Kì Tài Giáo Chủ - Lâm Diệp (FULL)

 

Sở Hưu quay đầu lại nhìn Đường Nha một cái nói: “Ngươi có tin cái chuyện máu chó đó không?

Nếu có ai thật sự dụ dỗ được thánh nữ Bái Nguyệt giáo bỏ chạy, ngay ngày hôm sau hắn sẽ bị toàn bộ Bái Nguyệt Giáo, thậm chí toàn bộ nhánh Minh Ma truy sát khắp giang hồ. Thậm chí có thể đồng thời lĩnh giáo cả Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam cùng Phần Thiên Bảo Giám của Đông Hoàng Thái Nhất.

Còn mấy chuyện máu chó như tiểu tử nghèo hèn bỏ. trốn cùng đại tiểu thư thế gia kia cũng rõ nực cười. Câu nói môn đăng hộ đối không phải chỉ là lời xuông, đặc biệt là các đại thế gia, con gái nhà mình có thể cả đời không gả cho ai chứ tuyệt đối không thể gả cho một kẻ nghèo hèn không xu dính túi.

Ta nghe Quỷ Thủ Vương nói thời gian vừa qua ngươi rảnh rỗi không có việc gì làm, không phải suốt ngày ngồi một chỗ đọc mấy chuyện phong nguyệt vớ vẩn trên giang hồ đấy chứ? Nếu ngươi rảnh rỗi nhàm chán quá thì để ta kiếm ít việc cho ngươi làm. Dù sao đất Quan Tây lớn như vậy, muốn kiếm chút chuyện cũng đơn giản thôi.”

Đường Nha thầm mắng Quỷ Thủ Vương lại dám lén lút tố cáo mình như vậy, bề ngoại lại vội vàng khoát tay nói: “Không cần đâu đại nhân, ta nhiều việc lắm, sắp bận rộn tới không chịu nổi rồi!”

Sở Hưu vẫy tay để mọi người cùng hắn rời khỏi, không bới móc Đường Nha nữa.

Thực ra Đường Nha giờ ra sao, Sở Hưu đều biết, có điều y không quản, cũng không muốn quản.

Yêu cầu của Sở Hưu đối với thủ hạ chỉ có hai, một là năng lực, hai là phục tùng.

Chỉ cần ngươi có năng lực, đồng thời phục tùng mệnh lệnh của Sở Hưu, Sở Hưu sẽ cho hẳn tất cả những gì hắn muốn.

Còn những thứ khác ư, đám người dưới tay hắn có hứng thú với chuyện gì, biểu hiện ngày thường ra sao, Sở Hưu đều không can thiệp.

Mọi chuyện đã được giải quyết, Sở Hưu cũng chẳng muốn ở lại Đông Tề lâu, dẫu sao nơi này cũng không phải địa bàn của hắn. Nhạc Bình Quận không có đại nhân vật nào, hắn có thể thoải mái giương oai giết người tại đây, nhưng vạn nhất gặp phải thế lực lớn ngứa mắt với y, e răng lại gặp một hồi xung đột.

Ngay lúc Sở Hưu tới một quán trọ nghỉ ngơi, bên ngoài cửa sổ truyền tới một lưồng chấn động quen thuộc, Sở Hưu nhíu mày, không làm kinh động bất cứ ai, trực tiếp che giấu khí tức đi ra cửa.

Cách quán trọ không xa, Lục tiên sinh đứng ngoài bìa rừng cạnh quán trọ, khí thế quanh người ngưng thực, lông mày nhíu chặt nhìn Sở Hưu.

Tu vi của Lục tiên sinh trước mặt đã ngưng tụ tới  cực hạn, chỉ kém một bước,

hay chính xác hơn thậm chí chỉ thiếu nửa bước là đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo.

Lục tiên sinh tới là vì chuyện Trương Sở Phàm.

Trương Sở Phàm ngông nghênh lớn lối tại Đông Tê như vậy, Vô Tướng Ma Tông đương nhiên nhận được tin, chẳng qua không sớm như Mai Khinh Liên mà thôi.

