhẫn với người ngoài, có thể không nói đạo nghĩa, nhưng với người mình tin rằng không ai lại muốn hợp tác với một tên tiểu nhân lấy oán trả ơn.
Có lợi ích, ta sẽ chỉ đứng cùng một bên với thánh nữ đại nhân chứ không hại ngươi.
Cho nên thật ra thánh nữ đại nhân có thể không lựa chọn tin tưởng ta, ngươi chỉ cần tin tưởng lợi ích là đủ.”
Nghe Sở Hưu nói nhiều như vậy, Mai Khinh Liên không khỏi hừ một tiếng nói: "Sở Hưu, công phu ngụy biện của ngươi cũng chẳng kém hơn thực lực rồi”
Mặc dù ngoài miệng Mai Khinh Liên nói Sở Hưu ngụy biện nhưng trong lòng lại bất giác tán thành cái nhìn của Sở Hưu.
Hại nàng không có lợi gì đối với Sở Hưu, trừ phí Sở Hưu là loại ngu ngốc thích làm chuyện hại người không lợi mình, bằng không y không có ý do lừa gạt mình.
Sở Hưu thản nhiên nói: “Đây không phải ngụy biện mà là sự thật. Thánh nữ đại nhân, bên phía Quan Tư Vũ ngươi định làm sao?”
Sở Hưu nhớ mang máng trong cốt truyện gốc có vẻ Quan Trung Hình Đường sẽ phát sinh một thay đổi lớn. Thay đối này liệu có liên quan tới Mai Khinh không?
Sở Hưu cẩn thận nhớ lại kịch bản, định xem xem lần thay đổi lớn này liệu Quan Tư Vũ có chết hay không? Có thể vì mình xuất hiện mà ảnh hưởng tới cốt truyện gốc hay không.
Có điều nghĩ một hồi, gương mặt Sở Hưu lại đột nhiên biến sắc, trở nên hết sức khó coi.
Bởi vì y không ngờ lại chẳng nhớ nổi bất cứ chi tiết nào liên quan tới cốt truyện gốc kia nữa. Phải biết ban đầu khi quyết định gia nhập Quan Trung Hình Đường, Sở Hưu còn cố tình nhớ lại những chuyện lớn liên quan tới Quan Trung Hình Đường. Không ngờ đến giờ y lại hoàn toàn không nhớ nổi.
Chuyện như vậy đặt trên người bình thường thì không có gì lạ. Nhiều việc xảy ra như vậy, ai mà nhớ hết được mọi chỉ tiết?
Nhưng đặt tới người Sở Hưu lại hết sức quỷ dị!
Phải biết Sở Hưu đã lên tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, không đến mức đã gặp là không quên, tối thiểu với tinh thần lực cường đại tăng cường, trí nhớ của y phải gấp vài lân mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần người bình thường.
Bản thân y luôn ở Quan Trung Hình Đường, chắc chản sẽ không quên ký ức liên quan tới Quan Trung Hình Đường mới đúng.
Nhưng sự thật là y lại đã quên, quên sạch sẽ, có nghĩ thế nào cũng không ra.
Nhưng đây còn chưa phải chuyện kinh khủng nhất.
Vừa rồi Sở Hưu còn thử nhớ lại những cốt truyện gốc quen thuộc khác, thế nhưng y lại kinh hãi phát hiện phần lớn cốt truyện gốc khác đều trở nên hết sức mơ hồ. Y nhớ được thời gian nào nơi nào sẽ xảy ra chuyện lớn, nhưng lại không nhớ ra chỉ tiết liên quan tới chuyện đó, đặc biệt là những chuyện có liên quan tới người.
Với trí nhớ của Sở Hưu, đây là chuyện tuyệt đối không thể, đặc biệt là liên quan tới cốt truyện gốc, đây đều là thủ đoạn riêng của Sở Hưu. Sở Hưu yên thân lập mệnh, những chuyện khác y quên được, nhưng riêng chuyện này không thể quên được.
Thế nhưng giờ y đã quên, Sở Hưu dám khẳng định chắc chẳn có vấn đề gì đó với mình.
Hơn nữa Sở Hưu còn kiểm tra lại một lần, ngoại trừ ký ức liên quan tới cốt truyện gốc, ngay cả ký ức trước khi trùng sinh cũng trở nên mơ hồ, không còn rõ nét nữa. Thế nhưng ký ức kiếp này của y lại cực kỳ rõ ràng, chuyện này vô cùng bất hợp lý
Sở Hưu hiện tại lấy tư tưởng của 'kiếp trước' làm chủ, chứ không phải kiếp này' cho nên cho dù mơ hồ cũng phải là ký ức kiếp này mơ hồ mới đúng. Vì sao ký ức quan trọng trong kiếp trước lại trở nên mơ hồ?
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!