Huống hồ thân phận Ma Tâm Đường của Sở Hưu không được gióng trống khua chiêng lan truyền ra ngoài, trong Vô Tướng Ma Tông cũng chỉ có một ít người biết được. Cho nên ban đầu đệ tử Vô Tướng Ma Tông nghe nói Trương Sở Phàm tự xưng là truyền nhân Ma Tâm Đường còn không mấy để ý. Mãi tới khi Lục tiên sinh đang bế quan tình cờ nghe được tin này, cảm thấy không đúng nên vội vàng ngắt đứt bế quan, lập tức tới đây tìm Sở Hưu.

Nếu Trương Sở Phàm tự xưng là truyền nhân Ma 'Tâm Đường, vậy Sở Hưu là sao?

Phải biết Côn Luân Ma Giáo đã bị hủy diệt nhiều năm như vậy, trên giang hồ rất nhiều người biết tới Côn Luân Ma Giáo nhưng nếu có người hỏi họ Côn Luân Ma Giáo có những ai, tới chín thành chín số người vẻ mặt ngây ngốc không trả lời được.

Còn Ma Tâm Đường chỉ là một đường khẩu dưới trướng Côn Luân Ma Giáo, không thể nói là yếu nhưng cũng chẳng phải là mạnh, danh tiếng không lớn mấy. 

Ngoại trừ những tông môn thế lực có liên quan tới Côn Luân Ma Giáo ngày xưa, những người khác tuyệt đối không thể biết được.

Nhưng giờ Trương Sở Phàm lại biết, hắn là một võ giả tán tu, đời này thậm chí chưa từng ra khỏi Đông Tê, không ngờ lại biết tới Ma Tâm Đường, còn bộc lộ ra một thân ma công. Chuyện này khiến Lục tiên sinh không thể không nghỉ ngờ.

Còn sau khi hắn tới An Thái Phủ lại phát hiện Trương Sở Phàm đã chết, chết tới cặn bã không còn, thi thể cũng bị thủ hạ Sở Hưu xử lý xong.

Lục tiên sinh đã không cần nghĩ nhiều, Sở Hưu ở Quan Trung xa xôi đột nhiên xuất hiện ở đây, còn xuất động tất cả lực lượng dưới tướng mình đến giết Trương Sở Phàm, chuyện này đã nói rõ hết thảy.

'Trầm mặc cả nửa ngày, Lục tiên sinh không nói một câu, Sở Hưu cũng không nói gì, bầu không khí căng thẳng tới cực hạn.

Đúng lúc này Lục tiên sinh đột nhiên mở miệng nói: “Trương Sở Phàm chết rồi à?”

Sở Hưu gật nhẹ đầu: “Chết rồi, chết triệt để, không lưu lại chút xíu vết tích nào.”

Lục tiên sinh gật đầu, đột nhiên nói: “Thánh nữ đại nhân có biết chuyện này không?”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Chuyện này là thánh nữ đại  nhân nói cho ta, bằng không sao ta lại để ý tới bên Đông Tê này?”

Lại một hồi trầm mặc, biểu cảm gương mặt Lục tiên sinh không hề thay đổi, nhưng ánh mắt lại xuất thần, có vẻ miên man suy nghĩ.

Nửa ngày sau Lục tiên sinh mới nói: “Nghe nói hôm nay ngươi giao thủ cùng Diệp Thiên Tà của Tà Cực Tông? Cảm thấy thế nào?”

Sở Hưu trầm giọng: “Thực lực không yếu, nhưng cùng lắm chỉ xem như không tệ. Thực lực của hắn chín thành là nhờ vào ngoại lực, nội đan huyết giao cùng Huyết Giao Tâm Kinh quả thật mang lại lực lượng cường đại cho hắn, nhưng Diệp Thiên Tà kia lại chưa từng tìm ra võ đạo thuộc về bản thân.

Còn những vị khác trên Long Hổ Bảng thì sao, 'Trương Thừa Trinh có lôi pháp, Tông Huyền có ấn pháp, Phương Thất Thiếu có kiếm pháp, bọn họ đều có võ đạo. của bản thân.

Hôm nay ta có thể đánh bại Diệp Thiên Tà một lần, ngày sau nếu giao thủ lần nữa, ta có thể giết chết hắn!

Nhưng điểm khó giải quyết chân chính không phải là Diệp Thiên Tà mà là thánh nữ Bái Nguyệt Giáo. Nữ nhân kia không phải hạng đơn giản.”

Lục tiên sinh gật đầu nói: “Các đời thánh nữ Bái Nguyệt Giáo không ai đơn giản, ngươi không trêu chọc nàng là đúng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement